Tôi Yêu Em Tiểu Thư

   Cô trở về biệt thự Black. mệt mỏi thả người lên sofa, như nhớ ra điều gì đó, cô liền nói : 
" Mang laptop đến cho tôi " 
 Cô hầu gái liền nhanh chóng mang chiếc laptop trắng cho cô rồi lui ra. Ngón tay nhanh nhẹn gõ những dòng chữ lên màn hình. Màn hình laptop hiện ra một đống kí tự, chạy thành nhiều hàng rất nhanh và dài. Cô lướt mắt nhanh trên màn hình, thành công hack vào máy tính của Araide Tomoaki. Dữ liệu trong máy tính hiện ra, nhưng muốn xem lại cần nhập mật khẩu. 
    Cũng không ngờ anh ta làm việc lại cẩn trọng như vậy. Mật khẩu gồm 7 kí tự. Cô suy nghĩ giây lát, rồi nhập vào dòng kí tự : ran0110 --> enter. Dữ liệu chạy, một loạt chương trình máy tính có những số liệu cơ mật. Cô khá bất ngờ khi anh ta đặt MK như vậy. Trong máy tính này khá thú vị, vừa có hồ sơ cơ mật của công ty đứng tên, vừa có những chứng nhận buôn bán phạm pháp. 
  lại nhiều bản lưu vào đt và laptop của cô, Ran đánh một dòng chữ khác. Hack máy tính đối với cô rất đơn giản, lần này là máy chủ của bang Ravens. Trên môi vẽ ra một đường cong thách thức, hiện lên trên khuôn mặt giảo hoạt xinh đẹp. 

 " Alo " - Ran cất tiếng 
" Phu nhân hôm nay sao lại chủ động gọi cho anh vậy?" - bên kia giọng nói ôn nhu cùng trọc ghẹo phát ra 
 " Có nghiêm túc không?" - cô lạnh giọng 


" Bà xã từ từ, có chuyện gì ?" - hắn liền nghiêm giọng 


" Chúng ta đi Châu Âu một thời gian được không?....." - cô nói " .. Nhưng nếu anh bận thì thôi, tôi sẽ đi pháp một thời gian " - Ran bổ xung thêm 


" Ran, em chưa nghe câu trả lời của tôi " - hắn lạnh giọng, hình như mang vẻ tức giận a. 


" Vậy quyết định đi nhé. Tôi tắt máy nè!"cô nói rồi kết thúc cuộc gọi 
  Hắn ở bên kia nghe một khoảng im lặng, mặt mày tối sầm, Ran Mori tôi trị em như thế nào!? 


 Cô lại nhấn một dãy số khác : " Alo " 



" Alo Ran, lâu mới nhận được cuộc gọi a" - Kazuha nhí nhảnh 


" Đi trung tâm thương mại không?" cô hỏi 


" What?? Nói lại nói lại. Bà rủ đi tụi tôi á?" - Kazuha ngạc nhiên 


" Lạ ?" cô nhíu mày 


" Không không, bao giờ?" 


" Bây giờ" 


" Ok, vậy trung tâm AMC nhé " 


" Ukm" 
   Cô đi thay bộ đồ khác. Một chiếc váy len dài tay màu đen, dài đến đùi, tóc thả dài, trên cổ có đeo vòng dài hình ngôi sao, là phụ kiện đi kèm với váy, đeo đôi giày trắng, cô bước xuống lầu với vẻ đẹp cá tính, khuôn mặt trắng trẻo, đôi môi đỏ mọng, mắt tím long lanh nhưng lãnh đạm, tay chỉ cầm điện thoại, thẻ tín dụng để trong ốp. 

   Cô đứng trước trung tâm thương mại đợi Kazuha và Aoko. Một chiếc Ferrari xanh lá đỗ trước mặt cô, Aoko bước xuống sẽ với mắt kính đen, túi sách Channel xám. 

   Kazuha trong xe, đưa tay tháo kính, nháy mắt một cái, những tên mê gái gần đó gục =)) . Bước xuống xe nhờ người đi đỗ, tay cầm chiếc ví nhỏ màu trắng 

 " Sao hôm nay lại rủ đi chơithế ?" Aoko tò mò
" Đổi không khí chút thôi, đằng nào cũng chẳng thiếu gì. Huống hồ sắp đi châu Âu " cô lạnh nhạt trả lời 


 " Bà sang châu Âu làm gì?" Kazuha bỡ ngỡ 


" Chút việc. Thôi vào đi " Ran nói rồi quay người đi vào trong 


   Đi vào bên trong, mỗi người một nơi đi mua những thứ mình thik. Cô cũng chỉ là đi dạo một chút. Những nhân viên làm việc ở đây, đều biết cô là tiểu thư duy nhất của Mori, đắc tội với cô tức là chán sống thèm chết. Đưa tay xem mấy mẫu váy đơn giản, bỗng tay bị hất ra. Ran quay sang nhìn 'kẻ' vừa động tay động chân, thấy Namaki Minamoto - "bạn cũ" . 


    Ran nhếch miệng, ánh mắt đầy khinh thường. Bỏ qua đi, ồn ào điếc tai lắm. Cô không liếc ả liền đi luôn. Ả ta cũng chưa nhìn kĩ khuôn mặt, nên cũng kệ. Ran tùy tiện mua một vài thứ, rồi đi ra TTTM. Trên trời, những đám mây màu lông chuột đang trôi, thật xám xịt. Mùa đông sắp sang, lại những cơn gió lạnh không ngừng gào thét. Lại những bông tuyết rơi dày đặc trên mặt đất. 
    Dưới gốc tùng anh cổ thủ, có tiếng khóc của một đứa bé. Cô đúng là có duyên với trẻ con đi lạc a. Lần thứ hai rồi này! Ran đi gần đến đó, đưa mắt đánh giá đứa trẻ. Là một đứa bé ngoại quốc! Nước da trắng, mắt xanh , quần áo mặc rất sang trọng, có lẽ đứa bé này người Pháp. 



 " Nièce, pourquoi êtes-vous seul ?" ( Cháu gái, sao cháu lại ở đây một mình?) 


 " J'ai perdu ma mère " - bé gái nói ( Cháu bị lạc mất mẹ rồi )


" Je vous aide à retrouver ma mère, vous souvenez-vous du numéro de téléphone des parents?" (Cô giúp cháu tìm mẹ nhé, cháu có nhớ số của ba hay mẹ không?)-  Ran xoa đầu bé gái, hỏi
" Je ne m'en souviens pas " ( Cháu không nhớ) 
  Ran thở dài, ngồi xuống cho bằng với con bé, mỉm cười hỏi : 
" Parlez-vous japonais?" ( Cháu biết nói tiếng Nhật không?) 
" Oui, mon père est japonais " ( Có ạ, ba cháu là người Nhật ) 
  Cô biết tiếng Pháp, nhưng chưa thể coi là thạo, nếu thạo nhất thì có tiếng Ý, tiếng Anh, tiếng Trung, tiếng Nhật. Ở Nhật dùng tiếng Nhật, ở Trung dùng tiếng Trung, còn đa số cô sẽ dùng tiếng Anh. Hôm nay lại nhẫn nại dùng thứ tiếng mà mình phỏng đoán, còn chưa thành thạo. 
 " Cô giúp cháu tìm mẹ nhé. Cháu đến đây từ đường nào?" 
" Dạ đường đó, cháu thấy người ta bán yakisoba rất ngon nên..." 


 Ran bật cười, hóa ra là chạy theo quầy bán hàng mà lạc mất  


" Vậy chúng ta quay lại chỗ đó, cô dẫn cháu đi, có lẽ mẹ cháu đang tìm cháu " 


" Dạ "  

   Ran dẫn cô bé đi về hướng đường mà vừa nãy cô bé chỉ. Dựa theo những gì nghe cô bé thuật lại, cô tìm đến một nhà hàng Pháp. Một người phụ nữ ngoại quốc ăn mặc sang trọng, đang tháo thác tìm gì đó. Đứa trẻ thả tay khỏi tay cô, chạy tới người phụ nữ mà hét : 
 " Mère" (mẹ ) 

" Oh mon, mon enfant " ( Ôi con của tôi ) - người phụ nữ đó nói rồi dang tay bế đứa trẻ 



" Maman, ella m'a aidé à trouver cette mère " ( Mẹ ơi, cô kia giúp con tìm mẹ đó!) - đứa trẻ nói với người phụ nữ 


" Ohh, Merci d'avoir aidé mon enfant, merci " ( Cảm ơn cô đã giúp con tôi, cảm ơn cô) - người phụ nữ đó đi tới, nắm tay Ran, luôn miệng nói cảm ơn  " Nous vous devons une dette , pouvez- vous m'inviter à manger ?" ( Chúng ta nợ cô một món nợ, có thể nào mời cô đi ăn?) 


 " Je n'en ai pas vraiment besoin " ( Dạ thôi ạ, thực sự không cần) - cô từ chối " J'ai un travail, veuillez m'excuser " ( Cháu có việc rồi, xin phép) - Ran nói tiếp 


" Tu es une bonne fille. Au revoir " ( Cháu là một cô gái tốt. Tạm biệt cháu ) - người phụ nữ nở nụ cười. 


   Ran chỉ cười trừ, cúi xuống nhìn đứa bé 


" Từ sau đừng ham ăn mà đi lạc nha. Tạm biệt cô bé " 


" Tạm biệt cô. Cảm ơn cô " - cô bé đó nói, vẫy tay chào tạm biệt cô 
   Ran vẫy tay đứa bé, rồi lấy điện thoại ra nhắn tin báo về trước cho Kazuha và Aoko. Cô sắp sang Pháp, mà luyện tiếng Pháp được thế này. Cũng sẽ không quá khó khi dùng ngôn ngữ của họ. 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

 May nhờ vốn hiểu biết hạn hẹp về ngôn ngữ các tiếng và sự trợ giúp của bác Gg dịch, Au đã hoàn thành xong. Hôm nay ngồi chơi, tự nhiên nghĩ tới nước Pháp , thành phố Paris và tháp Eiffel. Au khảo sát các cậu chút, sau này các cậu muốn đi tới những nước nào? Au thích nhất là tới Nhật Bản, rồi Trung Quốc, Pháp, Mỹ và Ý. Còn nhiều quốc gia khác nhưng thích nhất vẫn là 5 quốc gia này, thích thôi chứ quốc tịch vẫn là Việt Nam, vẫn luôn tự hào mình là người Việt Nam . 
    Tôi yêu manga, anime Nhật Bản, yêu ngôn tình Trung Quốc nhưng tôi không phản quốc! 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận