Tiếp
Về phần nó, TK & H.A chạy theo tìm nó khắp mọi nơi, gọi đt nó không nghe, nhắn tin thì không biết nó xem hay không, nhưng mà không hề có trả lời.
Reng..Reng..Reng...
Đang loay hoay tìm nó thì cái chuông "chết tiệt" đó lại vang lên. TK cùng H.A đành phải về lớp.
" ... Không biết Ân Di đi đâu rồi nhỉ? mong sao nó không xảy ra chuyện gì...Bực cả mình, đúng là ông anh rắc rối, mình về mà không xử ổng thì mình không phải là THIÊN KIM" Đây là dòng suy nghĩ của TK và tất nhiên bên lớp 11A1 cũng đang có người lo cho nó mà cũng không thể bỏ qua 1 dòng suy nghĩ đầy sự chế nhạo của ai đó(hehe... bt ai rụ nha)
Nữa tiết học trôi qua thật chậm,TK thì giờ đang mong mỏi hình dáng của nó mà mãi không chú ý bài nên
-Thiên Kim! _ ông thầy Hải( dạy toán)gọi
TK giật mình
-Dạ_giọng e dè
-Em lên giải bài này cho tôi
-..._TK không nói gì lẳng lặng lên làm bài
Cô nàng làm đến một nửa thì
- Thưa thầy, xin lỗi em vào muộn_TK nhìn ra cửa lớp và thấy nó đang đứng đó
- ÂN DI!!!!_ cô nàng nếm ngay cục phấn và lao đến ôm nó.Nhưng thật là...haiz.. xui cho nàng là " mừng quá hóa ngu", không may cục phấn mà nằng cầm giờ đang nằm dưới đất nhưng trước khi nằm đó thì viên phấn đã "hạ sát" ông thầy. Ông thầy mắt long sòng sọc, gỡ chiếc kính ra và cho 2 tụi nó 1 bài "diễn văn" rất hay và kết quả là
-Hai cô ra ngoài đứng cho tôi_Ông thầy chỉ vào tụi nó, 2 đứa đành lũi thủi đi ra
____________Ở NGOÀI LỚP___________
- Ê! Nảy giờ pà đi đâu cho tuj với anh H.A tìm mệt luôn zậy hả_ TK tức giận hỏi
- Ủa? Thế 2 ngườ tìm tuj hả?_Nó ngạc nhiên
- Sao ngac nhiên zậy? tuj với ảnh tìm pà sợ pà vì chuyện hồi nảy ở că....._ TK bổng lúng túng khi biết mình lại nhắc đến chuyện anh trai " yêu quý" của nàng gây ra cho nó.
- Chuyện ở căn tin phải không? sợ tuj dại dột rồi làm gì đó đúng không?_ nó hỏi và cười rộ lên_ Không phải như pà với H.A nghĩ đâu, thật ra thì hồi nảy tuj chán quá nên ra gốc cây sau trường mà nghỉ ngơi thuj!_ nó nói
- Ồ thế mà cứ tưởng...hìhì_ TK cười nhẹ.
60' sau
Buổi học đàu tiên kết thúc.Nó uể oải lết cái thân và cố gắng đạp xe về, mặc kệ cho những tiếng nói xấu đằng sau.Tới nhà nó liền nhảy lên cái giường thân yêu và suy nghĩ" Trờ ạ! Mới ngày đầu mà đã gặp nhiều chuyện, Không bit mày sẽ ra sao đây Ân Di ơi. Tất cả cũng vì cái thằng Thiên Minh hắc ám đó.Thôi kệ, sau này Hắnsẽ bit tay ta khi ta trở lại chính con người mình, haha" Nó cười 1 cách man rợ làm cho quản gia Long đi ngang qua nghe thấy cũng phải rùng mình.
Hôm nay, em sẽ nói những điều
Vì sao bao lâu nay em quá khó hiểu
Vì sao em không vui khi nhìn thấy anh
Đang kề vai đi bên ai
Em không vui, nhưng cố giả vờ
Rằng em không yêu anh
Nhưng có ai ngờ một ngày... Ngồi nơi đây...
Nhìn vào anh, cho em nói hết lòng này !
Giá như anh, chẳng thuộc về ai
Thì tình cảm đôi ta đâu là sai
Giá như mình, gặp nhau khi trước
thì em đã đến trước một bước...
Ghét con tim em đã thuộc về ai
Mà sao chẳng khi nào nghe lời em
Yêu dại khờ, dù có khi...
Giả vờ không...( Giả vờ nhưng em yêu anh_Miu Lê)
Nó cầm điện thoại lên một cách chán nản
- Alô! _Nó nói
- ÂN DI! MÀY LÀM CÁI GÌ MÀ MÃI KHÔNG LIÊN LẠC ĐƯỢC HẢ?_ Nó để dế yo của nó cách xa 3m, nhận thấy cái giọng "oanh vàng" này, nó nhỏ nhẹ
- Hì hì...Lâm Anh hả? tao xin lỗi tại tao quên....
- Xin lỗi mà được à? Giờ ra quán bar Angel đi! tao xử mày!_ Lâm Anh giảm" volum" rồi " Rụp"
- Lâm Anh... Lâm Anh...
- tút.. tút ... tút.
"ayza" nó thở dài rồi vào tắm rữa sau đó nó mặc cho mình 1 bộ váy màu hồng hàng hiệu mà nó cho là đẹp nhất rồi lên chiếc Siêu xe mui trần cũng màu hồng thẳng tiến quán bar Angel, nó đi đến đâu ai cũng phải dẹp sang bên nếu không muốn về với đất mẹ sớm
__________QUÁN BAR ANGEL______________
'' RẦM"
Cánh cửa quàn bar bị phá tan tành, cả quán im lặng nhìn về thủ phạm.
Từ cánh cửa đó bỗng xuất hiện 1 cô gái.. à không, đó là một.... thiên thần. Cô bé bước vào trông rất xinh đẹp và xinh đẹp đến nổi có thể làm cho những kẻ là ác quỷ phải xiêu lòng. Cô bé mang một nét đẹp tự nhiên, khuôn mặt be toát lên vẽ đẹp của 1 tiểu thư, làn da trắng không tì vết, đôi môi nho nhỏ & đo đỏ càng làm cho nét đẹp đó dược nổi bật