Không sao cả, chỉ cần làm cho con gái vui là được rồi.
Hoắc Mật dừng tay, quần tây của hắn đã bị dâm thủy của Hoắc Hàm Ngọc thấm ướt một mảng, nhất là chỗ đũng quần đang gồ lên kia của hắn, dâm thủy còn thấm cả vào trong quần lót của hắn.
Hoắc Mật nhẹ nhàng ôm con gái đã mềm như cọng bún lên giường, đắp chăn cho cô, chuẩn bị vào phòng tắm thay quần.
Nhưng lại bị Hoắc Hàm Ngọc nắm lấy tay áo.
Dưới ánh trăng, Hoắc Mật quay đầu nhìn Hoắc Hàm Ngọc.
Thân hình mảnh mai của cô từ từ ngồi dậy khỏi giường, đỏ mặt nhìn hắn, thấp giọng nói.
“Cha, con muốn nhìn một chút, xem nó như thế nào?”
Cô biết cha có một cây gậy, khi cô bị ốm cha đã từng lấy ra.
Thứ này cũng đã chọc vào đùi Hoắc Hàm Ngọc không biết bao nhiêu lần.
Đó là nơi khiến cha sung sướng.
Nhưng Hoắc Hàm Ngọc lại không biết nó có hình dáng như thế nào, cũng không biết làm thế nào để cha sung sướng.
“Muốn nhìn?”
Gương mặt tuấn tú của Hoắc Mật chợt hiện lên một chút mơ hồ tùy ý, nhìn thấy Hoắc Hàm Ngọc gật đầu, hắn liền quỳ xuống giường, cởi quần ra trước mặt con gái.
Quần dài, quần đùi...!đều cởi hết.
Cứ như thế, bộ phận sinh dục khổng lồ của hắn lộ ra sừng sững trước mặt con gái.
Cô dùng ánh mắt trong trẻo ngây thơ mà nhìn dương vật xấu xí, dục vọng xấu xí của hắn.
Hoắc Hàm Ngọc đỏ mặt, cô cảm thấy hơi xấu hổ.
Cây gậy này của cha nhìn thật đáng sợ, Hoắc Hàm Ngọc nhanh chóng quay mặt đi nơi khác, nhưng lại bị Hoắc Mật giữ chặt cằm lại.
Hắn bắt cô phải nhìn thẳng vào nơi đó của mình.
“Nhìn đi.” Hoắc Mật ra lệnh cho con gái của mình: “Đây là thứ con muốn nhìn.”
Hắn thẳng lưng lên, nắm chặt cằm con gái, bắt cô nhìn dương vật của mình.
Tay còn lại của hắn nắm lấy côn thịt to lớn, bắt đầu vuốt ve lên xuống.
Dưới sự vuốt ve của hắn, côn thịt càng lúc càng to hơn.
Hoắc Mật đẩy nhanh tốc độ, bắt đầu thở hổn hển, hắn nắm chặt cằm Hoắc Hàm Mật khiến cô phát đau, điên cuồng hỏi:
“Có đẹp không? Hả?”
Hoắc Hàm Ngọc đỏ mặt, cô cảm thấy nơi riêng tư vừa mới được cha an ủi lại bắt đầu thắt lại, dâm thủy chảy ra.
Cô nhìn chằm chằm dương vật của cha, miệng lưỡi khô khốc, đáng thương nói:
“Cha ơi, A Ngọc...”
“A Ngọc lại ướt rồi.”
Hoắc Mật ngồi trước mặt Hoắc Hàm Ngọc, vươn tay sờ soạng tiểu huyệt của cô.
Hắn nhìn con gái mình bằng ánh mắt nguy hiểm, giọng nói cũng trở nên tàn nhẫn:
“A Ngọc, con đừng ép cha làm đau con.
Con đúng là đồ dâm đãng, A Ngọc, đồ dâm đãng, cha rất muốn làm tình với con.
A Ngọc, dạng chân ra, cha muốn bắn vào nơi đó của con.
A Ngọc, con gái, mau dạng chân ra.”
Lời nói của hắn càng lúc càng quá đáng, càng lúc càng không giống những lời nói của một người cha dành cho con gái nữa.
Hắn vừa nói xong thì đã nhanh chóng túm lấy hai chân cô dang rộng ra.
Hai chân của Hoắc Hàm Ngọc bị kéo dạng ra hết cỡ.
Sau đó, tay hắn bắt đầu vuốt ve dương vật của mình một cách điên cuồng, rồi nhắm thẳng vào miệng tiểu huyệt của con gái mà xuất tinh.
Tinh dịch màu trắng sữa chảy ướt hết miệng âm hộ của con gái, một ít còn bắn lên lớp lông mu đen nhánh của cô, khiến chúng ướt nhẹp.