Tôi Và Tình Yêu Với Một Thằng Trẻ Trâu

"Hôm nay tôi đi học và crush tôi công khai người yêu."

.

.

.

.

.

     Hôm nay là ngày thứ 2 tôi đi học trong năm học mới.

     Ngay từ sáng đã phải lết cái thân xác hao gầy này sang nhà bạn hàng xóm dễ thương gọi bạn ấy dậy. Không phải là vì tình nguyện mà là vì bị ép.

     "Con qua gọi thằng út nhà Haitani đi học chung nhé, anh trai cậu ấy có nhờ mẹ bảo con đấy." Mẹ của cô vẫn ở trong căn bếp nhỏ nói vọng ra ngoài, đúng là phiền phức, có ưu quái gì nhau ra mà phải lết xác qua gọi chứ trời.


     Tiếng chim ríu rít bên ngoài, chúng hót líu lo chào một ngày mới, một buổi sáng đẹp trời. Ừ thì trời có vẻ đẹp đó nhưng mà Suzume lại thấy không đẹp cho lắm vì cô ả phải lết sang nhà của thằng khứa hàng xóm đẹp trai như nết hơi tệ kia gọi dậy để mà còn đi học chung.

     "Rindou nó ở trên phòng, nhờ em gọi nó dậy giúp anh nhé." Ran trong chiếc tạp đề đảm đang làm sao, cả bộ vest đó nữa. Nhìn là biết người đàn ông của gia đình, vừa đảm đang, vừa lắm tiền.

     "Vâng." Em vâng một tiếng ngọt xớt sau đó bước lên cầu thang.

    Hiện tại đã là 7h đúng và giờ vào lớp là 8h. Rindou vẫn chưa chịu dậy cho nên số phận em có vẻ như sẽ đi học muộn vào buổi thứ 2. Thở dài mở cửa đi thẳng vào trong, căn phòng rộng gấp 2 phòng của cô nhưng nó rất là bừa bộn, quần áo vứt lung tung, đồ ăn vặt, chai nhựa, rác,...nói chung là phòng bừa như cái ổ chuột.

     "Dậy mau! Trễ học rồi!!!." Suzume tức giật tiến lại giường giặt phăng chiếc chăn bông vứt xuống sàn. Cô đứng hình một hồi...thằng khứa này ngủ chỉ mặc mỗi quần nhỏ thôi à???

     "H-ưm?." Rindou mơ màng ngồi dậy, cậu ta dụi dụi mắt ngái ngủ chưa hiểu chuyện gì xảy ra cả.

    "7h10 rồi, 8h vào lớp đấy!."

     "Mau dậy đi, sắp trễ giờ rồi." Suzume cũng không ngại gì khi nhìn thấy Rindou như thế, cô kéo tay Rindou đẩy vào nhà vệ sinh rồi đi lục tìm đồng phục ném vào theo rồi đóng cửa lại.

     Quay lại với căn phòng bừa bộn, Suzume thở dài vén tay áo lên cao, thân là một đứa con gái ưu sạch, nói không với bừa bộn. Cô chỉ một khắc là dọn sạch hết cái phòng bẩn này đâu ra đó, cùng lúc đó thì Rindou cũng từ trong nhà vệ sinh mà đi ra, cậu ta mặc áo thì không cài hết nút, cà vạt cũng không chịu thắt cho chỉnh chu, áo thì chẳng chịu đóng thùng vào trong gì hết, thêm quả đầu không chịu chải vẫn đang bù xù lên như ổ gà vậy.

     "Suzume...còn sớm mà?." Rindou ngáp dài rồi nói tiếp: "Ô, phòng dọn sạch rồi à? Cảm ơn nhé Suzume-chan."

     "..." Suzume muốn cạn lời với anh bạn này luôn mà.

     Cô nhíu mày sau đó đi lại chỉnh hộ lại áo, thắt lại cà vạt rồi bới hộ đầu tóc của cậu ta lên thật gọn gàng. Hài lòng với thành quả này ghê, vậy mà Rindou cũng ngoan ngoãn ngồi im để cô chỉnh lại đầu tóc cơ chứ? Cứ tưởng trước giờ thằng khứa này ghét việc ai đó chạm vào tóc của mình cơ đấy.

     "Rồi...đi học lẹ coi!." Cô hốt hoảng nhìn đồng hồ, hiện tại đã là 7h40, chỉ còn 20 phút nữa là trường sẽ đóng cổng lại. Mà khoảng cách từ đây tới trường xa quá, cô vội kéo Rindou chạy lẹ xuống nhà.

     Ran thấy hai đứa chạy vội như vậy, anh ta cũng chạy vội theo ra đưa cơm trưa cho thằng em trai quý giá của mình: "Rindou!!! Em quên cơm trưa kìa!!!."

     Vừa chạy ra tới nơi thì thấy cậu em trai của mình bị bé hàng xóm kéo chạy đi mất hút. À, hình như hai đứa nhỏ bị trễ giờ rồi thì phải, Ran nhìn xuống đồng hồ ngẫm nghĩ một lúc rồi dần hoảng loạn, anh ta cũng sắp trễ giờ làm mất rồi.

     Ba con người, hai con người hoảng loạn vì trễ giờ làm và trễ giờ vào lớp. Thế mà Rindou vẫn cứ ngơ ra, cu cậu vẫn còn giữ chiếc chìa khóa xe máy cơ mà, lẽ ra hai đứa sẽ kịp giờ nếu như Suzume từ tốn chờ Rindou dắt xe ra khỏi hầm.
1


     "Chiba Suzume." Lão thầy chủ nhiệm đã gọi đến tên để điểm danh, nhưng Suzume vẫn còn ở ngoài cổng chạy vào. Cô nàng hoảng loạn ném Rindou ở ngay chỗ thay giày sau đó thì ba chân bốn cẳng phóng về lớp.

     "Chiba Suzume vắng à?." Cùng lúc đó cô nàng vừa chạy vào kịp, cô thở từng hơi như thể vừa bị ma đuổi nói: "Chiba Suzume...đến rồi ạ!."

     Ừ, thì khỏi nói cũng biết...ngày thứ 2 đi học, Suzume bị ông thầy chủ nhiệm dạy hóa ghim vì tội đi trễ.

     Đúng là ra chơi không túm đầu Rindou hành cho ra bã thì không chịu được mà. Cô nàng về chỗ ngồi than trời than đất vì cái số phận đáng thương kia.

     "Sao nay bồ đi trễ vậy? Bị hành hạ bởi thằng nhóc hàng xóm điển trai à?" Natsuko quay xuống hỏi.

     "Con ai khác ngoài thằng khứa đó chứ?." Suzume đáp.

     Natsuko để ý giáo viên đi ra ngoài liền kéo ghế nhích xuống dưới gần, cô bạn lấy chiếc điện thoại bật lên dí thẳng nó vào mặt của Suzume nói: "Anh Tarou của bồ công khai người yêu nè! Nhỏ này học năm nhất lớp 1-2 đó!".

     Dí điện thoại sát mặt như thế thì ai mà nhìn thấy cho được, cô vội đẩy chiếc điện thoại cách ra xa sau đó nhìn kĩ đôi tình nhân trong bức ảnh. Một cơn sốc như thể môn mình giỏi nhất lớp nhưng lại được điểm thấp vậy, cú sốc như cái ngày mà Suzume bị giáo viên dạy toán mình yêu thích nhất mắng cơ.

     "K-KHÔNG THỂ NÀO!!!." Cô nắm lấy chiếc điện thoại bật dậy hét ầm lên, cái gì thế này, không phải tối qua anh Tarou còn nhắn tin rồi chúc cô ngủ ngon sao, sao hôm nay lại công khai người yêu rồi???. 

     "Suỵt! Bé cái mồm lại má." Natsuko đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu im lặng vì hiện tại vẫn đang còn trong giờ học. Natsuko biết thế đéo nào Suzume cũng sẽ rất bất ngờ vì cô nàng đã thầm thích anh chàng Tarou kia được 4 năm rồi, nguyên nhân vào ngôi trường này cũng là vì anh Tarou mà thôi.



     "Mà...theo tao thấy nhỏ chỉ được cái ngực bự thôi à, chứ không có xinh bằng cưng đâu!." An ủi như an ủi, thế thì khác đéo nào Natsuko đang chê rằng Suzume ngực nhỏ hơn con nhỏ đó? 

     Mà thử nhìn xuống xem? Nhỏ thật mà?.

     Bấy giờ cô nàng mới biết lí do tại sao thằng khứa em út nhà Haitani kia cứ hở tí là hỏi cô có mặc áo ngực hay không là vì nó biết ngực cô có to đéo đâu mà mặc áo ngực làm gì. Hàng độn hết cả đấy đkm!!!.

      "K-Khốn nạn!!!."

     Gào lên trong cơn bất lực vì nghe tin crush bỏ mình để theo con nhỏ năm dưới có bộ ngực đồ sộ. Suzume chắc phải về xin tiền mẹ đi qua Thái Lan nâng ngực lên mất.










Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận