_cháu...cháu sẽ đi du học ạh - Vương trả lời
_d..du học? - bà Trinh ngạc nhiên - còn chuyện của cháu với con bé
_chúng cháu....đã chia tay rồi ạ - Vương nói trong tuyệt vọng
_tại...tại sao chứ? - bà Trinh run run
_cô ấy đề nghị mà không nói lí do
_trời ơi! tất cả là lỗi của chúng ta mà- ông Lâm ôm đầu
_có..có chuyện gì vậy hai bác? - Vương ngạc nhiên
_chuyện là thế này..... - ông Lâm từơng thuật lại mọi chuyện cho Vương nghe. Hắn biết được sự thật và đi tìm nó ngay.
Tại một căn biệt thự rộng và khá sang trọng
_Bảo, em có thể làm em gái anh không? - là Joéph
_anh hỏi thừa rồi, em đã xem anh là anh trai rồi - nó nhìn những đám mây trên trời rồi mỉm cười
_hãy sang Pháp cùng anh - Joéph đề nghị
_sang...sang Pháp? - nó ngạc nhiên - nhưng tại sao lại đột ngột đến thế?
_vì anh được tiến cử về trụ sở Roguine chính ở Pháp, em có thể đi cùng anh chứ? - Joéph giải thích
_dù gì em cũng không biết đi về đâu, thôi được, em đi cùng anh - nó quyết định ngay, nó nghĩ có lẽ bên ấy, nó sẽ bắt đầu cuộc sống mới.
3 tuần sau
_thưa ông bà, có thư ạ - chị người hầu
_được rồi chị cứ để đấy - bà Trinh buồn rầu
Cầm lá thư, bà thấy lạ
_thư gì mà chẳng có tên người gửi gì vậy
Bà mở thư ra, mắt ngân lệ
"thưa ba mẹ,
Ba mẹ vẫn khỏe mạnh chứ ạ? ba mẹ đừng lo, con vẫn ổn. Khi ba mẹ đọc được bức thư này, con có lẽ đã đi xa rồi.
Con xin lỗi, con thật là đứa bất hiếu, con không mong mình sẽ được tha thứ nhưng xin ba mẹ hãy sống thật hạnh phúc, đừng vì đứa con bất hiếu này mà buồn lòng. Con sẽ trở lại, con nhất định sẽ trở lại. Hãy giúp con gởi lời nhắn đến Vương, đừng tìm con.
đứa con bất hiếu
Ngọc Bảo "