Tôi Trở Thành Thím Của Bạn Trai Cũ


_ Chỉ là Lạc gia bé xíu, đến giới truyền thông cũng không thèm đưa tin.

Vậy mà lại khiến cho Lăng Triệt điêu đứng vì cô ta.
_ Cũng đúng.

Thế cậu có hình không, cho mình xem đi!
Bạch Tự Nhiên lấy điện thoại ra, mở ảnh của Lạc Dao Dao đưa cho La Kì Kì.

Nhìn qua một lúc, cô ta kinh ngạc lên tiếng:
_ Nhiên Nhiên, đây là tác giả mới của toà soạn Tiểu Thuyết bên mình.

Lăng tổng vừa thu mua mấy tháng trước, đích thân thư kí quyền năng bên cạnh anh ta đến bàn giao tác phẩm với cô ta đó!
_ Toà soạn Tiểu thuyết? Vậy chẳng phải cũng là tác giả hay sao?
................
Một tuần sau, buổi họp báo ra mắt tại sảnh khách sạn Đông Thành.

Cánh nhà báo tụ lại rất đông, còn rất mong chờ về sự bùng nổ của Bạch gia về bản thiết kế kia!
Lạc Dao Dao cũng nhận được thiệp mời, đích thân Bạch Tự Nhiên gửi đến.

Nếu không đi, thì khác nào Lạc Dao Dao cô đang chịu thua!
Vào trong, tìm đại ghế ngồi xuống.

Một lúc sau cũng có rất nhiều người đến, người ngồi cạnh cô lại chính là Lăng Triệt.

Quan sát anh một lúc rồi dời tầm mắt đi nơi khác!
Lăng Triệt cúi người, ghé sát vào tai cô, thì thầm to nhỏ, Bạch Tự Nhiên từ trong đi ra cũng nhìn thấy hành động này của anh.
_ Em hôm nay lại chủ động như vậy sao?
_ Anh bị thần kinh à? Là anh đến ngồi cạnh tôi, lại nói tôi chủ động.

Có phải là chưa đi khám định kỳ không?
Lăng Triệt cười một cái, lại tiếp tục thăm dò cô:
_ Ông nội muốn đem sính lễ đến Lạc gia hỏi cưới em đấy!
_ Tôi không đồng ý thì ba mẹ tôi cũng sẽ không đồng ý.
_ Ồ! Thế tôi nên nói với ba mẹ vợ là em, trong mắt ông Lăng đã trở thành cháu dâu.

Hay là em giả làm bạn gái để che đậy cho tôi.
Lạc Dao Dao dùng ánh mắt căm phẫn nhìn Lăng Triệt.

Nếu như không phải ở đây có nhiều người, có lẽ cô đã mắng anh một trận rồi! Gương mặt đẹp trai kia, không ngờ lại dày hơn cả bê tông sắt đá nữa! Thật tức chết cô mà!
Lăng Triệt bật cười với vẻ mặt của cô, giận không trút bỏ thì có mà tức chết! Anh lại nhẹ nhàng lên tiếng, cứ như đang dụ dỗ một con mèo hoang.
_ Dao Dao, không phải là em cũng đang thích tôi đó chứ? Thích thì nói đi, tôi không ngại để em theo đuổi đâu!
Mặt của cô đã đỏ lên vì câu nói của anh, chẳng hiểu sao lại vì câu nói này mà phân tâm.

Đưa tay nhéo nhẹ vào hông anh, nghiến răng nói:
_ Anh vô liêm sỉ như vậy sao? Ai nói với anh là tôi thích anh chứ?
_ Dao Dao, đau! Tôi là cảm nhận được tình cảm của em dành cho tôi mà thôi! Chứ làm gì có ai nói đâu chứ?
Lạc Dao Dao tức giận bỏ tay ra, mỗi lần gặp anh thì chẳng có chuyện gì tốt đẹp cả.

Lúc này trên sân khấu, Bạch Tự Nhiên cũng đã bắt đầu cuộc họp báo.
Nhìn gương mặt xinh đẹp của Bạch Tự Nhiên, Lạc Dao Dao lại càng muốn vạch trần cô ta hơn.

Người vừa xinh đẹp lại tài giỏi như cô ta, lại làm ra loại chuyện đáng xấu hổ này.

Còn có cả Lăng phu nhân chống lưng, hôm nay cái lưng này gãy, Bạch Tự Nhiên sẽ không có chỗ dựa ở Lăng gia nữa!
Bạch Tự Nhiên vui vẻ đứng trên bục, ánh mắt như biết nói nhìn xuống bên dưới khán đài.

Phóng viên và nhà báo đến nhiều hơn cả khách mời dự.

Giọng nói của Bạch Tự Nhiên vang lên, khiến những người bên dưới im bặt:
_ Xin chào mọi người, cảm ơn tất cả đã đến dự buổi họp báo của Bạch Tự Nhiên tôi! Và không để mọi người chờ lâu, sau đây là bản thiết kế của tôi trong ba tháng qua.
Trên màn hình lớn rất nhanh đã hiện lên bản thiết kế sao chép sơ sài của Bạch Tự Nhiên.

Lạc Dao Dao vừa nhìn qua đã thấy rất nhiều lỗi, còn có đường nét không hề chuyên nghiệp.

Nói đúng hơn, là họ chỉ làm qua loa cho có mà thôi!
Hà Nhiễm hôm nay cũng có mặt, mắt thấy bà ta đang nhìn Lăng Triệt, trên môi còn nở nụ cười tà mị, không kém phần ranh ma.

Ý nghĩ của bà ta hiện giờ đều đã hiện hết trên mặt, muốn Lạc Dao Dao vừa mất đi bản thiết kế, vừa từ bỏ Lăng Triệt.

Kế hoạch hoàn mỹ như vậy, nhưng đáng tiếc, Lạc Dao Dao cô tuy kín tiếng nhưng là người có thù tất báo, thứ của mình không bao giờ để người khác lấy đi!
Bạch Tự Nhiên vẫn ung dung dưới ánh hào quang của bản thân mình.

Cánh nhà báo và phóng viên luân phiên chụp lại hình ảnh trước mắt.

Tin tức tươi mới thế này, ai đăng lên báo trước, người đó chắc chắn được hưởng nhiều tiền hơn!
Lạc Dao Dao lấy ra chiếc điều khiển, chẳng biết ở đâu nhưng lại khiến Lăng Triệt phải mỉm cười ra vẻ thích thú.

Cô nhẹ nhàng bấm một cái, màn hình lớn liền nhảy sang hình ảnh khác! Là hai bản thiết kế giống hệt nhau, ai trong nghề đều sẽ nhìn ra được sự khác biệt của nó.
Bạch Tự Nhiên kinh ngạc, vội vàng muốn tắt nó đi, nhưng hình ảnh này đã được ghi lại bởi đám phóng viên bên dưới.

Có tắt đi, cũng đã muộn rồi!
Cánh nhà báo và phóng viên đều đồng loạt đưa micro ghi âm về hướng Bạch Tự Nhiên, hỏi nhiều câu liên quan đến bản thiết kế trên màn hình.

Cả hội trường như rơi vào mớ hỗn độn, Hà Nhiễm và Lăng Phong vũng chẳng thể ngồi yên được!
_ Bạch tiểu thư, cô có thể giải thích một chút không? Tại sao lại có hai bản thiết kế giống hệt nhau như vậy? Bản trước xuất hiện lại không bằng bản đi cạnh hiện giờ! Cô mau trả lời đi!
_ Bạch tiểu thư, có phải là có hiểu lầm gì không? Sao lại xảy ra cớ sự này? Cô cho chúng tôi câu trả lời đi!
_ Bạch tiểu thư, bản thiết kế này thật sự là của cô sao? Hay là của một ai khác?
Bạch Tự Nhiên rơi vào đống câu hỏi của phóng viên, nhất thời lại không biết nên trả lời thế nào! Ánh mắt cầu cứu hướng về Hà Nhiễm, bà ta lại sợ bản thân bị liên lụy, nên tránh né đi!
Bạch Tự Nhiên bị dồn vào đường cùng, lại lộ ra vẻ mặt khiêu khích hướng về phía Lạc Dao Dao.

Đây là muốn cô đứng ra nhận bản thiết kế là của mình, hay là một cái bẫy dụ dỗ cô vào tròng?
Lạc Dao Dao bây giờ đã không còn là vô gái ngây thơ, trẻ con trước kia nữa! Đối với cô bây giờ, quá nhiều sự việc xảy ra, đã giúp cô càng lúc càng trưởng thành hơn! Càng lúc càng có nhiều suy nghĩ chín chắn hơn!
Lăng Triệt lo lắng nắm chặt lấy tay Lạc Dao Dao, như muốn truyền cho cô chút can đảm, để cô giành lấy lại thứ vốn là của mình.
Lạc Dao Dao nhìn anh, cảm nhận được sự tin tưởng của anh trong cái nắm tay này! Cô gật đầu chắc nịch, vỗ vỗ vào tay anh, rồi đứng lên đi lên bục.
Hà Nhiễm và Lăng Phong nhìn thấy, cảm giác bất an lại dâng lên, khiến cả hai như ngồi trên đống lửa.
Lạc Dao Dao tự nhiên cầm lấy micro, dõng dạc nói, khiến phóng viên và nhà báo phải ngừng việc tra hỏi Bạch Tự Nhiên.
_ Xin chào tất cả mọi người đang có mặt tại đây! Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Lạc Dao Dao, con gái của Lạc Đông.

Lí do tôi được đứng ở đây, chính là muốn tố cáo hành vi sao chép, ăn cắp bản thiết kế.

Hành vi này, có thể bị phạt tù tùy vào mức độ của nó.
Phóng viên thích thú, vội vàng chuyển hướng sang Lạc Dao Dao, hỏi đáp về chủ đề cô vừa nói.

Lạc Dao Dao ngưng một lúc, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Tự Nhiên, sau đó mới từ từ cất tiếng trả lời:
_ Bản thiết kế này, vốn dĩ là của Lạc Dao Dao tôi! Tên của nó là Lose Faith, được tôi thiết kế sau khi tôi chia tay bạn trai.

Sau đó tôi kết thúc năm hai đại học, thực tập tại Tập đoàn LT.

Bản thiết kế này cũng nộp cho Chủ tịch Tập đoàn - Lăng Triệt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui