Tôi Và Vai Phản Diện Sống Nương Tựa Lẫn Nhau


Người dịch: Hắc Long Du Hí vs Họa Nguyệt.Hoắc Cần dẫn theo Tô Nguyên Nguyên đi mua đường phèn, sau khi để cô tự ăn rồi thì lại dẫn cô đi dạo quanh phố.Lúc này trên đường đã có vài tiểu thương bắt đầu buôn bán.Từ sau khi cải cách mở ra thì càng ngày càng nhiều tiểu thương hoạt động kinh doanh, trải qua hai năm đầu thì vào năm nay người làm buôn bán lại càng nhiều.

Có điều trong lòng mọi người vẫn nghĩ tiểu thương không phải loại nghề nghiệp đàng hoàng gì.Hoắc Cần dẫn Tô Nguyên Nguyên đi dạo một vòng rồi nói với cô: “Bé à chúng ta cũng tới đây bán đồ được không?”“Được được được.” Tô Nguyên Nguyên cao hứng gật đầu.

Chỉ cần làm buôn bán đàng hoàng cô sẽ ủng hộ: “Em sẽ giúp anh bán đồ.”Hoắc Cần nghe vậy thì cười xoa đầu cô.Tô Nguyên Nguyên cho rằng Hoắc Cần sẽ sớm làm buôn bán, còn đang cân nhắc có nên lấy hai trăm đồng tiền phí an ủi trước đó ra làm tiền vốn hay không.Nhưng liên tiếp mấy ngày Hoắc Cần đều không có động tĩnh gì, có điều ngẫu nhiên anh lại lên thị trấn đi dạo vài vòng.Tô Nguyên Nguyên rất sốt ruột, lo lắng Hoắc Cần sẽ thay đổi chủ ý.Mãi cho đến một lần gặp lại đám người Lưu Tiểu Quang, biết được kết quả cuối cùng của Trương Đại Bưu.Bởi vì Trương Đại Bưu là người cầm đầu hơn nữa trước đó đã làm không ít chuyện xấu.

Lần này sau khi bị bắt đã bị người ta tỉ mỉ điều tra ra rất nhiều chuyện.

Với lại hiện trờ phía trên đang tiến hành chỉnh đốn.


Cho nên hình phạt lần này rất nặng, anh ta đã bị phán hai mươi năm tù.Hoắc Cần nghe thấy vậy thì nhíu mày càng chặt, anh lộ ra vẻ mặt lo lắng hỏi mọi người còn định tiếp tục làm bảo vệ chợ kiếm sống nữa không.“Không làm.” Một tên côn đồ gầy xua tay, anh ta còn buồn bực nói: “Đây là cách của anh Bưu mà anh ấy còn không làm được, chúng ta sao có thể dùng nó kiếm sống được chứ.”“Vậy sau này chúng ta làm sao kiếm sống đây?” Hoắc Cần lo lắng sốt ruột: “Tôi còn đợi đi theo anh Bưu cùng nhau kiếm tiền đâu.”Tô Nguyên Nguyên ngơ ngác nhìn anh cảm thấy mình sống nhiều năm như vậy vẫn là uổng phí.

Nhìn biểu cảm chân thành và tiếc hận như vậy.

Cô cũng không phân biệt ra được đó là thật hay giả dối nữa.Không hổ danh là đại lão tương lai, đến diễn thôi mà cũng diễn y chang như thật.Hoắc Cần nhắc đến chuyện này lại khiến đám người rất buồn bực.

Dù sao lúc trước họ đều ngóng trông nhờ chuyện đó mà kiếm được tiền.Nếu có thể có cách kiếm tiền thì ai muốn làm dân thất nghiệp lang thang bị người ta chán ghét chứ.Còn không phải bởi vì không có chỗ dựa và không có bản lĩnh sao.Lưu Tiểu Quang cũng là người không có bố mẹ.

Sau khi bố anh ta mất thì mẹ anh ta đã tái giá.

Có điều anh ta lại may mắn hơn anh em Tô Nguyên Nguyên nhiều, anh ta còn có ông bà nội.Nhưng hai người cũng đã lớn tuổi rồi, cuộc sống của anh ta cũng có áp lực rất lớn.Lúc này nghe Hoắc Cần nhắc đến chuyện này thì trong lòng anh ta cũng rất buồn bực.“Anh Hoắc à, anh ra chủ ý cho chúng ta đi.”“Tôi lấy đâu ra chủ ý chứ, những chuyện này xảy ra quá đột ngột.

Trước đó tôi đều đi theo anh Bưu kiếm sống qua ngày.

Bây giờ anh Bưu không còn nữa, tôi cũng chẳng biết về sau phải làm thế nào.”Mấy tên côn đồ nghe thế thì tức khắc lộ ra vẻ thất vọng.Hiện tại bọn họ đã không còn ai có thể trông cậy nữa rồi.

Bởi vì chuyện của anh Bưu bị truyền ra ngoài, nên họ phải ngoan ngoãn làm người, vì vậy cuộc sống ở thị trấn cũng rất gian nan.Tuy rằng trước đó họ ghen ghét Hoắc Cần được anh Bưu xem trọng, nhưng lại không thể phủ nhận tên tiểu tử này rất có đầu óc, đánh nhau cũng rất tàn nhẫn.


Bây giờ đến tên tiểu tử này cũng chả biết làm sao thì những người khác còn có thể làm gì hơn chứ.Chờ sau khi họ rời đi rồi, Hoắc Cần mới dẫn Tô Nguyên Nguyên trở về thôn.

Sau đó bắt đầu sắp xếp đồ đạt.Tô Nguyên Nguyên ngồi trên giường nhìn anh, sau đó tán gẫu với 888: “Anh ấy đang muốn làm gì vậy?”“Chắc muốn kiếm tiền nuôi con chồng trước.”Tô Nguyên Nguyên: “…”Sau khi thu dọn đồ đạt xong xuôi, Hoắc Cần lại bế Tô Nguyên Nguyên đặt lên đùi mình rồi nói: “Bé à, sau này có khả năng chúng ta sẽ hơi vất vả.

Nhưng mà rất mau thôi cuộc sống sẽ tốt lên.

Bé có tin anh không?”“Tin ạ!” Tô Nguyên Nguyên chắc chắn nói.

Bây giờ cuộc sống của em phải trông cậy vào anh, nên anh nói cái gì thì chính là cái đó.Hoắc Cần nghe vậy thì mỉm cười.“Anh à, mình không đi bán đồ sao?” Cô lại hỏi.Hoắc Cần nói: “Có chứ, chúng ta sẽ bán đồ sớm thôi.”Buổi tối thừa dịp Tô Nguyên Nguyên đã ngủ say, Hoắc Cần mới đào góc tường trong bếp lấy ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong là một đôi bông tai vàng và một cặp vòng tay vàng.”Ngày hôm sau Hoắc Cần lại đến tìm trưởng thôn nhờ họ viết cho lá thư giới thiệu, rồi dẫn theo Tô Nguyên Nguyên ngồi xe lên thành phố.

Sau đó hai người cùng đến một tiệm vàng, bán đồ đổi lấy tiền.Tô Nguyên Nguyên còn tưởng Hoắc Cần dẫn cô lên thành phố xem thị trường.


Kết quả người ta bất thình lình lôi ra một cái vòng vàng suýt thì lóe mù mắt cô rồi.Hoắc Cần cầm tiền nhét vào bên trong áo bông của Tô Nguyên Nguyên rồi nói: “Bé giữ giúp anh.”“Em nhất định sẽ bảo vệ tiền thật tốt.” Tô Nguyên Nguyên kiên định vỗ ngực.

Đây chính là vốn làm giàu của họ.Chờ sau khi trở về từ thành phố rồi, Hoắc Cần lại bế Tô Nguyên Nguyên đi tìm Lưu Tiểu Quang, nói với anh ta rằng mình sắp học theo người ta đi buôn bán.“Anh Hoắc à, anh lấy tiền vốn ở đâu ra vậy?”“Là tiền phí an ủi của bố mẹ bé, trước đó không định dùng.

Nhưng tình hình bây giờ không dùng không được, tôi còn phải nuôi bé.”“Ôi trời, em gái nhỏ thật giàu có nha.” Lưu Tiểu Quang giơ tay sờ sờ đầu Tô Nguyên Nguyên một cái, lại bị Hoắc Cần đẩy ra: “Nói chuyện chính sự, cậu mau đi hỏi xem mấy anh em khác có muốn đi theo tôi làm một chuyến kiếm tiền không.”“Bọn họ không làm được đâu.” Lưu Tiểu Quang ngay lập tức nói: “Bọn họ không có tiền.”“Không cần họ bỏ tiền, chỉ cần họ ra sức là được.

Tuy rằng anh Bưu đã ở tù nhưng chúng ta vẫn là anh em.”Lưu Tiểu Quang vừa nghe thấy vậy đã tỏ vẻ rất cảm động.

Thật ra tuổi tác của anh ta còn lớn hơn Hoắc Cần hai tuổi, vốn dĩ anh ta cũng không phục Hoắc Cần nhưng trong một lần đánh nhau, Hoắc Cần đã cứu anh ta, vì vậy từ đó trở đi anh ta đã gọi Hoắc Cần là anh.Bây giờ anh ta cảm thấy tiếng ‘anh’ này quả thực đã gọi đúng.Tô Nguyên Nguyên mặt vô biểu cảm nhìn hai người bọn họ, trong lòng lại có chút hoảng loạn.Anh trai phản diện của cô sao lại cứ đi cùng với mấy người này chứ, lỡ như học hư thì sao?Editor: Hắc Long Du Hí vs Họa Nguyệt--- Hãy đón đọc trên để xem được chương mới sớm nhất nhé..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận