Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều

Trạch An đi tới bia ngắm để luyện tập ma pháp tấn công tầm xa cơ bản. Với những người mới đôi khi họ sẽ gặp khó khăn trong việc tích tụ năng lượng nguyên tố thành thực thể và phải sử dụng chú ngữ làm phụ trợ, nhưng Trạch An lại có rất nhiều kinh nghiệm từ kiếp trước, cậu chẳng mất thời gian để tạo ra một quả cầu nhỏ có ánh sáng lam rồi khiến nó bắn về bia ngắm như một viên đạn.

Bùm!

Bia ngắm thủng một lỗ lớn ngay hồng tâm, khiến cho giáo viên Alex và các học sinh đều có một cái nhìn khác về Liam.

Derrick hết nhìn sang Ark lại nhìn sang Liam, so với Ark thì Liam càng giống Anh Hùng trong truyền thuyết hơn.

Bởi vì hắn mơ hồ cảm thấy một sự tà ác sản sinh trên người của Ark.

Nhưng không thể kiểm tra một cách sơ sài được, Derrick muốn lập được chiến công để Ma Vương ban thưởng một cách hậu hĩnh.

“Liam tuyệt quá, cậu học tuyệt chiêu này ở đâu vậy?” Derrick quàng lấy vai Trạch An với vẻ mặt ngưỡng mộ.

“Do luyện tập nhiều thôi.” Trạch An lén liếc nhìn Ark một cái, hên là hắn chưa biết cậu chứ nếu không hắn sẽ nổi điên vì ghen tuông mất.

Bùm!

Âm thanh nổ vang thu hút sự chú ý của mọi người, bọn họ nhìn thấy Martha với vẻ mặt lãnh đạm cùng với bia ngắm bị nát vụn, xung quanh còn có những vụn băng trắng xoá lạnh lẽo.


“Mạnh thật!”

“Lớp 1-A toàn là nhân tài không nhỉ?”

“Giá như được học chung lớp với Martha thì tốt biết mấy!”

Các học sinh xì xào bàn tán, hoàn toàn chẳng tập trung vào việc luyện tập nhưng giáo viên Alex cũng không nhắc nhở.

Tiết học thực chiến cứ như vậy mà một buổi trình diễn của người nổi tiếng vậy, thật sự khiến cho Trạch An nuốt không trôi.

Cách đó không xa, Ark đứng một bên với biểu cảm âm u, bàn tay không biết từ khi nào đã siết chặt như muốn rỉ máu.

Tuy nhiên, chẳng ai phát hiện ra trạng thái bất thường của Ark, mọi người đều tập trung vào nhóm tâm điểm của học viện và so sánh xem họ hay học sinh chuyển trường mạnh hơn.



Buổi tối ngày hôm đó, Ark lại đi tới giấc mơ tìm Trạch An, nhưng dường như chỉ tới để trò chuyện.


Sắc mặt của đối phương trông khá tồi tệ không biết vì nguyên nhân gì.

“Cậu biết không? Hôm nay tôi đã gặp một người rất giống cậu.” mái tóc của Ark hơi rũ xuống, đôi mắt sâu thẳm nhìn về phía Trạch An.

“Thế thì sao?” Trạch An cố tỏ vẻ bình thản, thực chất cũng rất tò mò Ark có phát hiện ra mình sớm hay không.

“Nếu người đó thật sự là cậu, tôi đương nhiên muốn công khai mối quan hệ yêu đương. Còn nếu không phải…” Ark mỉm cười “Tôi sẽ giết cậu ta.”

“???” Trạch An nhíu mày “Tao với mày yêu đương từ lúc nào chứ? Với lại chẳng lẽ hàng trăm người giống tao thì mày sẽ giết chết toàn bộ sao?”

“Nó chỉ mới là suy nghĩ cực đoan của tôi thôi, nếu cậu không thích thì có thể gặp mặt tôi trực tiếp để ngăn cản mà.” Ark ôm lấy eo của Trạch An, sau đó không nhịn được mà hôn lên môi của cậu.

“!!!”

Ngay lập tức, Trạch An sử dụng quyền khống chế giấc mơ của mình ngăn cách Ark.

Cái tên khốn khiếp này cứ sơ hở một chút là lại sàm sỡ người ta mà!

“Đủ rồi, đầu óc của mày chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương thôi à?” Trạch An trừng mắt với Ark “Ma Vương sắp đập nát cái học viện tới nơi rồi kìa, nếu có được sức mạnh thì phải biết gánh vác trách nhiệm đi!”

“Tôi vẫn đang cố gắng mà…” Ark tỏ ra vẻ ủy khuất, việc hắn không điên cuồng truy tìm cậu ngay lập tức chẳng phải đã rất có trách nhiệm với tương lai rồi sao?

Nếu không phải vì mong muốn đánh bại Ma Vương của cậu thì Ark đã bỏ mặc tất cả và đi tìm cậu giam cầm trở về rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận