Tôi Và Nam Thần Cùng Trường

Sau khi ly hôn, Văn Nguyệt một mình quay về Pháp, trải qua một vài mối tình nữa mới dám tiến đến hôn nhân lần hai. Cha anh cuối cùng lựa chọn cưới người phụ nữ kia, đem cả đứa con lớn hơn anh hai tuổi kia về nhà cùng chung sống.

Trương Minh Hạo lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm, anh cảm thấy mình không có gia đình, không ai yêu thương, cứ đơn độc ngày qua ngày cho đến tận bây giờ.

“Tôi có một chuyện thắc mắc, chúng ta là bạn mà, thế thì tại sao người nhà cậu lại muốn gây

khó dễ với tôi, còn muốn đổ tội cho tôi nữa?” Nghĩ thế nào Tiểu Nam cũng không biết được

bản thân đã đụng chạm gì đến cha anh.

Trương Minh Hạo nở nụ cười bí hiểm, “Không phải cứ là bạn tôi thì sẽ được yêu quý ở đây đâu, nhiều khi là ngược lại nữa kìa.”

“Ý cậu là sao?” Cô khó hiểu trước biểu cảm kỳ lạ của anh.

“Người muốn làm khó cậu không phải cha tôi. Lý Thần mới là người đứng sau cái cô họ Lạc

kia.”

Lý Thần? Tiểu Nam kinh ngạc. Tại sao Lý Thần lại liên quan đến chuyện này? Cô xâu chuỗi

lại câu chuyện Trương Minh Hạo vừa kể, trong đầu lóe lên một ý nghĩ không thể ngờ đến.

Đứa trẻ lớn hơn anh hai tuổi đó, con riêng của cha anh, thật sự là anh ta?

Tiểu Nam quay sang nhìn Trương Minh Hạo, anh không cần cô nói cũng biết được cô đang

nghĩ gì, khẽ gật đầu: “Bất ngờ ư? Tôi đã dọn ra khỏi nhà từ lâu rồi, những năm qua Lý Thần vẫn luôn được lòng cha tôi, cả Zaire Fairy cũng có nửa quyền quản lý của anh ta.”

Cho dù nó vốn là của anh, anh cũng chưa từng để tâm, càng không có ý định giành lấy từ tay

cha con hai người kia. Nếu không vì giúp Tiểu Nam thoát khỏi sự chèn ép của Lý Thần, anh không đời nào quay về căn nhà đó.

Mỗi lần trở về, chỉ thấy lạnh lẽo. Không có lấy một hơi ấm tình người.

Lý Thần chỉ là con riêng của chủ tịch, ông nội Trương chưa từng nhận làm cháu, cũng chưa từng coi trọng anh ta. Trong lòng ông, người xứng đáng tiếp quản cơ ngơi của ông chỉ có Trương Minh Hạo. Vậy mà đứa cháu duy nhất mà ông công nhận lại không muốn có bất cứ liên hệ nào với Zaire Fairy.

Cách đây mấy hôm, Trương Minh Hạo đột ngột về nhà, ông nội vui mừng khôn xiết, thậm chí

tự mình vào bếp nấu những món anh thích. Ông còn tưởng anh đã thông suốt, muốn trở về

đòi lại Zaire Fairy, kết quả anh chỉ muốn ông ra mặt xử lý tình trạng nhân viên công ty bắt nạt

người mới.

Vấn đề này dĩ nhiên sai trái, nhưng đó là chuyện hết sức bình thường, không chỉ ở Zaire Fairy

mà ở bất kỳ nơi nào cũng đang diễn ra, nên ông đã từ chối. Cho đến khi anh nói ra tên của cô,

ông ấy mới nhìn ra điều gì, rốt cuộc đồng ý ra mặt trừng trị quản lý Lạc, nhân đó xử lý cả Lý

Thần, cho đứa con trai đáng hận kia của ông một bài học.

Trương Minh Hạo, đứa cháu này của ông thật đáng thương. Cha mẹ ly hôn từ sớm, cha lại bỏ

mặc không quan tâm, đem hết sự quan tâm và tình yêu thương dành cho gia đình riêng. Ông

thương anh nhiều, muốn để lại tất cả tài sản của mình cho anh, nhưng anh lại chọn tách biệt

mình ra khỏi nhà họ Trương, sống một mình, không hề để tâm hay tranh giành khối tài sản vốn thuộc về mình với ai.

Lý Thần chưa bao giờ được ông nội công nhận, anh ta cứ luôn cố gắng để hơn Trương Minh

Hạo, để một ngày nào đó ông nội sẽ nhìn nhận anh ta, giao lại Zaire Fairy cho anh ta. Bởi vì

muốn được người khác công nhận, cho nên bản thân bắt đầu trở nên cố chấp, luôn coi anh là

mục tiêu, đối đầu với anh.

Sự việc của nhóm bọn họ năm ngoái, anh ta nhận được thỏa thuận với Dương Thiếu Lam, vừa qua mặt được Trương Minh Hạo vừa có được thành tích lớn, anh ta lập tức đồng ý hợp

tác. Đối với Lý Thần, chiến thắng anh là mục đích lớn nhất của cuộc đời anh ta.

“Xin lỗi.” Trương Minh Hạo bất ngờ thốt ra, “Lúc đó tôi hèn nhát, không muốn gặp anh ta, nên tôi không đến đàm phán với mọi người.”

Tiểu Nam uống một ngụm bia, nhẹ nhõm nói: “Có gì mà phải xin lỗi. Chuyện đã qua lâu rồi, không ai để ý đến nữa đâu. Hơn nữa, hôm nay tôi còn phải cảm ơn cậu vì đã giúp tôi nữa kìa.”

…………

Sau sự việc ngày hôm ấy, Tiểu Nam không còn thấy cô gái họ Lạc kia xuất hiện ở Zaire Fairy

nữa. Các đồng nghiệp khác nói với cô rằng cô ta đã bị ông cụ Trương cho thôi việc, ngay cả

chủ tịch đương nhiệm và giám đốc Lý đều bị khiển trách.

Có người hỏi Tiểu Nam tại sao cô lại lợi hại đến thế, khiến cho cả chủ tịch và giám đốc Lý bị

cảnh cáo, ngay cả quản lý Lạc tung hoành ở ghế quản lý bao nhiêu năm cũng bị mất việc. Đối

diện với những kiểu câu hỏi thế này, cô chỉ đáp lại một câu:

“Là họ làm sai trước, thì cần phải chịu trách nhiệm cho lỗi lầm của mình.”

Năm học thứ ba của cô đã kết thúc như thế. Mùa hè năm nay cô vẫn lựa chọn ở lại thành phố

này làm thêm, không về quê thăm gia đình.

Năm cuối đại học, toàn bộ thời gian của Tiểu Nam đều dành cho công việc và học tập. Cô không yêu đương với bất cứ ai, thời gian biểu chỉ quanh quẩn ở trường và Zaire Fairy. Mấy tháng cuối phải bận rộn với đồ án tốt nghiệp, đám sinh viên ai nấy đều tất bật quên cả giờ giấc, bản thân cô cũng lo lắng đến mất ăn mất ngủ.

Mặc dù vậy, vẫn có những lúc tụ tập với bạn bè, ôn lại kỷ niệm trước khi ra trường. Đối với bọn họ, những người là bạn, cũng từng làm việc hợp tác với nhau, là một kiểu trải nghiệm rất

thú vị mà sau này khi tốt nghiệp rồi khó mà có được, vì đồng nghiệp so với bạn bè thời đi học

sẽ không thể gắn bó và thân thiết bằng được.

Mỗi khi nghĩ đến sắp tốt nghiệp, Thẩm Lệ thường than thở: “Tại sao qua bốn năm đại học rồi

mà mình vẫn không có bạn trai?”

Về vấn đề này thì Hàn Nhiễm đứng về phía cô ấy, “Không thể ngờ được quý cô Lý Hàn

Nhiễm xinh đẹp như vậy mà hai mươi năm cuộc đời vẫn cô đơn lẻ bóng, nhưng ít nhất vẫn có

Thẩm Lệ giống mình, không đến nỗi lạc quẻ ha.”

“Sau này sẽ tìm được thôi.” Tiểu Nam đứng ra an ủi bọn họ.

“Nói đến sau này lại thấy buồn, tốt nghiệp đại học rồi sẽ không còn thường xuyên gặp được các cậu nữa. Mình sẽ nhớ các cậu lắm!” Hàn Nhiễm ôm chầm lấy Tiểu Nam, lại hỏi: “Mà hai

người có dự định gì sau khi tốt nghiệp chưa?”

Thẩm Lệ mím môi, “Mình làm thực tập ở Zaire Fairy cũng lâu rồi, sau khi tốt nghiệp sẽ trở thành nhân viên chính thức, lương ở đó cũng tốt lắm, coi như là có công việc làm ổn định. Còn cậu thì sao, Tiểu Nam?”

“Mình định tốt nghiệp xong sẽ xin nghỉ ở Zaire Fairy. Mình muốn tự mình lập nghiệp.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui