Cả một buổi chiều Tiểu Nam đều dành toàn bộ thời gian ở thư viện đến chập tối mới quay về ký túc xá.
Thời điểm về đến ký túc, cả căn phòng 309 vẫn còn tối đen như mực, hiển nhiên là chưa có ai trở về.
Năm học mới cuộc sống cũng chẳng khác biệt so với trước đây là bao.
Cho dù cô có về muộn cỡ nào vẫn sẽ là người đầu tiên về đến ký túc xá.
Dao Anh nghe nói gần đây đang trong thời gian huấn luyện thành viên mới của hội sinh viên, còn Hàn Nhiễm vẫn chăm chỉ đi làm thêm, mặc dù đã giảm bớt lượng công việc đi nhiều.
Tiểu Nam tiện tay bật công tắc điện trong phòng lên, đi về hướng tủ đồ lấy một bộ quần áo ra rồi đi vào trong phòng tắm.
Trong lúc đó, ngoài hành lang truyền đến giọng nói vui vẻ của Dao Anh và một cô gái khác.
“Mình vào trong trước đây.
Lát nữa gặp lại.”
“Ừm.
Tạm biệt nha!”
Dao Anh vừa bước vào trong phòng thì Tiểu Nam cũng bước từ phòng tắm ra ngoài, hai tay cầm chiếc khăn bông lau lau mái tóc ướt, miệng nhỏ mỉm cười nói:
“Về rồi đó hả? Hôm nay sao cậu về sớm thế?”
Dao Anh không giấu nổi phấn khích, chạy đến nắm tay lấy tay Tiểu Nam nói: “Cậu chưa ăn tối đúng không? Đi ăn với mình được chứ?”
“Sao hôm nay cậu nhiệt tình thế?”
Dao Anh ra vẻ bí bí mật mật đáp: “Mình có chuyện cần nói với cậu.”
Tiểu Nam nghĩ ngợi một chút rồi gật đầu: “Cũng được, trong lúc mình sấy tóc thì cậu
mau đi tắm đi.”
Cô nàng Dao Anh này, thường ngày chỉ có dành hết thời gian ở hội sinh viên, mấy khi về sớm được như vậy lại một hai rủ cô đi ăn, xem chừng là có chuyện gì thú vị lắm.
Sau khi Dao Anh tắm xong, hai người cùng nhau ra khỏi ký túc xá đi đến nhà ăn sinh viên.
Cả hai ăn tối ở tầng một, vừa chọn món xong thì Dao Anh một tay cầm khay cơm, tay kia vẫy vẫy về phía xa như đang gọi người nào, lại quay sang nói với cô:
“Tiểu Nam, cậu đi tìm bàn trước đi.
Mình chờ bạn, lát nữa sẽ dẫn cậu ấy giới thiệu với cậu.”
Ra là có bạn mới muốn giới thiệu, chẳng trách cô nàng này hào hứng đến thế, cứ muốn kéo cô đi cùng.
Tiểu Nam vừa ngồi xuống không lâu, Dao Anh kéo cô bạn kia ngồi xuống đối diện cô, cười cười giới thiệu:
“Đây là bạn cùng phòng của mình, Tiểu Nam.”
Cô gái kia vừa rồi chưa kịp nhìn đối phương là ai, nghe đến tên “Tiểu Nam” thì không khỏi ngạc nhiên thốt lên:
“Là cậu sao?”
Tiểu Nam cũng bất ngờ không kém: “Thẩm Lệ?”
Người bạn mà Dao Anh giới thiệu thế nào lại là cô gái học cùng khoa với cô, hơn nữa hai người còn mới trùng hợp nói chuyện lúc sáng nay.
Ban đầu Tiểu Nam hơi ngạc nhiên khi Dao Anh và Thẩm Lệ lại quen biết nhau, nhưng Dao Anh trước giờ tính tình hoạt bát năng động, quen nhiều bạn bè khắp đại học A cũng chẳng phải chuyện gì quá lạ.
“Vậy ra hai người quen nhau hả?” Dao Anh tròn mắt nhìn họ.
Tiểu Nam thành thật trả lời: “Mình với cậu ấy học cùng khoa, có quen nhau là điều dễ hiểu thôi.”
Dao Anh và Thẩm Lệ làm việc cùng nhau ở hội sinh viên, mối quan hệ cũng được coi là thân thiết.
Mấy hôm trước cuộc thi khởi nghiệp phát động xuống toàn bộ sinh viên trong trường, hai cô gái vô cùng hào hứng muốn đăng ký tham gia.
Cơ hội tốt để phát triển bản thân như vậy mà.
Hai người họ chia nhau ra kêu gọi thêm một vài thành viên nữa, Thẩm Lệ nói cô ấy sẽ tìm trong khoa mấy học bá cùng tham gia, còn Dao Anh lập tức nghĩ đến Tiểu Nam ở cùng ký túc.
Đối tượng họ tìm vậy mà lại là cùng một người.
Dao Anh xụ mặt ủ rũ nói: “Mình còn định rủ cậu tham gia, ai ngờ đâu Lệ Lệ lại ra tay dụ dỗ cậu trước.”
Tiểu Nam bật cười: “Thì đằng nào mình cũng gia nhập nhóm của các cậu rồi, cũng không lỗ mà.”
“Mình sẽ về rủ Hàn Nhiễm.” Dao Anh đanh giọng.
“Cô nàng họ Lý đó hả, ngày đêm miệt mài làm thêm, cậu nắm chắc phần thắng được bao nhiêu?”
“Mình nhất định sẽ đem được cậu ấy đến trước mặt cậu.”
Để thuận tiện cho việc trao đổi sau này, Tiểu Nam đưa điện thoại cho Thẩm Lệ kết bạn.
Buổi sáng nay Thẩm Lệ vốn đã có ý định kết bạn với Tiểu Nam, nhưng điện thoại cô lại hết pin.
Cả ngày cô cũng không về ký túc xá, may mà có sạc dự phòng của Tạ Vũ đưa cho, bây giờ mới có điện thoại để dùng.
Màn hình điện thoại của cả hai hiển thị kết bạn thành công, Thẩm Lệ trả điện thoại lại cho cô rồi nói:
“Nếu tính cả Tiểu Nam thì đến giờ chúng ta đã có năm người rồi.
Còn về thành viên cuối cùng phải nhờ hai cậu thuyết phục cậu ấy nhé.”
Dao Anh gật đầu cực kỳ tự tin, “Mình chắc chắn sẽ kêu gọi cậu ấy tham gia được.
Cậu yên tâm đi.
Dao Anh mà đã ra tay thì chắc chắn thành công.”
Trước khi ra về, Thẩm Lệ không quên thông báo địa điểm hẹn gặp.
“Thứ bảy tuần này hẹn mọi người chín giờ ở quán café ở khu phía Đông.
Lúc đó chúng ta sẽ gặp mặt đầy đủ thành viên vừa là làm quen, cũng để bàn nhau quyết định đề tài dự thi.”.