Tôi Yêu Em Tiểu Thư

     Kazuha , Aoko và Shiho đều nhận được một tin nhắn của Ran với cùng một nội dung : Họp nội bộ, đến sớm, Black Angel 7pm" 
  Đúng 7 giờ tối, tất cả tập chung tại một căn phòng. Ran ngồi ở chủ vị, lên tiếng đầu: 
" Thời gian qua đã sao nhãng quá nhiều, bây giờ quay lại việc chính. Shiho, chị đã thiết kế xong rồi chứ ạ?" 
  Shiho gật đầu. Kazuha đưa Ran một bản báo cáo 
" Đây là thị trường Đông Âu và Châu Á của Ravens, bọn họ buôn bán ma túy ở châu Á, con đường kiếm tiền khác là cướp những kho vũ khí của các bang nhỏ, mỗi lần ra tay nhanh gọn, các bang nhỏ kia, không thể nào cướp lại được, còn chịu tổn thất. Bọn họ quả là ra tay thâm hiểm" 


  Aoko bổ xung thêm



" Chúng nhờ cướp bóc, ma túy mà leo lên đứng thứ 3, nếu chặn được con đường đó thì chúng quả là hổ mất thực sao?" 
  " Đúng vậy.." Ran nói 


 " Nhưng thiếu. Demon là người thế nào? Ở đây ai cũng biết. Chặn con đường này, hắn liên bang với nhiều bang phái khác chống chúng ta, ít nhất vẫn còn thế lực, nếu chỉ đánh vào 2 con đường này, e là quá đơn giản. Black Angel và Evil trước giờ buôn bán và nhập vũ khí, không tàng trữ ma túy, ở hắc bạch đạo đều là các gia tộc không ai dám động, nếu muốn diệt cỏ tận gốc, vẫn là mình làm vua đã " 


   Shiho, Kazuha và Aoko là đang vô cùng bất ngờ. Nhưng nhanh chóng điềm tĩnh lại, đánh giá lại người con gái xinh đẹp mà tàn nhẫn lạnh lùng đang ngồi trước mặt. Nếu có thể, họ chỉ muốn một viên đạn xuyên qua não của Araide lão già kia. Hắn ta hại chết bao nhiêu người chỉ vì tình riêng, trong đó là vì quá đố kị với ba của Ran mà đã gây tai nạn, hại chết cả 2 người họ, biến hai đứa trẻ còn chưa đủ 10t thành những đứa trẻ có suy nghĩ còn hơn cả những đứa trẻ 10t. Ông ta đáng chết! 
  " Chúng ta sẽ là người sản xuất ra vũ khí, bán cho các bang phái kia, công bố rầm rộ càng tốt, lão ta sẽ đánh hơi thấy, cá đã lọt lưới thì không thả ra, bất kể cá to hay nhỏ...." 
  Giọng nói trong trẻo không rét mà run đó lại cất lên 
" Hơn nữa, ly gián chính là thủ đoạn hiệu quả mà cũng tai hại nhất" 


 Shiho khó hiểu " Ý em là sao?" 


" Em sẽ tự có cách của em. Hiện tại, chúng ta sẽ công bố sản phẩm mới đứng tên của một công ty mới hình thành - Chandra với chủ sở hữu là Eirlys Chandra (1) . Sản phẩm đó tên là Dana (2) " 

  (1) Eirlys : tuyết . Chandra : trăng 
  (2) Dana : trân trâu đen 
" Nó như thế nào?" Aoko tò mò 
" Nó như một viên trân trâu, Black Angel đa số là nữ sát thủ, hoa tai và vòng tay sẽ được trang trí bằng những viên trân trâu đen có gắng định vị, còn có thể ghi âm, gọi điện và hơn nữa, là kích hoạt những ám khí trên bộ đồ đặc trưng của Black Angel. Càng đơn giản thì sẽ không quá gây nghi ngờ, nhưng cũng phải thận trọng. Đã làm xong nhưng chưa từng công bố. Lần này càng rầm rộ, thì càng tốt " 
  Ran nói rồi nở một nụ cười giảo hoạt, thoạt nhìn thì rất rất xinh đẹp, phải nói là khuynh quốc chúng sinh, nhưng đâu ai hiểu, sau nụ cười đó, là cả một nỗi hận thù và một kế hoạch trả thù hoàn hảo. 

    Cô bước tới ban công, ánh trăng vàng, tròn trịa tỏa sáng cả một vùng, những ngôi sao đêm sáng lúc ẩn lúc hiện. Gió thổi mái tóc mượt mà của Ran bay nhẹ trong gió. Không khí đêm nay dễ chịu, có lẽ sẽ chẳng còn dịp nào để ngắm trăng nữa. 
  Sống đã 20 năm trên đời, đọc bao nhiêu sách, trải qua bao thử thách, vượt qua bao cuộc huấn luyện khắc nghiệt, vươn lên làm nữ hoàng hắc đạo, mang danh một công chúa bạch đạo, Ran thực sự mới thấu được : đạo lí là thứ giết chết chính ta. Nhân phẩm thì không nói, nhưng đạo lí là thứ khi ngươi đói, nó sẽ làm ngươi đói hơn; khi ngươi đau đớn, nó là thứ làm ngươi đau đớn hơn. Đạo lí làm gì được cho ngươi!? 
  Thứ làm con người trở nên mạnh mẽ hơn tất cả, đó chính là trả thù (câu này của Au, ai lấy làm ơn nói, lấy tự tiện Au coi là ăn cắp đấy). Chỉ cần có mối thù, tự nhiên sẽ sinh động lực mà vượt qua tất cả. Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. 


  Tomoaki Araide nói yêu cô. Nhưng cô hận cả gia tộc hắn. Cái gia tộc đó nhanh thôi sẽ không còn tồn tại nữa, bởi vì sao? Nó lấy đi tâm hồn của cô, cảm xúc của cô, tuổi thơ của cô, hơn thế nữa , nó thay đổi tính cách của cô, nó cướp đi cha mẹ cô, nó biến cô thành trẻ mồ côi không cha không mẹ. Tất cả đều đáng hận, đáng chết. Tất cả là sự mù quáng của tình yêu. 

    Từ sâu trong đáy lòng, rung động với Shinichi làm Ran hô hấp hoảng loạn, nội tâm đang giằng xé, một bên là trả thù, một bên là tình yêu. Tự hứa với bản thân, là đừng và không bao giờ yêu. Vậy cớ sao lại cứ muốn lún sâu vào đó!? Chỉ là cô cảm thấy, mỗi khi bên Shinichi, hắn lo lắng cho cô, nói những lời bá đạo mà lại ôn nhu, bên cạnh cô mỗi khi cô đau đớn nhất, yếu đuối nhất. Là người làm cô biểu lộ nhiều xúc cảm nhất. Mấy ai được như vậy?! 
   Hay từ bỏ việc trả thù đi? Không, ba mẹ qua đời như thế nào? Cô vẫn còn nhớ rõ. Ngày đó, cô mới 4t, mới là một cô bé 4 tuổi. Khi đó, ba nằm trên giường với hơi thở thoi thóp, đầu quấn nhiều băng gạc, xung quay là các loại máy móc thiết bị và mùi thuốc sát trùng nồng nặc ; chân của mẹ cô hoàn toàn gãy, không còn chút cảm giác, hơi thở lại càng khó khăn, các máy trợ hô hấp, truyền nước xung quanh người mẹ, trán mẹ quấn rất nhiều băng trắng, nhưng vẫn có vết máu thấm đỏ. Khuôn mặt của cả ba và mẹ có những vết bỏng, vết thương lớn vẫn còn rỉ máu. Cảnh tượng đó, sao cô quên được? 
     Đúng vậy. Đó là lần cuối cùng cô được nhìn thấy ba mẹ, cũng là lần cuối cùng cô được nói chuyện với ba mẹ, lần cuối cùng ba mẹ nắm tay cô, lần cuối cùng ba mẹ nói yêu cô, ba mẹ nói cô phải sống tốt. Cô phải sống tốt, để trả thù, trả thù lão già Araide đó. Lão ta đáng hận, đáng chết! 

  Ran - phiên bản ngôn tình 

 Shinichi - phiên bản ngôn tình 

   Ngoài là FSR ra, Au là một dân ngôn chính hiệu, con nghiện ngôn tình. Một ngày không được đọc truyện, là bứt rứt không ngủ được. Vật bất ly thân luôn là đt và laptop. Đt là để đọc truyện. Laptop là để đăng chuyện, tìm truyện, học và coi phim. Chỉ là viết theo sở thích cá nhân, mọi người thấy hay thì ủng hộ Au nhá!? Love all >w< <3 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận