Tôi Thật Sự Rất Đẹp


Sau khi ghi hình xong, Amy dẫn Viễn Ninh đi chào tổ chương trình, sau đó đi giao lưu với một số vị giám khảo, Viên Ninh và Lữ Tiệp Hùng thậm chí theo giỏi nhau trên Weibo, đồng thời kết bạn WeChat.
Vì Amy đã yêu cầu công ty chuẩn bị xe trước nên cô đã từ chối xe do tổ chương trình chuẩn bị, và kêu Viên Ninh lên xe của công ty, Viên Ninh như bị rút hết xương nằm liệt trên cả ghế sau: "Em mệt quá."
Amy nhắc nhở: "Em đăng Weibo cảm ơn Lữ Tiệp Hùng đi."
Viên Ninh nhăn mũi, hiển nhiên là không cam lòng: "Nếu như hôm nay em biểu hiện không tốt, chắc chắn ông ấy sẽ điên cuồng dẫm lên em, sau đó sẽ có rất nhiều người đồng tình khen ngợi anh ấy là người ngay thẳng, không hổ danh là nghệ sĩ thế hệ đầu."
Amy không phản bác: "Người không có thực lực bị dẫm lên là bình thường."
Viên Ninh cũng biết đạo lý này, cho nên oán giận thì oán giận, nhưng cô vẫn phải mở Weibo, chọn một bức ảnh cô và Lữ Tiệp Hùng chụp chung, chỉnh sửa bức ảnh, giúp Lữ Tiệp Hùng trông đẹp trai hơn một ít, sau đó đăng lên Weibo.
【 Viên Ninh: Cảm ơn thầy Lữ đã chỉ dẫn, em rất mong chờ trong lần gặp mắt tiếp theo // Ảnh chụp chung.


Ngay sau đó Lữ Tiệp Hùng cũng chia sẽ bài đăng.
【 Lữ Tiệp Hùng: Hôm nay đúng là tôi rất nông cạn, chờ sự biểu hiện tiếp theo của bạn.


【 Cư dân mạng 1: XSWL, có phải Viên Ninh đã chỉnh sửa ảnh cho Lữ Tiệp Hùng không? 】
【 Cư dân mạng 2: Mị vừa thấy ảnh tự chụp của Lữ Tiệp Hùng trên Weibo, sau đó xem ảnh chụp chung do Viên Ninh đăng.

Anh có thể nhờ Viên Ninh chỉnh sửa ảnh cho mình trước khi đăng không? Chúng tôi chắc chắn không chê anh xấu xí đâu.


【 Cư dân mạng 3: Tôi là fan của Lữ tiên sinh, Lữ tiên sinh luôn miệng lưỡi như dao, Viên Ninh cũng rất đáng yêu, hai người này có quen nhau sao? 】
【 Cư dân mạng 4: Tôi không biết Lữ Tiệp Hùng là ai, nhưng hôm nay tôi phát hiện ra tính cách của chú ấy cũng không tồi, không hổ là nam thần trong lòng mẹ tôi.


Viên Ninh xem sơ qua rồi cất điện thoại đi.
Bởi vì buổi livestream tối nay, độ nổi tiếng của Lữ Tiệp Hùng đã tăng lên một bậc, Viên Ninh cũng có tiếng hơn, suy cho cùng là cả hai cùng có lợi.
Amy nhìn Viên Ninh, cầm lấy một chai nước đưa cho cô: "Thật ra tính cách của Lữ Tiệp Hùng cũng khá tốt, nếu có cơ hội chị sẽ sắp xếp cho hai người hợp tác với nhau."
Viên Ninh gật đầu, không từ chối, cô vặn nắp ra và uống một ngụm nước: "Vâng."
Suy cho cùng, hợp tác với người thông minh vẫn tốt hơn hợp tác với kẻ ngốc, để không bị người khác gây phiền phức, cô phải tạo được mối quan hệ với Lữ Tiệp Hùng, Mà Lữ Tiệp Hùng cũng cần độ nổi tiếng, cho dù hai người trong lòng đều thầm mắng đối phương, nhưng bên ngoài họ phải hiện mối quan hệ thân thiện.
Amy nhắc nhở: "Đã tìm được cho em một trợ lý, đang được đào tạo, một thời gian nữa là có thể ở bên cạnh giúp em về vấn đề học tập và sinh hoạt hằng ngày."

Viên Ninh nghe đến hai chữ học tập, chỉ biết dạ dạ hai tiếng: "Hôm nay em phải học bài hai tiếng, nản quá."
Mặc dù Amy có thể nhìn ra Viên Ninh mệt mỏi, nhưng cũng không khuyên cô nghỉ ngơi: "Đợi đến lúc thi đậu đại học rồi thì không cần phải học tập như vậy nữa đâu."
Viên Ninh nghi ngờ nhìn Amy: "Chị Amy đừng lừa em, nghe nói ở đại học phải làm bài tập nhiều lắm."
Nói xong cô lấy điện thoại ra và đăng Weibo.
【 Viên Ninh: Chị Amy nói, đến khi mình đậu đại học thì sẽ không cần học toán, không cần học thuộc từ vựng tiếng anh, chỉ là một lời nói dối! Hu hu hu hu hu! 】
【 Cư dân mạng 1: Lúc trước giáo viên cũng nói như vậy với mị.


【 Cư dân mạng 2: Cay quá, đều là lừa đảo hết, ít nhất phải học thêm bốn năm nữa.】
Amy không biết rằng Viên Ninh đang ở trên Weibo lên án mình: "Em có thích sườn xám không?"
"Quần áo đẹp ai mà không thích." Viên Ninh lướt Taobao, thích cái gì thì bỏ vào giỏ hàng, nếu mua không nổi thì cứ để trong đó: "Chỉ là bộ phim này em đã xem nhiều lần nên cũng có ý tưởng, cho nên mới diễn như vậy."
Amy đồng ý: "Đây là một con dao hai lưỡi, chỉ cần em có thực lực thì sẽ có thể thu hút được fans nhờ bản chất ngây thơ của mình.

Nếu em thể hiện không tốt, nó sẽ trở thành lịch sử đen tối."
Viên Ninh dạ một tiếng, cô chỉ có thể làm như vậy cô chắc chắn.
Amy có chút tò mò: "Chị còn tưởng ở độ tuổi của em sẽ không thích xem mấy bộ phim như này, em xem khi nào vậy?"
"Lúc đi tắm này, hay là ở đoàn phim không có việc gì làm thì em sẽ tìm một bộ phim để xem." Viên Ninh không hề nói dối, nhưng cô đã xem bộ phim này trước khi trở thành Viên Ninh.

Lúc ấy vì để thử vai, cô đã tìm những tác phẩm của đạo diễn để xem, đặc biệt là những tác phẩm đã đoạt giải, 《 Tìm con 》 là một trong số đó.

Mặc dù cô không nhận được vai diễn kia nhưng vẫn có mối quan hệ khá tốt với đạo diễn, và đã cũng thảo luận về bộ phim này.

Suy cho cùng màn trình diễn hôm nay của cô cũng coi như là gian lận: "Những nỗ lực ban đầu đã tạo ra những bông hoa hiện tại".
Lời nói của Viên Ninh đang ám chỉ những chuyện ở kiếp trước của cô, nhưng Amy nghe thấy chỉ nghĩ Viên Ninh đang nói về công việc vất vả thường ngày của mình, nên nói: "Chị sẽ nhờ trợ lý của chị tìm thêm phim cho em, em có thể xem nhiều hơn."
"Vâng," Viên Ninh không từ chối điều này, cô tự hiểu rõ tình huống của mình, tuy cô có thiên phú, nhưng cô phải là kiểu chỉ biết hưởng thụ trong mắt người khác, sau này phải dựa vào nổ lực của chính mình, chèo thuyền ngược dòng sông, cô không phải luôn sống bằng tiền dành dụm, nhưng...!Viên Ninh mở điện thoại lên vào ứng dụng chụp ảnh, nhìn gương mặt xinh đẹp của mình: "Chị Amy, chị thấy em dựa vào mặt kiếm cơm sẽ như thế nào? Em chỉ cần đẹp thôi, còn những cái khác thì không cần làm sao?"
Amy có chút không nói nên lời: "Có thể chứ, chỉ em ngủ, trong giấc mơ em muốn gì đều có hết."
Viên Ninh nhìn gương mặt của mình vài lần, sau đó miễn cưỡng cất điện thoại: "Làm người phải luôn mơ mộng chút chứ."
Amy không muốn thảo luận vấn đề này với Viên Ninh nữa, nhưng cô đang tự hỏi liệu có quảng cáo nào phù hợp với Viên Ninh không.


Tốt nhất là các sản phẩm chăm sóc sắc đẹp và làn da, hơn nữa phải là một thương hiệu lớn.

Hiện giờ tiếp xúc mới những sản phẩm của Viên Ninh, Amy chướng mắt và không muốn để Viên Ninh dùng tiếp: "À đúng rồi, em gửi cho chị một bản sao về hồ sơ bệnh án và siêu âm doppler màu của bà em đi.

Chị đã liên hệ với bên chuyên gia, nếu không có vấn đề gì, đến lúc đó chị sẽ sắp xếp cho bà của em làm phẫu thuật."
Viên Ninh ngạc nhiên nhìn Amy.
Amy phải tốn rất nhiều công sức mới có thể sắp xếp được mọi việc, cô không nói cho Viên Ninh biết vì sợ Viên Ninh sẽ khó xử: "Nếu không đủ tiền thì chị sẽ cho em mượn trước, sau này có tiền rồi thì trả cho chị."
Viên Ninh mấp máy môi, thật lâu sau mới nói: "Em hiểu rồi, cảm ơn chị Amy."
Thật ra một câu cảm ơn cũng quá nhẹ, nhưng Viên Ninh không biết làm thế nào để biểu đạt được cảm xúc của mình: "Để em gọi điện thoại về nhà."
Amy đang trả lời email của công ty: "Bây giờ điều quan trọng nhất đối với em chính là học tập và đóng phim, chị sẽ không nhận hợp đồng quảng cao, chờ sau khi phim truyền hình và phim điện ảnh được chiếu, những thứ này sẽ không thiếu."
Viên Ninh hiểu ý của Amy, hiện tại những người đến tìm đều là dựa vào tính thời sự của cô, e rằng không có thương hiệu gì lớn: "Em biết."
Nếu bây giờ Viên Ninh bắt đầu nhận quay quảng cáo, mặc dù sẽ kiếm được rất nhiều tiền nhưng sẽ bị cố định với những thứ đó, sau này sẽ khó nhận được nhưng quảng cáo cao cấp hơn, đặc biệt là rất nhiều loại quảng cáo không thể lặp lại.

Ví dụ như bây giờ cô đã nhận được một sản phẩm skincare từ thương hiệu nhỏ, nhưng sẽ rất khó để nhận được các sảm phẩm từ những thương hiệu lớn hơn trong tương lai.
Viên Ninh không muốn nhặt hạt vừng ném dưa hấu đâu: "Chị Amy yên tâm, mục tiêu của chúng ta là sao trời và biển rộng."
Thấy Viên Ninh hiểu được, Amy cũng không nói nữa: "Chờ khi vai diễn của em bên 《 Tiên giai 》 kết thúc, ngoài chương trình 《 PK diễn xuất 》, tạm thời em sẽ không có công việc gì.

Em cứ việc chăm chỉ học tập, còn chuyện gia sư..."
"Đợi đã." Vẻ mặt Viên Ninh dại ra, cô nuốt nước miếng, theo bản năng bắt đầu niết chai nước suối đã uống một nửa: "Em, em còn phải lên lớp nữa sao?"
Amy thấy câu hỏi của Viên Ninh rất kỳ lạ: "Đương nhiên rồi, em là học sinh cuối cấp rồi, nhất định phải đi học chứ."
Viên Ninh ôm ngực, cảm thấy mình sắp ngạt thở, trong khoảng thời gian này cô chỉ nhớ phải ôn tập, chuẩn bị cho kỳ thi đại học mà quên mất mình còn đang là học sinh cuối cấp ba, học sinh phải đi học.
Đi học?
Viên Ninh muốn khóc: "Em sẽ phải bắt đầu sống cuộc sống 45 phút học bài, 10 phút nghỉ ngơi, sau đó là một vòng lặp vô hạn tuần hoàn sao?"
Amy tàn nhẫn nói: "Đúng vậy, em học vào ban ngày, tuy rằng không cần phải tập thể dục buổi sáng, nhưng buổi sáng phải tự đi học, về sau phải ngủ muộn dậy sớm."
"Em vẫn còn bé bỏng." Viên Ninh vừa khóc vừa nói: "Sao em phải chấp nhận xã hội tàn khốc sớm như vậy."
Amy cười nói: "Được rồi, mau gọi điện thoại cho người nhà của em đi, gửi ảnh chụp bệnh án cho chị, đến lúc đó em phải đi học, chị sẽ sắp xếp cho em."
Viên Ninh đã xa trường quá nhiều năm, chỉ cần nghĩ đến việc phải ngồi trong lớp học một lần nữa và phải duy trì tư thế học tập tốt, cô...!muốn khóc, cô không thể chịu được.

Dù rất đau lòng nhưng Viên Ninh vẫn phải gọi điện thông báo trước cho gia đình, nhờ chụp ảnh hồ sơ bệnh án và siêu âm doppler màu của bà nội, sau đó hỏi thăm tình hình trong nhà rồi mới tắt máy.
Amy cùng Viên Ninh về khách sạn, duỗi người nói: "Chị đã đặt vé máy bay để sáng mai về rồi, em học xong thì nghỉ ngơi đi.

Chị sang phòng khác làm việc."
Viên Ninh dạ một tiếng, sau đó hít sâu vài hơi, nhưng cả người vẫn ủ rũ, ngay cả vẻ đẹp của mình trong gương cũng không thể khiến cô vui lên.

Viên Ninh từ bỏ giãy giụa, yên lặng đi lấy quần áo để tắm rửa, lúc đi ngang qua Amy, cô thở dài một hơi: "Sống không vui thì chết cũng có gì đáng sợ!"
Amy hoang mang nhìn Viên Ninh.
Viên Ninh thần sắc có chút vặn vẹo: "Em thích đọc sách, đọc sách làm cho em cảm thấy vui vẻ."
Amy không nhịn được cười: "Chị cảm thấy em muốn đi đi đốt trường."
Viên Ninh ôm lấy quần áo của mình: "Em đau lòng, em buồn.

chị không hiểu được đâu."
Nói xong lắc đầu đi vào phòng tắm.
Amy bất đắc dĩ mỉm cười, quay lại tiếp tục công việc, vì Trần Ni muốn huấn luyện để nhóm nhạc nữ ra mắt sớm hơn, nên Viên Ninh không cần phải đi học đúng thời hạn, cô đã được xin nghỉ phép trong một thời gian dài, cùng lắm là quay lại trường để thi.

Nhưng Amy cảm thấy như vậy không ổn, ở độ tuổi của Viên Ninh nên đến trường để trải nghiệm cuộc sống học sinh bình thường: "Đúng vậy, chị đã sắp xếp chuyển trường cho em, dựa theo thành tích để phân lớp, bây giờ em chỉ có thể đến lớp học bình thường, đến lúc có kì thi, em cố gắng để vào lớp trọng điểm nhé."
Viên Ninh từ trong phòng tắm thò đầu ra: "Chuyển trường?"
Amy bận rộn đến mức quên mất, lúc này mới nhớ ra: "Ngôi trường đó không tốt lắm, hơn nữa trường mới này quản lý việc học nghiêm hơn nên tỷ lệ trúng tuyển sẽ cao hơn."
Viên Ninh không phải là một học sinh trung học thực sự, cô biết rằng vào năm lớp 12, nếu muốn từ một trường cấp ba không tốt vào một trường cấp ba tốt, không phải chỉ bỏ tiền ra là có thể làm được, sợ là Amy mang ơn rất nhiều người, tìm được không ít mối quan hệ, hơn nữa việc thi cử của Viên Ninh không ép buộc, còn có thể xin nghỉ phép để ra ngoài quay phim: "Em, em sẽ cố gắng."
Amy không đề cập đến chuyện này nữa, nói: "Được rồi, chúng đi tắm đi."
Nếu như không phải biết Viên Ninh muốn thi vào đại học B và luôn cố gắng nỗ lực như vậy, thì Amy cũng sẽ không làm những việc này, thúc giục nói: "Đến lúc đó tùy theo nhu cầu của em để thuê gia sư."
Viên Ninh ngoan ngoãn gật đầu, rụt đầu lại, hút mũi trước khi mở nước nóng, muốn khóc nữa thì phải làm sao đây?
Sau khi Viên Ninh tắm xong, phát hiện ra gia đình đã gửi ảnh hồ sơ bệnh án và ảnh siêu âm doppler màu của bà nội, cô nhắn tin trả lời đã nhận, sau đó lưu lại và gửi sang cho chị Amy.
Amy xem, trả lời với một dấu chấm.
Sau khi tóc khô, Viên Ninh bắt đầu lấy sách giáo khoa ra ôn tập, trí nhớ của cô rất tốt, những thứ cần thuộc lòng đều không có vấn đề gì.

Nhưng Viên Ninh lại phát hiện ra một vấn đề khác, cô cho rằng tiếng Anh của mình khá tốt nên đoán chắc không có vấn đề gì, nhưng khi thực sự bắt tay vào làm các câu hỏi, Viên Ninh mới phát hiện ra chỗ nào cũng có vấn đề.
May mắn là ngay từ đầu Viên Ninh đã chọn nghệ thuật tự do, nếu không cô thực sự sẽ thắt cổ tự tử bằng một sợi mì, để xem bản thân có thể quay trở lại cơ thể ban đầu hay không.
Vốn dĩ Amy muốn Viên Ninh nghỉ ngơi thêm một ngày nữa rồi mới quay lại phim trường nhưng Viên Ninh từ chối, theo cô thì phim trường không khác gì nơi cô đang sống bây giờ, đều không phải là nhà của cô nên nghỉ ngơi ở đâu cũng vậy thôi.
Amy cũng đi theo, chào hỏi đạo diễn Chung rồi đi thu dọn đồ đạc của mình.

Ngoài quay phim ra thì không có việc gì khác nên Amy không cần phải đi theo Viên Ninh suốt, nhưng trước khi thu dọn đồ đạc xong, cô đã nhận được điện thoại từ quản lý của Lữ Tiệp Hùn, ông ấy đang quay một chương trình tạp kỹ ở đó và hỏi Viên Ninh có thời gian không.
Sau khi hỏi rõ là chương trình nào, Amy không đồng ý ngay mà hỏi ý kiến ​​của Viên Ninh trước.

Viên Ninh như một chú cún con sắp bị bỏ rơi ngồi xổm bên cạnh vali của Amy, nhìn Amy thu dọn đồ đạc, sau khi Amy tắt điện thoại thì dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn sang.
Amy cũng không giấu giếm điều gì, nói: "Lữ Tiệp Hùng muốn mời en tham gia một chương trình tạp kỹ."
Viên Ninh theo bản năng cảnh giác: "Là kiểu chương trình làm cho khách mời bực bội sao?"
Amy cảm thấy buồn cười trước phản ứng của Viên Ninh: "Không, đây là một chương trình tạp kĩ nhẹ nhàng 《 Đến nhà tôi 》, tổ chương trình sẽ đến nhà của nghệ sĩ để ghi hình, và nghệ sĩ đó có thể mời bạn bè của mình đến làm khách mời.

Có thể như một chương trình talk show, cùng nhau ăn uống, em có thể xem xét, danh tiếng của chương trình khá tốt."
Viên Ninh đã lấy điện thoại ra: "Vậy ông ấy mời em đến làm gì?"
Amy nghe lý do cũng cảm thấy rất bất lực: "Bởi vì con trai của thầy Lữ là một giáo viên."
Viên Ninh nhất thời không phản ứng lại: "Tiền bối nào vậy? Có tác phẩm gì không? Để em tìm hiểu một chút, tránh lúc đó nói những lời không nên."
"Không phải." Amy cảm thông nhìn Viên Ninh: "Thật sự là giáo viên."
Viên Ninh nắm chặt điện thoại, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Amy.
Amy mỉm cười gật đầu: "Đừng suy nghĩ như vậy, chỉ là một giáo viên bình thường thôi, chương trình muốn ghi hình lại cuộc sống sinh hoạt của nghệ sĩ, muốn cho khán giả thấy rằng cuộc sống của nghệ không khác mấy so với người bình thường, vì vậy gia đình Lữ Tiệp Hùng sẽ xuất hiện trong chương trình này.

Có điều chương trình như vậy cũng không có đề tài gì để hot, cho nên...!vừa lúc 《 PK diễn xuất 》 lên sóng, hai người cũng vừa lúc có đề tài, em là học sinh cấp ba, con trai của thầy Lữ là giáo viên trung học."
Vu Ninh sắp suy sụp: "Không phải, em vốn cho rằng công việc là để giải trí, còn học tập là học tập, hiện tại công việc cũng cần phải học tập sao? Đây là muốn lấy đi hạnh phúc cuối cùng của em sao?"
Đây là lần đầu tiên Amy nghe nói công việc thuộc phạm vi giải trí: "Vậy em có muốn đi không?"
Viên Ninh đã đọc sương sương các bài đánh giá về 《 Đến nhà tôi 》, mặc dù đây không phải là một chương trình tạp kỹ nổi tiếng, nhưng chương trình vẫn luôn có danh tiếng tốt và có một lượng fans cố định.
Amy nói: "Khán giả của chương trình tạp kỹ này đa số là người lớn tuổi, vừa lúc lại thiếu một bộ phần người xem như em, nên chương trình hy vọng Lữ Tiệp Hùng có thể mời em đến, xem xem có thể thu hút một số khán giả trẻ tuổi hay không."
Viên Ninh cúi đầu chấp nhận hiện thực: "Đi thôi, em sẽ đem tài liệu cùng sách giáo khoa đến đó."
Amy xoa đầu Viên Ninh: "Thời gian quay cũng phù hợp.

Đúng lúc cảnh quay của em trong 《 Tiên giai 》 vừa kết thúc và trước khi ghi hình 《 PK diễn xuất 》.

Cụ thể chị sẽ thương lương sau."
Viên Ninh hít sâu một hơi, không phải chỉ là làm bài tập trước ống kính thôi sao? Cô làm được, học để kiếm tiền không sai!
"Hơn nữa theo lời quản lý của Lữ Tiệp Hùng nói, có thể sẽ quay ở nhà ông ấy, lấy danh nghĩa là chương trình 《 PK diễn xuất 》." Amy thở dài: "Nếu không phải có nhiều trùng hợp như vậy thì sẽ không đến lượt em đây, em may mắn lắm đó."
Viên Ninh nghiêng người dựa vào mép giường: "Chị Amy, chị nhìn biểu cảm của em nè."
Amy nhìn qua, vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt trắng nõn non nớt của Viên Ninh: "Được rồi, đừng ỷ mình xinh mà làm gương mặt đó.

Đến lúc đó em phải thể hiện thật tốt, thu hút càng nhiều fan mẹ và fan chị hơn, biết chưa? Nếu em muốn quảng cáo cho một thương hiệu lớn, em phải cho các thương hiệu lớn thấy sức chi tiền từ fans của em."
Viên Ninh vốn muốn nói hai câu, tỏ vẻ bản thân là vì nghe lời mà nhận chương trình này, nhưng còn chưa kịp nói, cô liền cười ha ha: "Hì hì hì hì."
Cái này đúng là vận may, không thể ngăn cản, trong thời gian ngắn sẽ đến thôi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận