Tôi Yêu Em Tiểu Thư

    Cô từ trụ sở của Black Angel trở về. Ran bước từng bước vô vọng lên cầu thang, mở cửa phòng bước vào trong, cả người như vô lực mà ngồi bệt xuống. Đôi mắt xinh đẹp dần thả những chuỗi pha lê đứt đoạn trên khuôn mặt đoan trang. Vỏ bọc bên ngoài đã hoàn toàn tháo bỏ, cô gục khóc, dựa người vào bức tường đen. Mẹ ơi con nhớ mẹ!? Ba , ba về với con đi! 16 năm rồi, con nhớ 2 người nhiều lắm. Chưa báo thù thành công, nhưng sao con đã yếu đuối như vậy? Có xứng đáng không? Một bang chủ máu lạnh? Nữ vương hắc đạo, công chúa bạch đạo, lớn lên trong nhung lụa và máu?! Công chúa của máu, tuyết và kim cương?! 
    Shinichi bật định vị trên máy, liền chạy xe thật nhanh đến biệt thự gần biển của Ran. Cả hai đeo một cặp nhẫn, người này có thể định vị nơi ở hiện tại của người kia mỗi khi bật lên. Shinichi thật nhanh đã đỗ xe trong khuôn viên biệt thự, nó có tên là Blood (máu) bởi vì bên ngoài được trồng những cây phong lá đỏ, những cây hoa tử đằng đỏ, cả những bông hoa đồng đỏ chót và hoa bỉ ngạn đỏ. Nhưng màu sắc bài trí bên ngoài là lam nhạt, đen, đỏ và trắng. Màu sắc nội gia cũng như vậy. 


   Hắn nhanh nhẹn đi lên cầu thang, chạy tới căn phòng cuối cùng của tầng 2, hắn mở nhẹ cửa phòng. Bên trong nội thất bài trí trang nhã, sang trọng nhưng ảm đạm, chỉ là những nội thất màu trắng hay lam nhạt cùng 1 vài màu sắc khác. Ban công nhìn ra biển vô cùng mát mẻ khoáng đạt. Có tiếng nấc nghẹn ngào ở gần đó, hắn liền tìm thấy thân ảnh quen thuộc, cả thế giới của hắn...... 





      Shinichi ôm cả thân ảnh nhỏ nhắn của Ran vào lòng 
   'Em khóc như vậy?! Anh vừa vui lại vừa không vui...' Hắn nghĩ. Vì sao hắn vui? Vì cô có thể yếu lòng trước hắn, để hắn có thể che chở bao bọc cho cô, mặc dù cô lạnh lùng hay mạnh mẽ với ai, nhưng đối diện với hắn cô hãy là chính mình. Vì sao không vui? Vì cô khóc, vì cô buồn, thế giới của hắn như vậy hắn vui được sao? Nuông chiều cô, sủng hạnh, cưng nựng, coi trọng, bảo vệ cô ; đó là tất cả công việc trọng đại trong đời hắn. Cô sắp không là Mouri Ran nữa, mà sẽ là Kudo Ran (Ran Kudo cũng được). Anh chỉ mong em sống hạnh phúc, chúng ta có thể từ bỏ mọi thứ để sống những ngày hạnh phúc bên nhau không? 


    Ran ban đầu khá ngạc nhiên khi Shinichi ở đây. Shinichi, Kudo Shinichi! Lần nào cũng là hắn, bên cô khi cô đau nhất, bên cô khi cô yếu đuối nhất, bao bọc cô như bảo vật,... nhủ bản thân không được động tâm, nhưng không thể! Cô yêu hắn, nhưng cô không nói, cô sẽ chứng minh bằng hành động, bây giờ chưa phải lúc! Em xin lỗi anh, chỉ mong anh sẽ đợi em, phải để anh chịu thiệt thòi rồi! Cô vùi vào lòng hắn khóc thật thoải mái. 
   Nếu nói gia thế của cô đã cao ngất ngưỡng rồi, thì gia thế của hắn cũng hiển hách không kém. Bang chủ của Evil, bá chủ hắc đạo, ông hoàng bạch đạo,..... gia thế của hắn đã là quá phù hợp với cô, cộng thêm cái hôn ước, và cái tình yêu đang lớn dần lên trong cô, sao có thể không thành vợ thành chồng!? Đó là điều chắc chắn! 


  Cô khóc nhiều nên đã thiếp đi. Shinichi cẩn thận lấy khăn ấm lau mặt cho cô, bế cô đặt ngay ngắn trên giường, đắp chăn thật thoải mái, hôn nhẹ lên trán rồi đi ra ngoài. 
   Ran chưa bao giờ có giấc ngủ sâu đến vậy, thức dậy đã là gần tối. Cô đi làm vscn và thay đồ. Bước xuống nhà với bộ đồ nhẹ nhàng, thoải mái. Cô ngửi thấy mùi đồ ăn thơm cả gian bếp. Liền nhanh nhẹn đi xuống, thấy hắn đeo tạp dề đen đang thành thục nấu ăn. Cô nhẹ nhàng từ sau ôm lấy hắn. Shinichi vô cùng ngạc nhiên vì hành động đột ngột của cô, nhưng cũng thích ứng rất nhanh mà mỉm cười rạng ngời. 

  

   " Ngủ dậy thoải mái hơn chưa?" Shinichi đưa tay nựng nhẹ má tròn trắng nộm của Ran, động tác vô cùng ôn nhu yêu chiều. 
  " Ukm! Đang nấu gì đó?" Ran hỏi 
 " Nấu cơm cho một tiểu hổ!" Shinichi cười đáp 
 Ran dậm chân tức giận, bây giờ tiết trời đã đầu đông, không khí có hơi lạnh, nhưng với cô thời tiết bây giờ vẫn khá ổn, không đến nỗi nào nhưng.... 
  " Mặc áo khoác vào, đầu đông rồi " Shinichi lạnh giọng 
 " Không mặc làm gì nhau!" Ran lên tiếng thách thức 
 " Em mặc cái áo này vào cho tôi, không đừng trách tôi không cảnh cáo em. Tôi nấu cho em ăn, bù lại tôi ăn em đấy!" Hắn bá đạo mà cưỡng chế cô, Ran liền ngoan ngoãn im bặt mà mặc chiếc áo khoác vest đen của hắn. 


  Lấy thêm cái tạp dề phụ hắn dọn đồ, ban đầu còn đuổi cô, thấy mặt cô xụ đi thì liền thở dài đồng ý. Ran nấu ăn không tệ đâu a! Nhưng mọi thứ Shinichi đã nấu xong rồi, chỉ việc bày ra bàn thôi. 
    Nhìn cả bàn ăn thịnh soạn vô cùng, những món ăn dễ tiêu đơn giản nhưng trang trí vô cùng bắt mắt và ngon miệng. Phải công nhận hắn là tay đầu bếp vô cùng giỏi nha, có khi còn hơn cả cô ấy chứ! Suốt bữa ăn, hắn ăn thì ít, mà liên tục gắp đồ ăn vào bát cô, chưa ăn hết 1 phần 3 đã bị đắp đầy luôn rồi. 

  " Rau này em không hay ăn nhưng phải ăn để có dưỡng chất" 
  " Cái này bổ xung protein , ăn nhiều vào" 


 " Món này em ăn vừa đủ thôi, cả ăn nhiều hại sức khỏe" 


 " Thịt này ăn cả mỡ cả thịt ngon và bổ xung vitamin" 


 " Lát nữa ăn xong uống hết cốc dâu ép này. Trước khi đi ngủ uống thêm cốc sữa nữa" 


........ bla bla....... 
  *Bịch** Choang* 

 " Nè! Bộ muốn tôi thành heo hả Kudo Shinichi!?" Ran tức giận đập bàn, rơi chiếc đĩa trống xuống. 
 " Nuôi heo có gì không tốt! Huống hồ tôi nuôi em, em lo cái gì, ăn đi nhanh lên" Shinichi bình thản nói 
  " Không ăn nữa! Anh ăn ít rồi bắt tôi ăn nhiều? Triết lí gì thế?" Ran hậm hực 


  Chỉ thấy vừa quay lại Shinichi đã yên vị bên cạnh, tay đưa một muỗng súp nóng đưa lên miệng, một tay luồn qua eo cô, một tay giữ vai cô xoay cả người cô ngồi trên đùi hắn, tay từ vai di chuyển lên cố định gáy , hắn cúi đầu cường hôn cô. Lưỡi mạnh mẽ ngang ngược tách 2 cách hoa đào, đẩy phân nửa phần súp vào miệng cô, ép cô nuốt xuống, phần còn lại hắn nuốt luôn. Ran tức giận cắn vào lưỡi hắn. Một lát trong nụ hôn có vị tanh tình thú trong máu của hắn. 
   Hắn thả môi cô, thấy khóe môi còn chảy ra máu của hắn, Shinichi nhếch môi rồi tiếp tục hôn lên cánh môi đó. Nụ hôn vừa mãnh liệt vừa ngang tàn, không để cho cô có dịp chống lại. Hắn luôn bá đạo ngang ngược như vậy, và lần nào cô cũng thua. 
   

Bữa tối kết thúc như vậy!
Sau bữa tối như thế nào mời hóng chap sau nha!  
 Cầu cmt cầu vote!~~~ Arigatou mina-san! 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận