Trước kỳ nghỉ thứ không thể thiếu chính là thi cuối kỳ, từ cấp một, cấp hai đến cấp ba, thậm chí đại học cũng không chạy thoát khỏi quy luật này.
Thời gian thi được toàn trường thống nhất, cho nên không phải ai cũng được phân đến phòng đa phương tiện, mà Quý Trạch An cực kỳ bất hạnh phân vào phòng học bình thường, càng không may chính là điều hòa của căn phòng này bị hỏng
Quý Trạch An nhìn cánh cửa sổ mờ nhạt chịu không được bèn đưa tay lên xoa.
Xoa đến khi nhìn thấy được bên ngoài, tay cầm bút cảm giác như bị đông lại cứng ngắc
(o°w°o) Có phải lạnh lắm không? Lạnh thì nhất định không được sờ nha, lạnh xuyên tim luôn đó ~
Nhìn dòng chữ trên cửa kính khiến Quý Trạch An cười nhẹ, cậu cúi đầu xuống bắt đầu làm bài thi.
Cơ bản nếu là thi viết thì cậu không lo lắng gì, dù cho không ôn tập nhiều, bài thi luôn thích tự động phê duyệt đáp án cho cậu, sau đó cho số trước, cuối cùng còn thêm một lời bình.
Lớp thi tiếng anh này là bắt buộc cho năm nhất, không phải môn chuyên ngành à chỉ là đào sâu hơn ngữ pháp hồi cấp ba, Quý Trạch An cũng không thấy khó khăn gì
take a bus drive a car.
Rather than ;(′-i_-`) không chọn tui thì cậu là đồ nguRegardless of – Lầu trên nói bậy đó rõ ràng tui mới là chân ái nha ==(づ′▽`)づof;(ฅ>w.