-vì từ nhỏ tui đã sống tự lập,pama tui muốn tui có thể tự lập làm được tất cả mọi việc nên từ nhỏ tui đã phải học nấu nướng,học về mảng kinh doanh,học thiết kế về trang sức,học cách tự chăm sóc mình...nói chung là học tất cả,papa tui kì vọng vào tui rất nhiều,ông bắt tui học nhiều vậy chỉ mong sao sau này tui có thể kế nhiệm chức chủ tịch hội đồng quản trị,tui biết papa tui đã phải trải qua nhiều sóng gió để xây dựng tập đoàn lớn mạnh như ngày hum nay nên tui ko thể làm ông thất vọng được vì thế mà tui luôn nghe theo lời pama,họ muốn tui làm gì tui cũng chỉ im lặng và làm theo kể cả chuyện...hắn đang nói thì dừng lại
-chuyện gì?nó
-àk ko?ko có gì,còn cậu?chắn cậu ko phải vất vả như tui nhỉ?hắn hỏi nó để lảng tránh,ánh mắt hắn buồn rất buồn,nó thấy vậy ko hỏi nữa
-cậu nhầm rùi,tuy tui ko phải học để tự làm hết mọi việc nhưng từ khi còn bé tui cũng phải học rất nhiều toàn là liên quan đến những đồ trang sức,đá quý ko hà,ai bảo giàu có là sướng chứ họ chỉ nhìn vẻ hào nhoáng bên ngoài mà ko thấy hết được những cực khổ bên trong.mà từ bé cậu đã ko có người giúp việc sao?nó
-chỉ khi học Tiểu học thui,bắt đầu khi lên Trung học là tui phải tự lo,thỉnh thoảng họ tới dọn dẹp xung quanh vườn còn nấu nướng,dọn dẹp nhà cửa đều là tui làm-hắn
-thật hả?thế thì cậu khổ hơn tui rùi,từ nhỏ tui đã được vu' chăm sóc mọi công việc trong nhà thỉnh thoảng tui chỉ phụ vu' làm việc lặt vặt,tui coi vu' như người thân của mình vậy-nó cười hạnh phúc,hắn chỉ im lặng nhìn nụ cười đẹp như thiên thần của nó
-tụi mình vào với Linh Linh đi-n kéo tay Huy
-thôi đừng vào,Huy đang ở đó với Linh Linh mình đừng làm phiền,cũng muộn rồi để tôi đưa cậu về mai còn đi học sớm-hắn
-ừk vậy cũng được-nó mỉm cười đi trước quên lun cả đói
Nó ngồi trên xe mà trên môi cứ nở mãi nụ cười,may mà hắn mải lái xe nếu ko lại tưởng nó vừa trúng gió độc.hxhx..nó về nhà pama nó đã ngủ hết rồi vu' ra mở cổng rồi nói nấu gì đó cho nó ăn nhưng nó ko nghe nó ko muốn vu' phải vất vả nửa đêm nấu nướng cho nó,thôi thì nó đành''tối về một gói mì tôm''vậy cả đêm nó ko ngủ được cứ thấy hắn thật đáng thương từ nhỏ đã thiếy thốn tình cảm của pama có lẽ như vậy mà hắn thấy cô đơn,thành một con người lạnh lùng và ko có bạn(ghi chú của tác giả:nó đã lầm khi nghĩ hắn ko có bạn thực ra hắn quen biết rất rộng đủ mọi tầng lớp từ tầng lớp thượng lưu,trí thức đến dân anh chị xã hội đen hắn đều quen biết tầm ảnh hưởng của hắn trong xã hội ko kém gì Hưng chẳng hắn sống đứng đắn chứ ko như Hưng buông thả,chơi bời,quậy phá)
rồi nó cứ nghĩ mãi về lúc hắn ôm nó tuy lúc đó hắn rất bức bối nhưng nó cũng cảm nhận được sự ấm áp từ hắn,nó ko hiểu sao hôm nay hắn lại tâm sự với nó nhiều như vậy,khoảng cách giữa nó và hắn ngày càng gần hơn,nó dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào ko biết
Hắn nằm nghĩ mãi mà ko hiểu sao hắn có thể tâm sự với nó về cuộc sống nhiều như vậy,nó là người đầu tiên hắn thấy có thể mở lòng mình trút bầu tâm sự kể cả Hà Vân trước đây hắn cũng ko hề nói những chuyện này,hắn cảm giác ở bên nó rất tin tưởng có thể trao gửi lòng mình vào đó,hắn ju nó nhiều như vậy sao??từ trước tới nay hắn luôn lạnh lùng với tất cả mọi chuyện nhưng gần đây hắn có rất nhiều những hành động kì lạ bộc phát ra vậy đến hắn cũng ko thể kiểm soát được như sáng nay khi hắn thấy Hưng nắm tay nó kéo đi hắn ko chịu được hắn ko muốn ai làm tổn thương nó,hắn ko muốn mất nó nhưng hắn sợ nói ra tình cảm của mình hắn sợ cái cảm giác bị từ chối hắn sợ nó ko ju hắn khi đó hắn sẽ ra sao?cũng buồn cười thật đối với mọi người thì hắn là một người hoàn hảo nhiều khi ko nói ra mà con gái cứ theo hắn hàng đàn vậy mà bây giờ phải đau đầu suy nghĩ về một cô bé nghịch ngợm,bướng bỉnh nhưng cũng rất xinh đẹp hết lòng vì bạn bè,nhìn cảnh hum nay nó chạy thang bộ hắn biết nó ko giống như những người con gái khác lúc nào cũng chỉ chăm chút vẻ bề ngoài hắn ju tâm hồn trong sáng,trẻ con,ngây thơ của nó hắn luôn thấy rung động trước nó,tình cảm của hắn ngày càng lớn dần lên mà hắn ko hề hay biết...
Sáng nay nó đi học nghe mọi người trong trường nói chuyện với nhau là gia đình Nhi đã bị phá sản,Nhi bị các thành viên trong fanclub của Huy chỉ trích sau đó bãi bỏ chứa trưởng FC,Nhi cũng đã nghỉ học và chuyển sang trường khác nó nghĩ chuyện nàylà do Huy làm,nó thấy Huy làm vậy hơi quá tuy chơi với nhau chưa lâu nhưng cũng đủ để nó hiểu về Huy chíng người luôn hiền lành,vui vẻ,hoà đồng,dễ gần nhưng khi người như vậy tức giận thì mới thật sự đáng sợ,khi nhìn thấy Linh Linh bị đau đớn lần đầu tiên nó thấy Huy tức giận như vậy,ánh mắt của Huy lúc đó rất đáng sợ vì vậy sẽ ko ai ngăn cản được chuyện Nhi phải trả giá vì những gì bản thân đã làm nó mong sau chuyện này Nhi sẽ thay đổi,sẽ sống khác trước,nó đi lên lớp ko có Linh Linh nó thấy chán lại đói nữa,nó quay sang thấy hắn đang chú tâm chơi game trên con dế ju của hắn
-này-nó
-gì?hắn
-cậu có đói ko?nó
-ko,sáng nay tui có mum bữa sáng rùi,cậu đói sao?hắn ngừng lại đôi chút mắt vẫn nhìn vào màn hình điện thoại
-àk ko,ai đói chứ,tui hỏi vậy thui-nó ngại nói ra là nó đang rất đói với lại hắn cũng mum rùi chắc chắn sẽ ko đi đâu,thôi im lặng là vàng
hắn khó hiểu nhưng cũng ko quan tâm nữa tiếp tục chơi game
-rột..rột.rột...cái bụng nó bắt đầu biểu tình,uj phải làm sao đây xấu hổ chết mất,nó ôm bụng cho khỏi réo nhưng ko nó vẫn kêu hắn nghe thấy bụm miệng cười rồi hắn nói:
-bỗng nhiên tui khát nước quá cậu có muốn xuống căngtin thì đi cùng-hắn
-ko,tui ko muốn đi-nó nghĩ hắn cố tình chêu nó nên vẫn kiêu
-ko đi phải ko?hắn hỏi lại lần nữa
-ko!nó nói mặt quay sang hướng khác
-vậy tuỳ cậu,tui đi đây-hắn đứng dậy đi thẳng
nó thấy im im,quay sang hắn đi mất tiu rùi,nó suy nghĩ một lúc:''có nên đi ko ta?uj đói quá,thôi tạm vứt cái lòng tự trọng vào sọt rác,đi mum đã''nghĩ vậy nó 3chân,4cẳng chạy theo hắn
-này đợi tui vớiiiiiiii!nó réo với theo hắn,công nhận tên này cũng lạnh lùng thật ít ra thì cũng phải chờ chút xem người ta có thay đổi ý kiến ko chứ,nó lẩm bẩm **** thề,cuối cùng thì cũng đuổi kịp hắn,chân dài như cái sào hắn bước 1bước bằng nó bước 3bước
-hộc..hộc..hộc..đi gì...mà nhanh thế-nó thở dốc
-tưởng cậu ko đi cơ mà?hắn hỏi đểu
-tự nhiên tui thấy đói nên muốn đi,sao hông?hứ-nó
-đói mà còn làm bộ-hắn
-ai ai đói chứ?đâu đâu?mà đói hay ko kệ người ta-nó phùng mồm lên cãi ngang
Lúc này cũng đã tới căngtin nó nhanh chóng gọi 2phần bánh kem rồi nó mum như nạn đói năm 45 vậy,hắn nhìn nó mum mà cứ cười mỉm
-chà,thế là ổn-nó vỗ cái bụng sau khi đã chén no nê phần bánh mì,ai cũng như nó thì khỏi rửa đĩa vì nó mum có để lại chút gì để rửa đâu may chưa mum cả cái đĩa,người ta ăn hương ăn hoa,nó lại ăn lấy được.hehe..cô nàng đói từ tối hum qua tới giờ rồi mà
-cậu mum như mèo vậy-hắn lấy chiếc giấy lau đi thức ăn vẫn còn dính trên môi nó
Cả căngtin ''ỒH''lên một tiếng vì mọi người chưa từng thấy hot boy lạnh lùng của chúng ta làm vậy với một cô gái nào mà,nó ngượng quá vội đứng dậy
-ơ tui lên lớp trước đây-nó chạy đi khuôn mặt cũng đỏ dần lên ''trời đang thu lạnh như vậy sao lại nóng vậy(nó lấy tay quạt),ngại quá đi sao hắn lại làm vậy chứ mà sao tim mình đập nhanh vậy nè,mai phải đi khám mới được ko khéo bị bệnh tim lúc nào ko biết.hxhx..nó đang mải mê suy nghĩ có người gọi đằng sau
-pé ơiiiiii!nó ko ngoảnh mặt lại cũng biết đó là Hưng vì chẳng ai gọi nó bằng cái tên ấy cả
Hôm qua khi thấy ve mặt ngạc nhiên của nó như vậy Hưng đã cho người bí mật điều tra và Hưng cũng đã biết nó ko phải là người ju của hắn,tình cờ Hưng cũng biết một chuyệ rất thú vị về hắn hoá ra hắn là người ju cũ của Hà Vân,mà Hà Vân chính là vị hôn thê của Hưng,mặc dù Hưng ko muốn nhưng pama của Hưng và pama của Hà Vân bắt ép 2đứa sau khi học xong ra trường sẽ tổ chứa đám cưới,đáng ra năm nay Hưng đã tốt nghiệo rồi đấy nhưng chính vì cái đám cưới quái quỷ ấy mà Hưng cố tình ở lại một năm để chỉ bảo các em lớp sau học hành cho hẳn hoi,nhưng hành động hắn làm khiến Hưng phải suy nghĩ:''tại sao hắn lại muốn bảo vệ nó?chẳng lẽ hắn ju nó nên mới ngăn cản ko cho Hưng gặp vì sợ mất nó,nếu điều đó là thật?nếu vậy Hưng sẽ giành lấy nó bằng được dù có dùng đến thủ đoạn Hưng cũng quyết ko để nó thuộc về hắn,bây giờ thì vẫn có cơ hội..
-em làm gì mà đi nhanh quá vậy?anh đuổi theo mãi mới kịp sắp đứt hơi mà chít rùi-Hưng đưa tay lên ngực vờ xoa xoa
-cho anh chít đi cho tui rảnh nợ,khi ko đuổi theo tui còn kêu cái gì,mà tui cảnh cáo anh nhá đừng có hành động như hum trước nếu ko tui ko khách sáo với anh đâu-nó
-mà mặt em sao đỏ vậy?em ốm àk?hay ko khoẻ chỗ nào,anh đưa em đi bệnh viện nhé-Hưng
-ơ tôi ko sao-nó lấy đôi tay áp lên má che giấu khuôn mặ vẫn còn đỏ
-Thiên Anh này em có bận gì ko?tối nay đi uống nước với anh nhé-Hưng
-ko,tui bận lắm-nó
-em ko thể bớt chút thời gian cho anh sao?anh có chuyện muốn nói với em-Hưng
-tui chẳng có chuyện gì để nói với anh cả-nó định bước đi
-nhưng anh thì có-Hưng níu tay nó lại nhưng ko dám mạnh tay vì sợ nó giận mà
-chẳng phải cô ấy đã nói ko dỗi rồi sao?hắn đi tới
-ko phải việc của cậu đồ phá đám-Hưng
-tôi là bạn trai cô ấy đương nhiên tôi có quyền-hắn đi tới giật tay nó ra khỏi tay Hưng
-cậu thật sự đang khiêu khích tôi đấy-Hưng tiến sát mặt lại gần mặt hắn,ánh mắt đáng sợ tí nữa thì 2thằng Kiss
-thì sao?khuôn mặt hắn vẫn lạnh lùng ko tỏ vẻ gì là sợ sệt
-THÔI ĐI,MỆT 2NGƯỜI QUÁ TUI KO PHẢI TRÒ CHƠI MÀ GIẬT QUA GIẬT LẠI NHÁ!nó đứng giữa quát lớn làm 2thằng giật mình rồi nó đi luôn mặc kệ 2tên điên khùng này ở lại cãi nhau
-Thiên Anh thực sự là bạn gái của cậu hay ko chắc cậu biết rõ?Hưng
-ko liên quan gì đến anh-hắn
-tại sao ko liên quan khi Thiên Anh là người tôi ju nhỉ,tôi muốn tôi và cậu cá cược-Hưng
-Thiên Anh ko phải trò chơi-hắn
-nhưng chuyện tình cảm phải rõ ràng,tôi muốn cá cược với cậu,tôi với cậu sẽ cùng nói lên tình cảm của mình với Thiên Anh sau đó cô ấy chọn ai thì người còn lại từ nay ko được làm phiền Thiên Anh nữa-Hưng
-tôi ko thích-hắn bước đi ko thèm quan tâm
-cậu có thích hay ko thì trong chuyện này cậu cũng phải cược với tôi nếu ko tôi sau này có chuyện gì cậu đừng hối hận đấy-Hưng muốn cược với hắn vì Hưng muốn thử một lần cá cược với tình ju
-nói lời giữ lấy lời-hắn nói xong đi thẳng như vậy là hắn đã đồng ý vào cuộc chơi,dù như thế nào hắn cũng muốn thử một lần
Nó bực mình ko thèm nhìn hắn mỗi đứa quay đi một hướng,hum nay đi học ko có Linh Linh nó cảm thấy buồn và chán nản
Tại bệnh viện:
Linh Linh tỉnh dậy thấy Huy đang nằm dựa vào thành giường ngủ tay Huy vẫn nắm chặt tay Lonh Linh như sợ sẽ tuột mất vậy,Linh Linh nhớ lại những gì ngày hôm qua,họ đã,họ đã làm gì cô rồi???tại sao?nước mắt Linh Linh lại chảy ra,cô khóc nấc lên bàn tay cô run run khiến Huy tỉnh dậy,rụi mắt Huy thấy Linh Linh đang khóc
-em sao vậy?Linh Linh-Huy
-huhuhuhu..hức.hức..-Linh Linh khóc ngày một nhiều hơn
-em sao vậy?em đừng như vậy mà-Huy cũng khóc theo
-em..em...ko xứng đáng với anh,họ đã.em..HUHUHUHUHU-Linh Linh khóc oà lên
-em nghe này họ ko làm gì e cả lúc đó anh,Thiên Anh và Huy đã tới kịp lúc-Huy trấn an
-thật sao?huhu-Linh Linh
-thật mà,ko sao rồi tất cả đã ổn rồi-Huy vỗ về
được một lúc Linh Linh đã trấn an,Huy nói:-Linh Linh này,Huy xin lỗi Huy đã làm Linh Linh bị tổn thương nhiều,Linh Linh hãy tha lỗi cho Huy nhé!Huy
-Huy làm gì có lỗi,ko ai là người có lỗi trong chuyện này,Linh Linh cũng ko trách Huy chỉ vì Nhi quá ju Huy mà trở nên mù quáng như vậy,tình ju ko bao giờ có lỗi mà-Linh Linh
-ko,Huy ko thể tha thứ cho cô ta được,Huy đã gọi điện cho papa,gia đình cô ta phá sản rồi-Huy
-sao Huy lại làm vậy?bây giờ Linh Linh cũng ko sao mà,hãy gọi điện cho papa anh đi,Linh Linh ko trách Nhi đâu với lại gia đình Nhi cũng ko liên quan gì cơ mà?Linh Linh đưa điện thoại cho Huy
-ko,Huy ko bao giờ tha thứ,Linh Linh có biết nếu như hôm qua Huy ko đến kịp thì bọn chúng sẽ làm nhục Linh Linh ko?Huy ko thể tha thứ được,ko bao giờ!Huy noí chắc nịch
-dù lúc đó Linh Linh rất sợ nhưng bây giờ Linh Linh cũng đã khoẻ lại rồi,nếu Huy ko làm theo ý Linh Linh thì chúng ta chia tay-Linh Linh
-chia tay?sao Linh Linh chỉ vì con nhỏ đã làm Linh Linh ra nông nỗi này mà chia tay với Huy chứ?Huy
-Linh Linh chỉ ko muốn vì mình mà người khác bị tổn thương thôi,Huy làm vậy có ích gì nào?chi bằng hãy tha thứ cho cô ấy,Linh Linh tin cô ấy sẽ thay đổi làm người thì phải biết khoan dung chứ-Linh Linh
-thôi được rồi,Huy thua Linh Linh rồi ai bảo Huy ju một người con gái bao dung,độ lượng như vậy chứ,Huy sẽ làm theo ý Linh Linh,Huy sẽ gọi điện sau,Linh Linh nằm nghỉ ngơi chút đi vẫn còn mệt mà-Huy
-thui Linh Linh muốn ngồi hơn nằm ê ẩm hết người mà Huy nói thì phải giữ lời đấy nhé,ju Huy nhứt,Huy ngoan nhứt.hihi-Linh Linh
-Huy hứa mà,Linh Linh lương thiện thật đấy hum qua lúc em bị như vậy,Thiên Anh lo lắng lắm đấy,cậu ấy khóc rất nhiêù và nếu như ko nhờ có Phong ngăn cản có lẽ cậu ta đánh Nhi đến chết rồi chắc bị kích động quá mức-Huy
-thế sao?nhìn nó vậy thôi nhưng Linh Linh luôn cảm nhận nó thương Linh Linh lắm-Linh
-Huy cũng thương Linh Linh nhiều lắm nè,từ nay Huy sẽ luôn bên cạnh bảo vệ và chăm sóc Linh Linh,sẽ ko để người khã làm tổn thương Linh Linh thêm một lần nào nữa,dù như thế nào Huy vẫn mãi ju Linh Linh-Huy ôm Linh Linh vào lòng
Linh và Huy nói chuyện ko hề biết từ nãy tới giờ Nhi đứng ngoài cửa phòng nghe thấy hết tất cả,những giọt nước mắt lại rơi trên khuôn mặt bầm tím của Nhi,cô thấy hối hận vì những gì mình đã làm ,Linh Linh nói đúng dù cô có làm những gì thì Huy cũng sẽ ko bao giờ thuộc về cô,chỉ làm Huy ghét cô thêm thôi,Huy chỉ ju Linh Linh mà thôi từ trước tới giờ Huy chưa bao giờ đối xử với ai như với Linh Linh,giờ cô mới hiểu tình ju đích thực là như thế nào,cô đã quá ích kỉ chỉ nghĩ tới bản thân mà làm hại tới Linh Linh nhưng Linh Linh ko hề ghét cô còn cố gắng cầu xin Huy để gia đình cô ko bị phá sản,con đường cô đã chọn đã sai rồi từ nay cô sẽ thay đổi,cô bước đi lòng thầm cầu chúc cho Linh Linh và Huy hạnh phúc...
Trong phòng:
-mà bây giờ là 7h Huy đi học vẫn kịp đấy-Linh Linh
-ko hum nay Huy nghỉ,Huy phải ở lại đây chăm sóc Linh Linh chứ-Huy
-ưkm,ko đi học cũng được nhưng từ hum qua tới giờ Huy ở đây chắc mệt lắm rồi Huy về nhà nghỉ ngơi chút đi chiều vào với Linh Linh cũng được mà-Linh Linh
-hông đâu,Huy ở đây với Linh Linh cơ-Huy nũng nịu
-Huy chẳng chịu nghe Linh Linh bao giờ cả-Linh Linh vờ tức giận
-được rùi Huy nghe nhưng Huy có một điều kiện-Huy
-điều kiện?Linh Linh
-ukm từ nay chúng ta hãy xưng hô anh_em có được ko?cứ Huy với Linh Linh hoài àk?Huy
-như vậy ngượng lắm,Linh Linh ko thấy quen.hxhx.-Linh
-gọi một lần ko quen nhưng gọi nhiều lần sẽ quen liền àk,cứ như vậy nhé,Huy àk ko anh về tắm rửa rồi trưa anh vào với em-Huy nói xong đi luôn chắc cu cậu này cũng thấy ngượng đây mà
-ah này anh nhớ ngủ chút rồi hãy vào nhé,chút nữa mama e vào mà-Linh Linh nói với theo khi Huy đang đóng cửa
-ưkm,anh biết rồi,ju e nhứt-Huy nháy mắt rồi đóng cửa lại đi mất tiu luôn
Linh Linh ngồi nghĩ lại ko hiểu sao lúc nãy lại có thể xưng hô anh_em nhanh đến vậy nhỉ???
Trưa gần 12h cuối cùng thì những tiết học dài đằng đẵng cũng đã qua,nó lấy xe thật nhanh rồi đi mua ít quả và bánh mà Linh Linh hay thích mum đem tới bệnh viện,Linh Linh ngồi chán chẳng có ai chơi thì có tiếng gõ cửa
-cốc..cốc...
-cứ vào ạk!Linh Linh
-hí hí..mày đỡ chưa-nó đặt túi quả lên bàn
-vào thì vào luôn đi còn bày đặt gõ cửa nữa-Linh Linh
-biết đâu được ý nhỡ đâu 2cô cậu lại đang oánh quả tâm sự,tao cứ thế xông vào thì thành kẻ vô duyên thì sao mà ông Huy đâu?nó nhìn quanh phòng
-về rùi tao bảo mãi mới chịu về nghỉ ngơi đấy-Linh Linh
-chu choa,cả đêm hum qua chàng thức trông chàng ngủ như phim Hàn ý nhở,ước gì mình được như chị ấy.hehe.-nó
-con qủy mày chỉ giỏi đá đểu người khác thôi-Linh Linh
-mà mày biết ko?hôm qua ông Huy cứ cuống hết lên đi tìm mày còn đá bay cái thùng rác nữa,ổng lo ày lắm đấy-nó
-ừk đúng là trong cái rủi có cái may mày ạk,lần này thì tao ko nghi ngờ tình cảm của Huy nữa trước đây tao cứ nghĩ Huy đến với tao chỉ là một tình ju hời hợt lúc đó tao đã nghĩ nếu là vậy thật thì tao cũng chấp nhận được ở bên người mình ju là tao thấy vui rùi tao ko ngờ Huy lại ju tao thật lòng như vậy,tao thây vui lắm.Thiên Anh này!Linh Linh
-hở?nó
-cảm ơn mày nhiều lắm tao nghe Huy kể hết rồi nếu ko có người bạn tốt như mày tao ko biết sẽ ra sao nữa,cảm ơn mày nhiều nhiều-Linh Linh cầm tay nó
-con điên,có gì mà cảm ơn bạn bè mà-nó
-chụt..choẹt..ju nhắm ý-Linh Linh ôm nó hun tới tấp
-axax..ghê woá đấy...chu mi a..có ai ko?help me...nó
-keke..mày có kêu cũng ko ai cứu mày đâu-Linh Linh
-bỏ tao ra,nhỡ đâu ai vào lại tưởng tao Gay thì khổ mày thì ko sao,tao ko muốn ế chồng đâu-nó
-kaka..mày mà cũng sợ ế sao?thui tạm tha ày,hum nay đi học thế nào?Linh Linh
-chán thấy mồ,ko có mày đi học buồn muốn chít đi được ý,nghĩ tới chuyệ sáng nay bực cả mình-nó
-sao thế?lại có chuyện gì àk?Linh Linh
-thì chuyện là thế này...thế này...nó kể cho Linh Linh nghe chuyệ sáng nay,nghe xong Linh Linh đi đi lại lại,đưa tay lên cằm vẻ suy nghĩ
-lại gì nữa đây-nó nhăn nhó
-theo như tao thấy có vẻ ông Phong thích mày nên ko muốn mày đi với ông Hưng-Linh Linh
-trời,làm gì có chuyện đó 1ngày ko gây chuyện với tao chắn hắn chết quá-nó
-tao thấy như là Phong đang ghen có thể thấy Hưng định tỏ tình với mày ko chịu được nên có hành động như vậy,ko đâu tự nhiên lại đi bảo vệ ày tao thấy lạ quá-Linh Linh
-làm gì có chuyện đó mày chỉ khéo tưởng tượng thôi,tuy tao cũng mong như vậy nhưng sự thật thì mãi mãi vẫn là sự thật,tao cũng thấy chán lắm ju hắn như vậy mà ko nói được thấy thật khó chịu nhưng nếu nói ra hắn ko ju tao thì làm thế nào?khi đó chắc tao với hắn ko nhìn mặt nhau mất với lại tao ko thể hiểu hắn đang nghĩ gì,thích gì nên tao ko thể nói lên tình cảm của mình được
-mày đừng nghĩ nhiều quá,tao nghĩ rồi có một ngày Phong sẽ hiểu được tình cảm của mày,mày cũng đã nói ko hiểu được tình cảm của Phong còn gì nhỡ đâu Phong ju mày thì sao-Linh Linh
-tao ko muốn hi vọng quá nhiều để rồi thất vọng nhiều hơn,thôi kệ đi mày chuyện gì đến cũng sẽ đến,mày hạnh phúc thật Huy ju mày thật lòng như vậy cố gắng mà giữ đừng để tuột mất-nó
-vâng em biết rồi bà cụ non ạk!Linh Linh
-sao?mày thấy tao quá trẻ với tuôỉ đúng jo?hehe-nó
-chắc mày lại đi xin Tôn Ngộ Không quả đào tiên mum thì mới trẻ dai như vậy được chứ.haha-Linh Linh
-bla..bla..2đứa nó cười đùa mà ko biết Huy đã đến từ lâu ban đầu Huy định vào nhưng nghe thấy chuyện Thiên Anh nói Huy dừng lại nghe hết mọi chuyện Huy ko ngờ nó lại ju hắn nhìn như vậy Huy cứ lo sợ thằng bạn thân nhất của mình lại ju đơn phương nhưng giờ thì tốt rồi té ra 2cô cậu thích nhau nhưng ko biết tình cảm của đôí phương ra sao nên ko dám nói,đúng thật là nhát gan quá đy,Huy nhất đị h phải giúp 2người này thành một cặp
-Cạch..-Huy mở cửa ra rồi nói: