Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Vụ nhận được trả lời bình luận của Hứa Gia Niên.
[Tài khoản số 13: Anh yêu vừa đẹp trai vừa lương thiện, lại còn giỏi không ai bằng! (Cố lên)]
[Hứa Gia Niên đã trả lời bạn: Cảm ơn.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Tài khoản số 14: (Che miệng cười ra nước mắt) Ngày nào cũng đợi anh nhà nổi tiếng.]
[Hứa Gia Niên đã trả lời bạn: Sẽ cố gắng.]
[Tài khoản số 29: (Đầu chó) Ngày ngóng đêm mong tác phẩm mới của anh nhưng anh đừng để mình mệt quá nha!]
[Hứa Gia Niên đã trả lời bạn: Cảm ơn, tháng sau sẽ chiếu.]
[Tài khoản số 30: Trời lạnh rồi, Hứa Gia Niên đi ngủ nhớ phải đắp chăn cẩn thận đó nhé (hu hu).]
[Hứa Gia Niên đã trả lời bạn: Ừm.]
Tần Vụ đăng mười bảy bình luận, anh trả lời hết cả mười bảy cái, cái nào anh cũng đọc, không hề để sót.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô nhẹ nhàng cuộn con chuột rồi nhìn về phía phòng Hứa Gia Niên.
Rốt cuộc diễn viên vô danh chẳng ma nào biết tới này là người như thế nào nhỉ?
Nhưng bây giờ, Hứa Gia Niên đã không còn ở trong căn phòng cũ kỹ kia nữa.
Qua cửa sổ máy bay tư nhân, ánh nắng ban mai chiếu vào trong, tạo nên cảm giác sạch sẽ và yên tĩnh quá đỗi.
Hứa Gia Niên trả lời xong tin nhắn cuối cùng trên weibo, anh gấp laptop màu xám bạc lại.
Chiếc cốc sứ được đặt xuống bàn một cách nhẹ nhàng.
“Anh Hứa, đây là cà phê của anh ạ.” Tiếp viên hàng không nhắc nhở với giọng dịu dàng.
Hứa Gia Niên ngẩng đầu lên, dưới ánh nắng ban mai chan hòa, lông mi dài đổ bóng xinh đẹp xuống khuôn mặt anh.
“Ừm, cảm ơn.” Anh đáp lại, ngón tay thon dài cầm quai cốc, nhấp một ngụm cà phê đen.
Lúc nào anh cũng đối xử với mọi người một cách đầy lịch thiệp, thỏa đáng nhưng vẫn giữ khoảng cách như thế.
Chiếc Gulfstream thuận lợi cất cánh trong âm thanh chói tai, bay về phía phương trời được định sẵn.
Mà lúc này Tần Vụ ngáp một cái, cô dùng tài khoản chính của mình điểm danh trong super topic “Hứa Gia Niên”.
[Bàn phím tu luyện thành tinh: Điểm danh rồi. Thời tiết hôm nay đẹp quá đi thôi, đếm ngược còn bốn mươi ngày phim mới của anh nhà được phát sóng (Ảnh tu luyện tự photoshop). @Hứa Gia Niên, mong hôm nay anh sẽ đăng bài. (Vui vẻ).]
Đăng bài xong, Tần Vụ mới bắt đầu làm việc.
Cô chọn hai chục tấm ảnh chụp ở Tây Tạng, đợi xử lý xong là có thể gửi hết cho nhà xuất bản tạp chí để kiếm tiền rồi.
Tần Vụ hợp tác dài hạn với một nhà xuất bản tạp chí, gần như bản thảo nào của cô họ cũng mua, người ta chính là ba mẹ cho cô thêm miếng cơm manh áo.
Lúc này, wechat của Tần Vụ có tin nhắn của người hơn nửa tháng qua chưa từng liên lạc.
[Thầy Hạng: Tiểu Vụ, em về thành phố S rồi à?]
[5: Vâng, em về rồi ạ.]
[Thầy Hạng: Em gửi thu hoạch lần trước tới Tây Tạng cho thầy xem thử, bên này có triển lãm ảnh, chắc là có thể đề cử em đi tham dự.]
Hạng Lăng là cây đa cây đề, đức cao vọng trọng trong giới nhiếp ảnh, có rất nhiều nhiếp ảnh gia trên toàn thế giới đều đã từng là học trò của ông ấy.
Tần Vụ nghĩ một lát rồi ủ ê.
[5: Thôi thầy ạ. Trước kia thầy cũng đề cử em mấy lần rồi, chẳng phải không ai ngó ngàng tới sao, cơ hội tốt thế này, thầy để dành cho các đàn anh, đàn chị khác đi thầy...]
Hạng Lăng thở dài, đẩy gọng kính lão.
[Thầy Hạng: Tiểu Vụ, em đừng coi thường bản thân như vậy, cứ gửi tác phẩm của em qua đây thầy xem, thầy kiểm tra cho.]
Mắt thẩm mỹ của Hạng Lăng đương nhiên không có gì phải bàn cãi.
Tần Vụ nghĩ, nếu đã chuẩn bị tham gia triển lãm, vậy thì không thể gửi loạt ảnh này cho nhà xuất bản tạp chí được.
Cô phải viêm màng túi mất một khoảng thời gian rồi.
Lúc này Tần Vụ cảm thấy may mắn vì mình nhận công việc làm seeder năm hào kia.
Tần Vụ chỉnh sửa tác phẩm của mình, lúc nhìn thấy ảnh con sói hoang được chụp bằng điện thoại, cô hơi do dự.
Tấm này tiếc thật đấy, Tần Vụ nghĩ bụng.
Mặc dù độ phân giải không cao nhưng Tần Vụ vẫn gửi cả nó với đống ảnh kia vào email của Hạng Lăng.
Tần Vụ rảnh rỗi, lén lút trốn việc, cô lên mạng lướt web.
Sau đó Tần Vụ phát hiện ra mình nhận được thông báo có người ấn thích bài viết cô đăng trong super topic Hứa Gia Niên.
Nhưng ấn vào lại không thấy hiển thị tên người dùng kia.
Có vẻ như người ta ấn nhầm, sau đó lập tức hủy đi vậy.
Tần Vụ thầm nghĩ tài khoản này của mình không ai theo dõi, cũng chẳng ai có hứng thú với Hứa Gia Niên.
Vậy ai là người ấn thích khi nãy, sau đó sợ bị phát hiện nên lập tức hủy đi nhỉ?
Trong đầu Tần Vụ bấy giờ chỉ toàn là thắc mắc, mà ở trong khu biệt thự cách đó không xa, một tiếng thét vang lên.
“Ôi trời...” Điện thoại trong tay Tần Y Lộ suýt nữa bay lên: “Sao mình lại lỡ tay nhấn thích cơ chứ!!!”
Cô ta vội vàng hủy like bài viết của [Bàn phím tu luyện thành tinh] đi.
Ngón tay nõn nà như hành non của chạm nhẹ trên màn hình, Tần Y Lộ nhíu đôi lông mày thanh tú lại.
Trên thực tế, cô ta là người cực kỳ để ý tới đám fan hâm mộ của mình.
Cô ta xuất thân là thần tượng, có thể vì yêu cầu của người hâm mộ mà không vướng bận vào chuyện yêu đương.
Lúc rảnh rỗi, cô ta sẽ lướt xem video người hâm mộ quay.
Thậm chí cô ta còn nhớ người hâm mộ ngồi hàng phía sau concert dùng ống kính gì để quay cô ta.
Vì thế đương nhiên Tần Y Lộ biết [Bàn phím tu luyện thành tinh] này là người hâm mộ luôn ủng hộ cô ta kể từ khi cô ta mới ra mắt.
Bây giờ Tần Y Lộ đã nổi tiếng rồi, một bài đăng weibo có đến mấy trăm nghìn bình luận.
Trước kia Tần Y Lộ đăng một tấm ảnh tự sướng, chỉ có lác đác mấy trăm bình luận, cô ta sẽ đọc từng bình luận một.
Trong đó, tần suất xuất hiện nhiều nhất là tài khoản [Bàn phím tu luyện thành tinh] này.
Tần Y Lộ nhàn rỗi, không có gì làm nên lặng lẽ vào xem trang chủ của [Bàn phím tu luyện thành tinh], xem thử người này có chia sẻ bài đăng mới của cô ta hay không.
Không ngờ, thật sự không ngờ, Tần Y Lộ ngây người.
Người duy nhất [Bàn phím tu luyện thành tinh] theo dõi không phải cô ta mà là một kẻ vô danh không danh không tiếng tên Hứa Gia Niên.
Toàn bộ bài chia sẻ và bài viết liên quan tới cô ta đều bị xóa bỏ, thay vào đó là bài đăng của Hứa Gia Niên.
Ghim ở đầu trang là anh, chia sẻ bài của anh, đến điểm danh trong super topic cũng là của anh nốt.
Quan trọng nhất, rõ ràng Hứa Gia Niên này chỉ là một minh tinh không tên không tuổi.
Không nằm ngoài dự đoán của cô ta, mấy tài khoản khác cũng chạy hết sang super topic của Hứa Gia Niên rồi.
Tần Y Lộ nhìn số fan vừa mới qua bốn chữ số của Hứa Gia Niên, lòng thầm nghĩ lẽ nào công ty không mua fan cho anh à!
Lướt trang cá nhân của Hứa Gia Niên, cô ta lại thấy quen mắt.
Hứa Gia Niên này không phải là nam phụ của phụ trong bộ phim chiếu mạng mà cô ta đóng vai cameo sao.
Cái gọi là “vai cameo” kia, Tần Y Lộ cũng chỉ là quay mấy cảnh hậu kỳ bổ sung thôi, là một nhân vật chẳng có vai trò quan trọng gì trong bộ phim.
Làm ít, lại còn được tiền, tiện thể để người ta mắc nợ ơn nghĩa, hà cớ gì Tần Y Lộ lại không làm.
Độ nổi tiếng của bộ phim này đều là do “vai cameo” của Tần Y Lộ mang lại.
Tần Y Lộ hơi bực bội trong lòng, giống như thứ vốn dĩ thuộc về cô ta lại bị trắng trợn cướp mất vậy.
Từ bé cô ta đã ngang ngược, ương ngạnh, dù là vào giới giải trí nhưng có sự ủng hộ từ gia đình, cô ta vẫn thuận lợi như cá gặp nước, chưa từng gặp phải loại chuyện thế này bao giờ.
Tần Y Lộ dựa vào sô pha, nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ kiểu gì cũng thấy bực bội, cô ta bĩu môi, gọi điện thoại cho trợ lý.
“Alo, Tiểu Phan sao?” Tần Y Lộ vén lọn tóc trước ngực lên ngắm nghía.
“Chị Tần, chị có chuyện gì vậy ạ?” Tiểu Phan dè dặt hỏi.
“Bộ phim [Xin hãy yêu em thật nhiều] kia có vai nam phụ, vai nam phụ đóng vai cái thằng bị thần kinh ấy.” Giọng điệu Tần Y Lộ thong dong: “Tra giúp tôi xem anh ta là ai, thuộc công ty nào.”
“Vâng, vâng, tôi đi tra ngay đây...”
Đương nhiên Tần Vụ không ngờ tới mấy nick phụ của mình lại được Tần Y Lộ để ý tới.
Lúc đó quan hệ của cô với Tần Y Lộ còn khá tốt, gần như mọi liên lạc với gia đình đều thông qua cô em gái cùng cha khác mẹ này.
Vì thế ban đầu, tất cả tài khoản cô đang spam bình luận cho Hứa Gia Niên đều dùng để ủng hộ Tần Y Lộ nhưng chưa qua bao lâu, cô ta đã nổi tiếng rồi.
Tần Vụ nghĩ chắc Tần Y Lộ sẽ không để ý tới mấy người hâm mộ bé nhỏ này đâu nên cô cứ để đó thôi.
Cô cũng không nói cho Tần Y Lộ biết chuyện này.
Tần Vụ làm việc không bao giờ thích gióng trống khua chiêng ra ngoài.
Nếu như bị Tần Y Lộ phát hiện ra những tài khoản kia là của cô, có lẽ cô sẽ quê muốn độn thổ mất.
Vậy nên Tần Vụ không biết gì vẫn đang nghiêm túc chỉnh sửa lại tác phẩm nhiếp ảnh của mình, tiện thể nhận được mấy thông báo Hứa Gia Niên tag cô để trả lời bình luận.
Lúc này chỗ cô đã khuya khoắt rồi, Tần Vụ ngồi trước máy tính húp mì gói.
Hứa Gia Niên ở nửa bán cầu phía tây bên kia chênh lệch múi giờ, mặt trời ở đó vẫn còn rạng rỡ.
Anh vừa ra khỏi phòng hội nghị, trước tấm kính sát đất khổng lồ, Hứa Gia Niên cúi đầu, trả lời bài viết mà mình mua với giá năm hào kia.
[Bàn phím tu luyện thành tinh: Điểm danh rồi. Thời tiết hôm nay đẹp quá, đếm ngược còn bốn mươi ngày phim mới của anh sẽ phát sóng (Ảnh sân khấu mình tự photoshop). @Hứa Gia Niên, mong hôm nay anh sẽ đăng bài. (Vui vẻ).]
[Hứa Gia Niên trả lời: Không đăng bài, đang làm việc.]
Anh trả lời rất nghiêm túc, tiện tay lưu bức ảnh Tần Vụ đã chỉnh sửa lại.
Sau đó tự giác gửi lì xì cho Tần Vụ, không thiếu một xu, cũng không nhiều thêm một xu.
Hứa Gia Niên nhìn về phía xa, ngắm tầng cao nhất của vô số tòa cao ốc với những tấm kính rực rỡ lóa mắt.
Anh quay mặt đi, nghĩ tới lát nữa phải về nước, anh chỉ có thể ngủ một giấc trên máy bay rồi.
Tần Vụ thấy anh trả lời bài viết mà kinh ngạc không thôi.
Cô lập tức liên tưởng tới hiện trạng của các minh tinh kém nổi trong nước.
Muộn thế này rồi mà Hứa Gia Niên còn đang làm việc, đây là ví dụ thực tế của một minh tinh không tên không tuổi bị công ty bòn rút sao!
Tần Vụ đập bàn, cô cảm thấy công ty Hứa Gia Niên không phải người mà.
Cô nhớ tới khoảng thời gian này, cô nhìn thấy rất nhiều tin tức kiểu như có nghệ sĩ vì bị xếp lịch quá dày mà ngất xỉu phải vào viện, vân vân…
Đương nhiên Tần Vụ không ngờ được rằng Hứa Gia Niên nugu đến mức không có lịch trình gì, kể cả có đi xã giao, anh cũng sẽ tự từ chối.
Vì thế, cô hiển nhiên cho rằng đến giờ này rồi mà Hứa Gia Niên còn phải làm việc, cũng vô cùng đồng cảm với kiểu minh tinh không nổi này.
Đương nhiên... Đương nhiên Tần Vụ cũng không trực tiếp gửi tin nhắn bảo Hứa Gia Niên chú ý sức khỏe.
Cô có rất nhiều nick ảo, thậm chí có thể tự mình mở một sân khấu trong super topic của Hứa Gia Niên.
Và rồi...
[Tài khoản a: (Khóc sụt sịt) Muộn vậy rồi mà anh còn đang làm việc sao? Nhớ phải giữ gìn sức khỏe, nghỉ ngơi tử tế đấy!]
[Tài khoản b: (Kinh ngạc) Xin lỗi, mị không đòi anh phải làm việc nữa! Anh nhớ nghỉ ngơi tử tế đấy. QAQ]
Tần Vụ dùng hai tài khoản giả vờ làm người hâm mộ để bày tỏ cảm xúc của mình xong, cô ngồi phịch xuống ghế, hài lòng, thỏa mãn.
Kết quả, cô lập tức nhận được tin nhắn wechat của Hứa Gia Niên.
[Gia: Cảm ơn.]
[Gia: (Lì xì một xu).]