Sau khi hai bé Shino, Shizu được 4 tuổi, liền được đón thêm một thiên thần nhỏ của gia đình, vì mẹ Ran lại mang thai rồi! Ban đầu tính cách của hai bé đều phân biệt rõ ràng, nhưng giờ thì lại rất giống nhau : mang khí chất cao ngạo, lạnh lùng của ba Shinichi.
Chúng cũng là con của cô mà, toàn học theo papa của chúng thôi!
Một hôm nọ, ba Shinichi đang xúc cơm cho Shino, Shizu; nhân lúc mẹ Ran không có ở nhà :
" Hai đứa nghe ba nói! Các con đã lớn, không được phụ thuộc vào mẹ nữa, mẹ là vợ ba, không phải vợ các con. Hai đứa mà muốn có em, thì phải nghe lời ba! "
Shino vui vẻ đáp : " Papa, bọn con có em ấy ạ? Con muốn có em luôn"
Shizu lại suy nghĩ khác : ' Vậy là mình không phải người nhỏ nhất nhà nữa'
Shinichi khẽ cười mỉm : "Ba sẽ hợp tác với mẹ Ran. Giờ thì mau ăn cơm, rồi đi ngủ, chiều dậy rồi nhớ học bài. Tối ba về, ba mà thấy hai đứa bám mẹ thì không có thỏa thuận gì nữa "
Vậy là hai bé ngoan ngoãn làm theo lời papa để được có em!
Tôi đây muốn vùng lên tranh sủng với hai ông lắm rồi đấy! Hồi xưa vợ tôi bầu hai ông, có biết mẹ mệt thế nào không? Không nôn nghén thì khó ăn, lâu lâu còn dám đạp mẹ, để mẹ phải kêu đau, nhiều đêm còn dám hành mẹ. Tôi đưa tay lên bụng là hai ông đạp bay cả tay ra!
Cầm lấy chiếc áo vest khoác lên, hắn đi tới dặn dò vú nuôi và quản gia Masami trông chừng hai bé, chiều nay Ran từ Italia về.
Ông chồng nào đó tan làm từ sớm, giao hết việc cho thư ký, hí hửng đi đón phu nhân thân yêu.
Ran về nhà, thấy hai con trai đang coi tivi, đi tới nói : " Shino, Shizu "
Cả hai anh em : " A, mami về rồi! "
Hai bé nhanh chân từ sofa nhảy xuống, chạy tới ôm lấy mama thân yêu, nhưng nhận thấy ánh mắt của papa đại nhân, liền biết điều lùi một chút.
" Hai con sao vậy? Không nhớ mẹ sao? "
" Nhớ chứ ạ! Mẹ đi thăm hai bác tính đến lúc máy bay cất cánh và hạ cánh là 4 ngày 79 phút 53 giây rồi " Shino nghiêm giọng, tỏ vẻ ông cụ non
Ran : .... Nó đếm chính xác từng giây?
" Mami nói 3 giờ mẹ về, mà 3 giờ 8 phút bọn con chưa thấy mẹ " Shizu tiếp
Ran : ... " Còn không phải tại ba của hai con sao? "
" Vậy ạ? Thôi mẹ mệt rồi, mẹ mau nghỉ ngơi!! " Shino kéo tay Ran đứng dậy
Hai đứa này hôm nay lạ vậy? Ran mang theo nỗi nghi hoặc ăn xong bữa tối. Shino, Shizu ở một phòng, nhưng mỗi anh em một giường.
" Hôm nay em ngủ với con " cô phải làm rõ mới được -_-
" Không được " Shinichi phản đối
" Tại sao chứ? " Ran hỏi lại
" Lớn rồi, phải tập ngủ riêng " - đáp gọn lỏn
Kudo Shinichi à, hai đứa mới 4 tuổi, lớn đến vậy hả anh? Thôi rồi, trong lúc cô vắng nhà, hai đứa nó bị gieo rắc cái gì vào đầu rồi?
Ran đi sang phòng của hai bé, hai đứa vẫn chưa ngủ, một bên đang dùng ipad để làm gì đó, một bên là nhanh nhảu đánh laptop.
" Ơ, mami.. " cả hai
" Còn chưa ngủ? Có biết bức xạ từ laptop và ipad rất hại không? " Ran đi tới cầm lấy ipad và laptop của chúng, tắt đi " Mẹ ở đây ngủ với hai con "
Hai bé còn chưa kịp vui, đã thấy bóng dáng papa đại nhân ở cửa phòng, lại nhớ giao hẹn trưa nay, liền cười tươi rói :
" Mami, tụi con đều lớn cả rồi! Phải tập ngủ một mình "
" Mami không cần lo cho tụi con đâu, bọn con rất tương thân tương ái a~ "
Để chứng minh cho hành động 'tương thân tương ái' , cả 2 đứa còn trèo xuống giường, ôm nhau trước mặt mẹ.
" Vậy được rồi, nhớ ngủ sớm đó! "
" Dạ mami, papa mami ngủ ngon "
' Cạch ' - cửa phòng đóng lại : " Shino, diễn tới đây thôi! "
" Thằng nhóc này, gọi anh biết chưa? Ai cho gọi trống không thế? " - Shino phản bác
Shizu nhún vai, cười cười rồi trèo lên giường mình nằm, lấy tạm mấy quyển sách ở tủ giường, ôm con gấu bông to xù mềm mại mà đọc sách. Shino lấy chiếc điện thoại thông minh dưới gối, nằm xuống 'xử lí công việc' của riêng nó.
Hai anh em mỗi người một cảnh, mỗi người một tính, chỉ được khuôn mặt giống nhau, lâu lâu ăn ý chút, và ước mơ có em dạt dào!!!
Mình chém thêm ngoại truyện!