Tôi Yêu Em Tiểu Thư

    Ran quay về biệt thự Thượng Quan . Ông nội và ông ngoại cô từng ở đây . Cơ nghiệp này do 2 người họ gây dựng nên . Nhưng giờ họ định cư tại Pháp , mà cô vẫn chưa có thời gian qua thăm . Cô thật bất hiếu đúng không ?

    Lái xe vào biệt thự , một hàng dài những người giúp việc lâu năm ở đây ra chào cô : "Kính chào tiểu thư" _ họ đồng thanh nói . Cô chỉ nở 1 nụ cười nhạt , nhưng nó không hề mang ý khinh bỉ , chỉ là cô ko muốn thổ lộ cảm xúc thật . 


  " Tiểu thư đã về "_ quản gia Lê kính cẩn chào . Ông cũng từng dưỡng dục cô hồi nhỏ , nên coi cô như con gái của mk , cx hiểu phần nào về hoàn cảnh và tính cách của cô 


  " Bác gọi con Như Hoa hay Như Như ấy ạ, đừng xưng từ tiểu thư "_ cô nói rồi cúi chào , bước chân đi lên lầu . Quản gia đứng nhìn cô mỉm cười nhu thuận rồi đi làm việc .


   Đi qua dãy hành lang dài dẵng mà lạnh lẽo , ánh trăng soi qua kính cửa sổ in bóng 1 người con gái  rất đỗi xinh đẹp mà hình bóng cô đơn quá . Lạnh lẽo quá! Nhìn hình bóng đó thôi con người đã muốn ôm người con gái đó vào lòng mà che chở , thực sự quá cô đơn! 


  Cô đi tới 1 căn phòng ở cuối hành lang tầng 3 ( biệt thự này 4 lầu) . Cửa gỗ được chạm trổ vô cùng đẹp mắt , hoa văn nhẹ nhàng tinh xảo . Đây là bản thiết kế đầu tiên của cô , mở đầu cho những tác phẩm sau này . Đưa tay mở cửa bước vào căn phòng . Ran đưa mắt nhìn những tấm ảnh , bức tranh to nhỏ treo trên tường . Căn phòng thực sự rất rộng . Cô bước tới bước tranh to nhất treo trên tường . Đó là 1 đại gia đình hạnh phúc , với 2 lão gia đứng tuổi , một người đàn ông , tay bế 1 cậu bé khoảng 4-5t, 1 người phụ nữ xinh đẹp ,tay nâng niu 1 bé gái vô cùng dễ thương , mũm mĩm . 
 " Ba mẹ . Ba mẹ nói không bỏ con mà ? Sao lại thất hứa với con? "_ Ran đứng nhìn bức ảnh đó , rồi quay sang chiếc bàn gần đó . Đưa tay cầm 1 bức ảnh nhỏ lồng trong khung kính . Bên trong chính là ba mẹ cô , họ đang cười rất tươi , nhưng bây giờ cô đang khóc . 


 " Ba mẹ , con bất hiếu quá đúng không ? Con vô dụng quá đúng không ? Con sẽ trả thù cho ba mẹ .."_ Ran nói , nước mắt long lanh như những hàng pha lê nhẹ nhàng rơi xuống .


 " Là con không có khả năng đúng không ? Con thật vô dụng , thật vô dụng .."_ cô càng nói thì nước mắt càng rơi nhiều trên khuôn mặt xinh đẹp ,càng khóc càng thương tâm , càng khóc càng đau lòng , nỗi đau xen lẫn nỗi nhớ càng dâng cao . 


   Cô cũng chỉ là muốn có 1 gđ bình thường như bao đứa trẻ khác . Mà người đàn ông tâm địa rắn rết kia chỉ vì tình cảm riêng tư mà giết chết 2 mạng người , giết chết luôn tâm hồn của 2 đứa trẻ , khiến chúng lớn lên ko có ba mẹ . Nếu ông đã thik như vậy . Chính tôi sẽ hành hạ con của ông , và hành hạ chính ông . Đừng hỏi vì sao đao kiếm ko có mắt , hạ thủ không lưu tình ? 

   Hôm nay cô sẽ tổ chức ngày giỗ cho ba mẹ . Đáng lẽ mấy hôm nữa mới là ngày giỗ chính thức , nhưng cô muốn tổ chức vào hôm nay ở Trung Quốc Cô tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên 1 chiếc giường sang trọng , vì sao tối qua cô lại thiếp đi trong vô thức như vậy . Trước lúc cô thiếp đi , cô thấy hình ảnh của hắn - Shinichi đang ở trước mặt cô . Chết tiệt! Anh luôn ở bên cạnh tôi khi tôi mệt mỏi nhất ! Anh luôn ở bên cạnh tôi khi tôi đau đớn nhất! Nhưng hiện tại tôi chưa thể động tâm ?! Có lẽ hận thù đã chiếm lĩnh phân nửa linh hồn tôi mất rồi !? 


 " Em tỉnh rồi ? "_ hắn tay bưng 1 khay đựng 1 bát cháo nóng hổi đc dạy nắp kĩ càng . Một cốc sữa ấm nóng . Một vài đồ ăn nhẹ khác và hoa quả tráng miệng . 



" Ừm "_ Ran trả lời 


" Sao em không ngủ tiếp , mới 5r sáng thôi "_ hắn nói 


" Không ngủ được nữa . Nhưng nếu ngủ nữa thì chẳng phải cháo vs sữa nguội ngắt rồi không ?"_ cô mỉm cười 


    Hắn nở nụ cười tươi khi thấy cô vui và ns chuyện vs mk tự nhiên hơn trước . Bỗng cô cảm thấy có gì đó nhấc bổng mk lên .Hắn bế cô ôm vào lòng .


" Anh làm gì vậy ? Thả tôi xuống !"_ Ran cựa quậy , tay chân loạn xạ 


" Bảo bối ngoan , không là anh hôn đó "_ Shinichi tà mị mỉm cười 


  Ran lập tức ngoan ngoãn để hắn bế vào nhà tắm . Làm vệ sinh cá nhân xong , cô thấy hắn đang ngồi thổi bát cháo cho nguội bớt 
" Ra ăn đi nè "_ hắn nói 
" Ai nấu vậy ?"_ Ran hỏi 


" Em nghĩ còn ai ngoài anh ?"_ hắn trả lời 


" Ủa còn bác Lê nè , mọi người ..um.."_ cô chưa kịp nói cho đầy câu liền bị hắn hôn 1 cái 



" Ăn nhanh không là hôn cho em khỏi ăn luôn đó "_ hắn mỉm cười 


  Cô liền ngồi im ăn , mặc hắn đúc cho cô ăn , không hề có hành động phản kháng . 


---------------------------------------------------------------------------
      Mọi người tập hợp đông đủ ở nghĩa trang ngoại thành . Cũng không quá nhiều người . Thiên Ngọc gia , Đông Phương gia , vài người của Thượng Quan gia , bác Lê , Ran và Shinichi . Ran bắt đầu cúi xuống dọn cỏ ở 2 ngôi mộ , di thể được chôn cất nơi chính là Nhật Bản , ở đây chỉ là chôn cất vài di vật . Mọi người cũng lấy dụng cụ dọn dẹp .Khoảng 1 lát sau thì đã xong . 2 ngôi mộ được dọn khang trang hơn . Ran đặt lên đó 2 bó hoa . Mọi người cũng đặt trên đó mỗi người 1 bông hồng trắng . 


   Ran vừa quay đầu đằng sau liền thấy Araide âu phục đen tuyền , trên tay cầm 2 bó hướng dương đi về phía này . Ánh mắt cô liền trở nên lạnh lẽo , sát khí tỏa ra mạnh mẽ . Araide đi tới gần , liền cất giọng : 


" Anh tới viếng thăm 2 bác "_ hắn ta nhu nhuận nói 


" Cho hỏi Cát Ngọc thiếu gia là có quan hệ thân thiết nào với ba mẹ tôi mà lại tới viếng thăm?"_ Ran nhàn nhạt trả lời hắn 


" Cái này..??!!"_ hắn ấp úng không biết trả lời sao mới vẹn cả đôi đường 


" Hơn nữa hình như thiếu gia quên mất , đi viếng lại mặc đồ đỏ chói chang như vậy ?"_ Ran nhìn hắn rồi đánh mắt về người con gái phía sau , chẳng phải Cát Ngọc Tiểu Thuần đây sao ? { Ngoài cô này Amaki (bạn nào ko nhớ đọc lại mấy chap Ran nhập học) cũng là con gái của Demon (kẻ thù của Ran) nhé . Đính chính 2 người này là 2 người khác nhau nhé ! Chắc mn quên mất r nên Au nhắc lại cho chắc} 


   Cát Ngọc Tiểu Thuần 1 thân váy đỏ sặc sỡ đi tới , tay còn ôm bó hồng đỏ rực . Như ý muốn xúc phạm tới người đã mất . Mọi người ở đây đều đang cảm thấy nóng máu dần . Ngoài Thượng Quan gia và Đông Phương gia thì ko ai biết lí do cái chết của bố mẹ cô . 



" Các người tính đến đây làm gì ? Để xúc phạm tới ông bà chủ ?"_ bác Lê liền tức mình lên tiếng 


  Thiên Ngọc Như Khả ban đầu thấy Araide tới thì có vui chút . Nhưng thấy hoàn cảnh này liền ngậm miệng . Tại sao CN . Đông Thần thành công , hiểu biết , nho nhã bao nhiêu thì CN Tiểu Thuần lại ngu ngốc bấy nhiêu vậy . 


" Các người còn ở đây làm gì ? Cút !"_Ran liền ko kìm nén cảm xúc nữa , lãnh băng ra lệnh , 1 tiếng đuổi người . 


" Chúng tôi đến viếng thăm cô còn ko khách khí đuổi là sao ?"_ Tiểu Thuần chảnh chọe ns 


" Mấy người không có tư cách tới đây . Liền cút đi cho khuất mắt tôi "_ Ran hét lên , âm vang lạnh lẽo vô cùng . Là cô đang ngăn nước mắt trong lòng 


" 2 người ko có tai hả ? Liền biến đi "_ Shinichi âm vang lạnh bạc tới âm độ , sát khí tỏa ra rất bức người . 


 " Mong em nhận bó hoa này "_ hắn ta đưa 2 bó hoa cho cô 


" Rác rưởi "_ cô liền đưa tay hất nó rơi xuống đất . 


CN Tiểu Thuần liền tức tối đi tới , hất mặt ns chuyện vs cô 


" Chúng tôi tới đây chính là vinh hạnh . Cô đừng nghĩ vậy mà kiêu căng ở đây "_ ả ta ns 


" Em im miệng lại"_ Araide hét lên 



" Em làm gì sai "_ ả ta quay sang nhìn anh mk , ủy khuất nói " Tôi bố thí cho cô "_ ả ta đạp bó hoa vào tay cô . 


  Ran liền cầm lấy bó hoa đập thẳng vào khuôn mặt của CN Tiểu Thuần . Hoa hồng này gai khá nhọn đó . Mặc dù cô không dùng quá nhiều lực , nhưng mặt ả ta h cũng đủ thảm hại rồi . Ả hét lên đau đớn : 


" AAaaaaaaa .... Khuôn mặt của tôi "_ ả thê lương gầm lên 


 Ran nhếch môi khinh bỉ , vứt thẳng bó hoa vào người ả ta . Gọi vệ sĩ tới kéo ả ta đi 


" Anh còn không mau đi đi . Hay muốn được đuổi như cách làm vs Cát Ngọc Tiểu Thuần ?"_ Ran nhìn Araide đứng đó thất thần 


" Anh....."_ hắn định thần lại nhìn cô 


" Tốt nhất đừng bao h xuất hiện trước mặt tôi , và biến ngay trước khi tôi đuổi anh còn không bằng đuổi 1 tiểu cẩu . Thực sự cẩu huyết! "_ Ran nói rồi quay mặt về phía mọi người 


" Cảm ơn mọi người hôm nay tới dự đám giỗ của ba mẹ tôi. Xin mời tối nay tới biệt thự Thượng Quan để chúng tôi hậu tạ . Chúng tôi xin phép "_ cô nói rồi kéo tay Shinichi rời đi 


  Mọi ng cũng gật đầu rồi rời đi . Để Araide vẫn đứng đó nhìn  bóng lưng cô xa dần ....... 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


    Mọi ng thấy sao ? Chap này hơn 2000 từ nhé! Mong mn ủng hộ mị chút . Mị dạo này toàn gặp chuyện ko vui . Thành ra mấy ngày nay chẳng ăn đc cái j , bận thì tối mặt tối mũi . Mong mn thông cảm cho mị . Mị còn phải đi điều trị bệnh , nên thời gian khá là ít . Tranh thủ lúc nào là đăng lúc đó .Mn đừng trách mị , thương mị thì thả sao cho mị đi , ủng hộ mị thì thấy mị sai chổ nào cmt góp ý cho mị đi . Cảm ơn mn ! Mị ko có lười đăng chap , mị khá thiếu thời gian , sức đề kháng lại yếu hơn ng thg nên mong mn thông cảm !




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận