Xuống sân bay quốc tế Tokyo nó với hắn bắt taxi tới resort sang trọng nhất thành phố . Nó và hắn ở tầng 92 . Nó phòng 1093 , hắn ở phòng 1094 . Xếp đồ xong nó lăn ra ngủ . Lăn qua lăn lại nó chẳng ngủ được . Ngày thường thì đếm chưa tới ba giây hồn nó đã chu du tận vùng nào . Bây giờ thì đếm đi đếm lại cả chục lần hai con mắt nó vẫn mở thao láo .
- Sao ngủ ko được ? Hay là máy lạnh quá nóng ? – nó nghĩ rồi nhìn lên máy lạnh . Máy lạnh phòng nó đã hạ xuống 16 độ . Lăn qua lăn lại một lần nữa . Nó mới nhớ là thiếu gì đó . Thiếu vòng tay dịu dàng , hơi thở ấm áp của hắn ôm nó mỗi tối khi ngủ . Chắc đã quen rồi nên nó ko ngủ được . Nếu ở nhà mà ko có hắn nó vẫn ngủ được vì có mùi của hắn trên giường . Còn bây giờ thì ko có . Nó quyết định đem chăn gối qua phòng hắn ngủ . Hắn trong phòng chưa có ngủ . Nghe tiếng động mở cửa bên phòng nó . Hắn có thể đoán rằng nó đang chuẩn bị qua đây . Nằm xuống giường giả vờ ngủ . Nó bước thẳng vào , ko gõ cửa . Thấy hắn nằm trên giường . Biết hắn ngủ rồi nó ném đống chăn gối qua một bên . Ngồi xuống bên cạnh giường nhìn hắn ngủ .
- Hắn ta cũng đẹp đó chứ . Woa con trai gì mà lông mi dài ghê . Ko biết sao hồi đó mình yêu hắn nữa . – nó cười
- Anh biết anh đẹp rồi . Đừng có nhìn nữa , hao mòn nhan sắc của anh . – hắn bất ngờ mở mắt nói
- Á … anh … - nó chưa nói xong hắn đã đặt môi mình lên môi nó để chặn cái miệng nó lại ko cho nó la
- Sao ? – hắn hỏi nó sau khi hôn xong
- Cho em ngủ chung – nó làm mặt cún nói
- Lên – hắn nói rồi nằm xuống
Nó nghe hắn nói vậy liền leo lên giường nằm ngủ . Hắn choàng tay qua ôm nó . Quả nhiên chưa đầy ba giây nó đã ngủ say . Sáng dậy , nó kéo hắn ra phố chơi . Tới khu vui chơi ở Tokyo nó nhảy vào chơi hết bao nhiêu trò làm cái túi tiền của hắn cứ hụt xuống . Tới một cái quầy bắn súng . Nó lôi hắn vào chơi .
- Chơi đi – nó chỉ vào cái quầy bắn súng
- Thôi , ko chơi đâu – hắn nhíu mày nói vì hắn biết chắc nó mà chơi là cái quầy đó sập tiệm trong vòng 5 phút
- Chơi đi – nó kéo hắn đi . Hắn cứ đứng yên ở đó , nó làm cách nào hắn cũng ko nhúc nhích
- Ko – hắn nghiêm nghị nói
- Anh mà …. – nó đang nói nửa chừng thì một đám con trai gần đấy la lên
- TOUDOU AYAME – đám con trai đó la lên
Nó vừa nghe đám con trai gọi tên nó . Nó giật mình quay đầu lại nhìn . Một đám con trai đang chạy về hướng nó .
- Nhanh , chạy thoát thân – nó kéo tay hắn chạy
- Đi ra ngoài sao em ko hóa trang ? – hắn vừa chạy vừa nhíu mày
- Nóng lắm , với lại em cũng ko biết có tụi nhoi nhoi này ở đây – nó trả lời với vẻ khó chịu
- DO NOT RUN THAT TOUDOU AYAME . I LOVE YOU
( đừng chạy Toudou Ayame . Anh yêu em ) – đám con trai chạy theo nó nói
Nó thở dài rồi đứng lại nghĩ gì đó rồi quay sang hắn .
- Anh nè – nó chọt vào tay hắn nói giọng ngọt xớt mà ko để ý tới sắc mặt của hắn
- AYAME – đám con trai la lên trước khi nó kịp nói
- DO NOT CALL MY NAME LIKE RELATIVE SECRET ! ( đừng có gọi tên tôi thân mật như thế ) – nó la lên . Vì bên nước ngoài nó phải nói tiếng anh . Tụi kia cũng biết nó là người Việt nên mới nói tiếng anh . Hầu hết nó đi nước ngoài toàn là nói tiếng anh hơn là tiếng nước đó
- BUT I LOVE YOU ( nhưng anh yêu em ) – đám con trai nói
- SHUT OUT ( câm mồm hết ) – một lời nói của hắn làm cho đám con trai kia im lặng . Lời nói đe dọa có , lạnh lùng có , uy lực có
- Who are you that dare to obstruct ? ( anh là ai mà dám lên tiếng cản trở ? ) – một tên con trai bước lên nói
“ Đùng ”
Hắn nhanh như chớp rút khẩu súng lục luôn mang bên mình ra bắn cho tên đó chết một cách nhanh chóng . Mọi người thấy vậy đều im lặng ko ai nói gì . Tụi con trai đuổi theo nó run sợ .
- The people are chasing her anymore . The network is not conserved . ( Các người còn đuổi theo cô ấy nữa . Cái mạng không được bảo toàn ) – hắn lạnh lùng đe dọa
Nó nãy giờ đứng xem hắn giải quyết . Nhưng hắn làm vậy có hơi quá . Nó kéo hắn đi