Có câu nói thời gian và hoàn cảnh có thể khiến một người thay đổi hoàn toàn, ba năm trôi qua nhanh như tia chớp . Nó quản lí tổ chức cũng đâu vào đấy . Mấy năm qua mặt nào nó cũng tiến bộ do hắn đào tạo . Nhưng .... lúc thức giấc hắn là người chịu khổ cực nhất . Về chuyện thức giấc càng tệ hại hơn . Nếu hắn không ở nhà, đám người giúp việc dù có công việc cũng sẽ không đi tìm nó . Buổi sáng ngày hôm nay không còn sớm lắm, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. Trong căn phòng mát lạnh , nó vẫn đang ngủ say sưa .
- Mami, mami , mau tỉnh dậy đi ! - một giọng nói trẻ con thì thầm bên tai nó , tiếp đó là thân hình mềm mại đè lên người nó và không ngừng lắc đầu nó . Nó ghét nhất bị người khác làm phiền lúc ngủ , đặc biệt lúc nó đang mệt mỏi . Trong cơn mơ màng , nó nghe tiếng người gọi , mặt nó lại bị vài cái tát , nó tức giận thò tay ra khỏi chăn đẩy mạnh , miệng hét lên :
- Nhất Nam , mau cuốn xéo đi - nói xong nó liền quay người sang một bên ngủ tiếp . Thân hình nhỏ bé bị nó đẩy ra khỏi giường và ngã xuống tấm thảm dày , đôi môi đỏ của cậu bé mêu mếu, bàn tay mập mạp trắng nõn nà xoa cặp mông bị ê . Cậu bé xinh xắn đến mức người khác không thể rời mắt. Mặc dù bị đau nhưng cậu bé không hề chảy nước mắt mà chậm rãi đứng dậy và bám vào tấm chăn lại tiếp tục leo lên .Nó quay người , chăn bị kéo một bên . Trên tay nó vẫn còn đầy dấu vết của trận đấu tối qua , tuy nhiên cậu bé ở dưới đất không hiểu những dấu vết này có ý nghĩa gì , cậu vẫn bám vào chăn leo lên giường .
- Mami , mami dậy chơi với Minh Khang đi ! - cậu bé khó khăn lắm mới trèo lên giường , bé vùi mặt vào ngực của nó , ôm mặt nó và bắt đầu đặt môi lên môi nó . Trong lúc nửa mê nửa tỉnh , nó cảm thấy có ai đó đang hôn nó , trên giường của nó ngoài hắn còn có ai ? Nó lập tức động đậy đôi môi đáp trả . So với nụ hôn kêu thức buổi sáng mãnh liệt , nó thích nụ hôn dịu dàng hơn . Thấy nó hơi hé môi , cậu bé liền gật đầu ra chừng hiểu ý . Cậu bé từng chứng kiến hắn gọi nó thức dậy bằng cách này , vì vậy cậu bé không hề do dự thổi bong bóng rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng của nó . Mùi sữa thơm phức , rất mềm mại , rất khoái khẩu , rất nhỏ .... rất nhỏ ? Nó thè lưỡi liếm môi đối phương , đối phương cũng lập tức thè lưỡi liếm nó . Trong cơn mơ mơ màng màng , nó đột nhiên cảm thấy điều gì đó bất ổn , miệng hắn nhỏ như vậy từ lúc nào , môi hắn mềm mại như vậy từ lúc nào ? Một ý nghĩ vừa lóe qua đầu , nó giật mình và lập tức mở mắt .
- Hai người đang làm gì vậy ? - giọng nói lạnh lùng pha lẫn nộ khí đột ngột vang lên . Hắn vừa mở cửa liền nhìn thấy hai người một lớn một nhỏ ở trên giường hôn nhau cuồng nhiệt , sắc mặt hắn đanh lại . Cơn giận dữ của hắn bốc lên đỉnh đầu ngay tức khắc . Nó mở to mắt bắt gặp đôi mắt tròn xoe đen lay láy ngay sát mặt cô . Môi của cậu bé và môi cô vẫn dính chặt vào nhau .
- Trời ơi ! - nó phản ứng nhanh kéo cậu bé sang một bên và quay đầu nhìn hắn đang đi tới . Hắn xách cổ cậu bé , hắn trừng mắt nhìn con trai trong tay rồi quay sang nó gầm lên :
- Em chờ đó
- Daddy ! Minh Khang gọi được mami rồi , Minh Khang giỏi lắm đúng không ? Daddy mau thưởng cho Minh Khang đi ! - cậu bé nở nụ cười đắc ý đồng thời túm tay hắn
- Con vào phòng bằng cách nào ? Anh hai con đâu ? - hắn mặt sắt đen sì quát lớn
Hắn đã bị mấy lần nên rút kinh nghiệm trước khi ra ngoài khóa chặt cửa không cho 2 đứa con trai vào phòng tìm mẹ . Cậu bé không hề tỏ ra sợ hãi trước vẻ mặt đầy sát khí của hắn , bé cười híp mắt chỉ ra ngoài ban công :
- Con vào từ chỗ đó ! Anh hai đang ở ngoài cửa chờ !
Nó nghe nói vậy liền lườm cậu bé , nó không quên phòng ngủ của nó ở tầng ba , có ban công độc lập không nối liền với xung quanh, con trai nó quả nhiên vô cùng lợi hại. Hắn vừa trừng mắt với cậu bé vừa xách cổ cậu bé đi ra cửa . Hắn mở cửa ném con trai ra ngoài
- Nếu ba còn thấy hai con vào đây nữa , ba sẽ tống cổ hai đứa đi châu Phi làm người rừng - hắn cất giọng lạnh lùng
Nói xong hắn liền khóa trái cửa phòng . Lí Minh Khang bị ném ngồi phịch xuống đất liền đứng dậy xoa mông và phủi bụi dính đầy hai tay . Hai cậu bé nhìn cánh cửa đóng chặt rồi trề môi :
- Hừ, xem ai sợ ai ? con còn đến nữa đấy - anh hai của Minh Khang nói đó là Minh Phong . Nói xong hai cậu bé chậm rãi đi xuống dưới tầng một . Ở trong phòng nó ngồi im chứng kiến hành động của hắn , nó biết hắn khống chế lực đạo không làm con trai bị thương , thế nhưng nó vẫn mở miệng làu bàu :
- Anh nhẹ tay một chút , Minh Khang vẫn còn nhỏ
Tuy nhiên câu nói này của nó không hề có sức thuyết phục . Hai đứa con trai nó tuy một đứa gần 3 tuổi . Đứa 2 tuổi . Chúng còn nhỏ tuổi nhưng trình độ phá phách không ai sánh kịp . Hai cậu bé lại thích quấn lấy nó , cả ngày từ sáng đến tối bám chặt nó không nói làm gì , hai cậu bé còn thích ôm hôn nó . Trong con mắt của nó , hành động của hai cậu bé rất đáng yêu , nhưng trong mắt hắn , hai cậu bé chính là một sắc lang . Ba bố con bắt đầu đối lập nhau từ đó. Hắn ngoảnh đầu nhìn nó , hắn từ từ tiến gần đến bên giường , vẻ mặt hắn rất bình thản nhưng nó biết rõ cơn bão tố dưới sự bình thản đó . Nó vô ý thức túm chặt lấy chăn và nở nụ cười rạng rỡ : - Nhất Nam , em không phải cố ý , em vẫn chưa tỉnh hẳn , anh biết mà .... - nó nhăn nhó
- Em hay lắm - hắn nhíu mày
- Em xin lỗi - nó năn nỉ
- Bỏ qua lần này - hắn tha cho nó
- Cảm ơn anh - nó lấy cổ hắn
Sau khi Minh Khang và Minh Phong ra đời , việc hai cậu bé quấn lấy nó khiến hắn lúc nào cũng trong tình trạng lửa bốc lên đầu . Nếu không phải nó không đồng ý , có lẽ hắn đã gửi hai đứa con trai tới chỗ chú Huy huấn luyện từ lâu rồi .
- Ai lại ghen cả với con trai - nó khẽ cười
Hắn hơi nhíu mày , hắn cất giọng trầm trầm :
- Em là của anh
Ở dưới tầng một của tòa nhà chính , Minh Phong và Minh Khang ngẩng đầu nhìn lên phòng ngủ trên tầng ba . Hai cậu bé đang tính toán xem bây giờ mà mò lên liệu có tìm thấy mami hay lại bị daddy tống cổ ra ngoài . Hai cậu bé vừa ngẫm nghĩ vừa đi đi lại lại ở một chỗ .
- Em tính giở trò quỷ gì thế ? - Một giọng nói từ tốn vang lên , Minh Khang quay đầu liền giơ hai tay và nở nụ cười ngọt ngào:
- Anh xinh đẹp bế em
Nhân khoanh hai tay trước ngực cười ngoác miệng với cậu bé
- Lại bị bắt quả tang à ? - Nhân nói
Minh Khang chạy đến trước mặt Nhân rồi bám vào người Nhân
- Daddy muốn đưa Minh Khang với anh hai đi châu Phi làm người rừng - Minh Phong nói
Nhân nghe nói vậy liền giơ tay bế Minh Khang
- Hôm nay em làm chuyện hay ho gì mà Nhất Nam tức giận như vậy ? - Nhân thắc mắc
- Em thơm mami , mami cũng thơm em - Minh Khang chỉ tay lên miệng và cười tít mắt
Nhân lập tức hiểu ra vấn đề , Nhân ngẩng đầu nhìn lên tầng ba rồi cười ha hả . Nhân bế Minh Khang cùng với Minh Phong quay người đi ra ngoài
- Anh đoán em sắp bị tống đi châu Phi làm người rừng rồi , vì hôm nay em đã dẵm phải khu cấm địa - Nhân cười
- Không , Minh Khang không muốn đi châu Phi làm người rừng , Minh Khang sẽ bị dã thú ăn thịt mất . Hức , hức ... daddy là người xấu , Minh Khang sẽ bỏ nhà ra đi cùng với anh hai - Minh Khang mếu mếu
- Em định bỏ đi đâu hả ? - Nhân hỏi
- Em đi tìm chú xinh đẹp , chú xinh đẹp nói chú ấy muốn nhận hai anh em làm con trai của chú ấy - Minh Phong trả lời
- Lâm - Minh Khang tít mắt nói
Dưới ánh nắng mặt trời , nó và hắn ko hề hay biết sắp có chuyện khiến họ bận rộn một phen