-có ai đó nhắn tin cho tao nhưng giấu tên,quán đó tên Bìn Minh-hắn
-được rồi,đợi tao chút-Huy tra trên mạng rồi ghi ghi chép chép còn hắn thì gọi điện cho ai đó một lúc sau có một chiếc xe hơi màu đen đến nhà hắn có rất nhiều người mặc đồ đen đã ngồi trong xe Huy nhìn là biết đó là người của anh Báo(chơi rất thân với hắn là dân xã hội đen đó)
-có nhất thiết phải vậy ko?Huy nhăn nhó
-có vì nếu ko dùng cách này thì ko buộc họ nhận là mình làm được-hắn
-ừkm vậy đi thôi-Huy
thấy hắn bước ra họ liền cúi chào rồi mở cửa cho hắn và Huy ngồi vào,họ bắt đầu khởi hành đến một nơi nào đó...
Tắt chiếc di động đi Quyên-người bạn thân nhất của Hà Vân cứ suy nghĩ mãi ko biết việc mình vừa làm có đúng hay ko nữa,thật ra chính cô là người đã nhắn tin cho hắn,vì thời gian qua cô chứng kiến những gì Hà Vân đã làm,Hà Vân luôn kể cho cô nghe về những kế hoạch mặc dù đã nhiều lần ngăn cản nhưng Hà Vân đều bác bỏ những lời khuyên nhủ của cô,cô thấy mình thật sai lầm khi nói cho Hà Vân bít tất cả nếu ko thì Hà Vân đã ko trở thành người như thế này cô thấy bất an cô rất lo cho người bạn thân của mình nhưng cô cũng ko muốn Hà Vân quá lún sâu vào con đường sai lầm này nữa..
Chiếc xe dừng ở những tiệm làm ảnh,photoshop hay chụp ảnh..có tên là Bình Minh trong thành phố,hắn hỏi thậm chí dọa nạt nhưng ko ai nhận,làm tới zậymà họ ko nhận chứng tỏ họ ko có làm
-hầu như đã đi hết những địa chỉ có ghi ở đây rồi.hxhx-Huy
-cứ đi tiếp biết đâu những địa chỉ còn lại có thì sao-hắn lên xe rồi chiếc lại tiếp tục đi trên đường,đang đi bỗng hắn nhìn thấy một thân hình nhỏ nhắn quen thuộc,ngoái lại nhìn hắn nhận ra đó là Hà Vân vừa đi ra từ một tiệm nào đó người chủ quán rất niềm nở vẫy tay chào Hà Vân,hắn ra lệnh cho người lái xe quay lại thì rất trùng hợp đó là một tiệm ảnh cũng có tên là Bình Minh,hắn ra lệnh cho bọn đàn em cầm gậy xông vào chật kín cả tiệm,những người đang ở đó hốt hoảng vội chạy đi hết
-có chuyện gì vậy?các người..các người là ai?-ông chủ quán run lẩy bẩy
-những tấm ảnh này có phải do ông làm ko?-hắn lạnh lùng ném những tấm ảnh đó lên bàn
ông chủ quán cầm những tấm ảnh đó lên xem ánh mắt ngạc nhiên rồi dần dần chuyển sang sợ hãi
-ko,ko phải do tôi làm-ông chủ quán chối bay
hắn phẩy tay ra hiệu co bọn đàn em,ngay lập tức đồ đạc và máy móc của ông ta bị đập phá,những nhân viên của quán đứng khép nép một góc vì sợ bị oánh oan
-dừng tay lại,các người làm gì vậy?tôi sẽ gọi công an-ông ta lấy điện thoại ra gọi
-cứ việc gọi,để xem ông hay là tụi này vào tù,tội ghép những hình trái phép này cũng ko nhẹ đâu-hắn
-cậu cậu muốn gì?-ông chủ quán sợ quá rơi cả điện thoại
-tôi hỏi ông thêm một lần nữa,có phải ông là người ghép những tấm hình này ko?và ai đã thuê ông làm việc này,tôi nói trước tôi sẽ ko hỏi đến lần thứ 3 đâu-ánh mắt hắn như lạnh lùng hơn khiến ông chủ quán run sợ
-đúng,chính tôi đã làm những tấm ảnh này,có một cô gái đã thuê tôi làm ra những tấm ảnh này rồi gửi tới một địa chỉ nào đó cô gái đó cho tôi rất nhiều tiền còn nói khi nào gửi đi sẽ thưởng thêm tiền cho tôi-ông chủ quán toát mồ hôi nói
-có phải người mặc váy xanh vừa bước ra khỏi đây ko?-hắn
-tôi..tôi-ông chủ quán ấp úng
-NÓI NHANH,CÓ PHẢI KO?-hắn quát lên làm ông ta giật bắn tim như rơi ra khỏi lồng ngực,gặp người khác là ngất roài đó
-phải,chính là cô gái đó,xin anh,xin anh hãy tha cho tôi,tôi cũg chỉ là kẻ đi làm thuê mà thôi-ông ta chắp tay vái sống hắn
-là cô ta sao??-bây giờ thì hắn ko còn hoài nghi gì nữa,dù Huy nói vậy nhưng trong lòng hắn mong người làm ra những chuyện tàn nhẫn này ko phải là Hà Vân,người con gái hắn đã từng ju thương giờ trở nên độc ác và trơ trẽn như vậy sao?vậy là đã rõ hắn ko còn tin vào kái con người tên là Hà Vân nữa,từ nay cô ta sẽ là kẻ thù của hắn
Hắn đi ra xe,Huy và bọn đàn em cũng đi theo sau,ông chủ quán thì khỏi nói sợ quá ngất tại chỗ mất rồi(ông nj` khôn thật thấy ổn bắt đầ mới ngất.hxhx..)
-anh Phong bây giờ có cần bọn em giúp chuyện gì nữa ko ạk?-1người trong số đó nói
-thôi đươc rồi cảm ơn mọi người đã giúp đỡ-hắn
-anh đừng nói vậy,chỗ anh với anh Báo là là chỗ thân tình,bọn em giúp như vậy là chuyện bình thường mà
-được rồi mọi người về đi,chuyện tiếp theo để tôi xử lí,cho tôi gửi lời hỏi thăm anh Báo nhé-hắn
-vâng,có gì cần anh cứ gọi một tiếng bọn em sẽ có mặt ngay-người đó cung kính chào hắn rồi hất tay ra hiệu cho bọn đàn em lên xe,chiếc xe lao đi
-mày đừng nghĩ nhiều quá-Huy vỗ vai hắn
-tao ko ngờ Hà Vân lại làm chuyện này,tao sẽ ko tha thứ đâu,mà về trước đi tao cần nói chuyện với cô ta-hắn
-ừk thôi tao về đây,có chuyện gì cũng bình tĩng thôi nhé-huy
-ừk-hắn
Huy ngồi lên xe rồi dơ tay chào hắn,chiếc xe lao tới,người lái xe mở cửa hỏi hắn
-thiếu gia,giờ đi đâu ạk?
-anh về trước đi tôi muốn đi một mình-hắn
-vâng,chào thiếu gia-người lái xe bắt taxi đi trước,hắn ngồi lên xe gọi cho ai đó đeophone vào tai
-alô,anh đó àk-Hà Vân õng ẹo
-cô tới ngay công viên cạnh nhà đi,tôi có chuyện muốn nói-hắn
-được em sẽ tới ngay-Hà Vân thích thú nghĩ:''chắn anh Phong đã suy nghĩ lại nên muốn hẹn gặp mình đây mà,phải rồi cô ta nằm viện hơn nữa còn bị ở não khéo khi sau này bị điên cũng nên ý,làm sao anh Phong có thể ju người điên được chứ cơ hội của mình đến rồi..kaka
Hà Vân bắt đầ trag điểm rất kĩ,ăn mặc thật đẹp chạy nhanh tới công viên,vừa thấy hắn Hà Vân đã õng ẹo
-anh àk,anh gọi em tới đây có việc gì zậy?-Hà Vân cười tươi
-BỐP..-hắn tát Hà Vân một kái đau điếng
-anh,sao anh...?Hà Vân bất ngờ
-tôi đã cảnh cáo cô rồi nếu như tôi biết người làm chuyện đó là cô thì tôi sẽ ko tha thứ cơ mà,giờ cô trở thành người xấu xa như vậy àk?-hắn
-em chẳng hiểu anh nói gì cả,sao anh vô lí thế chuyện gì cĩng đổ lên đầu em,phải rồi đối với anh cô ta là tất cả còn em chẳng là gì nữa.huhuhu-Hà Vân
-tiệm ảnh Bình Minh ở đường XXXXXXXXXXXX,sáng nay tôi đã thấy cô đi từ đó ra và ông chủ quán đó cũng đã kể hết với tôi rồi-hắn
-anh biết rồi sao?cũng tốt em đỡ phải giấu nữa,là do em làm đấy vì ju anh em có thể làm tất cả sao anh có thể thay đổi như thế được chứ,trước đây chưa bao giờ anh đánh em và cũng ko nói những lời như vậy với em-Hà Vân
-trước đây tôi ju Hà Vân có một tâm hồn ngây thơ,trong sáng,luôn hiền lành,vui vẻ,hoà đồng với mọi người chứ ko như cô bây giờ ác độc,thủ đoạn,ko có lòng liêm sỉ,tôi ghét cô từ giờ tôi ko muốn nhìn thấy cô nữa,dù trên đời này ko còn ai tôi cũng ko quay lai ju loại người như cô-hắn nhìn Hà Vân bằng ánh mắt ghét bỏ rồi đi thẳng
-anh Phong..anh Phong..huhu-Hà Vân gọi theo nhưng hắn đã đi xa rồi(chân dài zữ zậy.hxhx)cô gằm gè
-rồi anh xem mọi chuyện chưa dừng lại ở đây đâu-cô xoa má cười đau đớn,cô ko hề nhận ra con đường mình đang đi là sai vì con người thường mù quáng chạy theo những thứ phù phiếm ko thuộc về mình,ai cũng mắc sai lầm tới một lúc nào đó họ sẽ nhận ra lỗi lầm của mình và quay đầu trở về điểm xuất phát mà lựa chọn con đường đi đúng đắn hơn,tốt đẹp hơn
Hắn đi uống rượu nếu rượu có thể làm hắn quên đi tất cả thì hắn muốn uống cho thật say để ko còn nhớ gì nữa nhưng sự thật lai khác càng uống rược con người lại càng nhớ rất rõ về những chuyện buồn,hắn đau đớn vì người con gái hắn đã từng rất tin tưởng lại làm ra những chuyện đó hắn nhớ những gì nó đã phải chịu đựng vì hắn,một trái tim nhỏ bé như vậy sao có thể chịu đựng được những chuyện kinh khủng như vậy chứ,hắn thấy mệt mỏi chán nản với tất cả mọi thứ,hắn cứ uống cứ uống cho tới khi say mềm rồi gục xuống bàn,người chủ quán đang ko biết xoay sở sao với một đống thù lù trước mắt thì máy của hắn có điện thoại,là Huy vì thấy lo lắng cho hắn nên Huy gọi
-alô-bà chủ quán phải loay hoay mãi mới biết nhấn nút nghe,đúng là hiện đại thành hại điện
-ủa ai cầm máy của Phong vậy?Huy đang nghĩ có khi nào thằng này chán đời quá lại đi tự tử rồi có bà cố nào đó nhặt được điện thoại ko?uj nghĩ mà rùng mình,Phong ơi.huhu
-cậu là bạn của cậu ta sao?đến ngay mà đưa cậu ta về đang nằm cỏng queo ở đây này-bà chủ quán
Huy nghe ko ra tưởng hắn làm sao thật:-huhuhu.Phong ơi đã cỏng lại còn queo.huhuoaoaoa-Huy mít ướt như trẻ con
-bác ơi bác xem hộ cháu nó đã tắc thở chưa ạk.huhuhi-Huy
-cái gì,cậu này làm sao thế?uống rượu mà chết được thì ai dám đến quán tôi uống rượu-bà chủ quán nghĩ:''nhìn cậu này có đến nỗi nào đâu sao lại chơi với người điên zậy.hajzzz.chẹp.chẹp...''
-hả?quán rượu?-Huy hít khóc luôn
-vâng thưa cậu mau tới đây mà giải quyết đống này đi dùm tôi-bà chủ quán
-dạ bác đọc dùm cháu địa chỉ ạk-huy
-quánXXXXXXXX,đường XXXXXXX tới nhanh dùm kái-bà chủ quán tắt máy dơ cái máy lên rồi nói
-cái máy gì mà to như khủng bố vậy,đã thế ấn còn rung nữa giật cả mình,kiểu này lại máy tàu rồi ném chó chắc chó chết quá,xem nào..hình này là hình gì nhỉ???ahhh hình quả táo mà,đã vậy còn bị khoét như chuột cắn nữa chứ,đúng là máy đểu mà...(chẹp chẹp...iphone của người ta đóa pà uj.hxhx..)
Huy tới thấy hắn nằm dài trên bàn đỡ hắn dậy trả xiền cho pà chủ quán tốt lắm chuyện rồi đưa hắn về nhà,Huy hiểu tâm trạng của hắn bây giờ thất vọng về Hà Vân mà buồn về nó,thở dài Huy đóng cửa phòng hắn rồi ra về
Sáng hôm sau hắn thức dây thấy đầu đau nhói,hắn nhìn mọi thứ lờ mờ do hắn uống quá nhiều đây mà
-dậy đi ông tướng,uống cho lắm vào-huy
-ủa,mày ở đây hum qua hả?Hắn rụi mắt
-ko hum qua tao đưa mày về rồi sáng nay qua sớm-huy
-mày cứ kệ tao đi,ko cần lo cho tao-hắn
-mày như vậy cũng chẳng làm được gì,mày có biết điều quan trọng đối với mày bây giờ là gì ko?Hà Vân như vậy là do mày,mày đừng làm thêm một người con gái khác đau khổ vì mày nữa,mày nói ju Thiên Anh àk?vậy ngoài uống rượu ra mày đã làm được gì?mày có biết hum qua ông Hưng đã túc trực bên nó suốt ko?lúc này mày mới phải thể hiện tình cảm với nó nhiều hơn người khác mới phải chứ-Huy
-nhưng zờ tao phải làm sao?Thiên Anh quên tao rồi,cô ấy quên tao thật rồi-hắn đau khổ
-ko thử thì làm sao mày biết được,bác sĩ cũng đã nói có thể nhớ lại được cơ mà chỉ cần đưa nó tới những nơi mà mày và nó đã từng có kỉ niệm là nó có thể nhớ lại được,tao với Linh sẽ giúp mày-Huy
-ừk đúng rồi,vẫn còn có hi vọng,cô ấy nhất định sẽ nhớ lại được-hắn chạy ngay vào phòng vệ sinh
-nhớ đánh răng kĩ vào đừng để Thiên Anh thấy mày uống rượu-Huy nói tủm tỉm cười vì hắn đã bình thường trở lai
Tại bệnh viện;Hưng mua cháo cho nó mum
-em cũng nhớ ra anh sao?-Hưng
-nhớ chứ,nhưng tôi chỉ nhớ tên anh là Hưng thôi còn những chuyện về anh ko nhớ rõ lắm-nó
-còn Phong?em ko nhớ gì về cậu ta sao?-Hưng dò hỏi
-Phong?là cái người hum qua ôm tôi,còn cầm tay tôi nữa đó hả?người đó tôi ko quen,mà trước đây tui có quen người đó sao?-nó tròn xoe mắt nhìn Hưng
-àk ko anh tưởng em quen nên hỏi thôi-Hưng cố tình giấu giếm sự thật để hi vọng một điều gì đó
-tôi có nghe bác sĩ nói tui bị mất trí nhớ tạm thời,hxhx..tôi chẳng nhớ gì hết.àk,anh kể cho tôi nghe đi thực ra tôi với anh có quan hệ như thế nào?sao tôi lại bị vậy?tôi nhớ hình như khi tôi bị tai nạn anh cũng ở đó thì phải nhưng cũng ko chắc chắn lắm-nó gãi đầu
Hưng cảm thấy đây là một cơ hội tốt để có thể dành lại nó từ ta hắn,Hưng ju nó nhiều lắm nên ko muốn nó là của ai hết vì thế Hưng đã vù sự ích kỉ đó một lần nữa lại nói dối nó:
-chuyện là thế này,trước khi em gặp tai nạn em là bạn gái của anh hum đó em hiểu lầm anh nên đi uống rượu,em chạy đi rồi bị ngã,anh đỡ em dậy nhưng vì còn giận anh nên đẩy anh ra rồi chạy đi ko may em bị xe hơi tông vào kết quả là giờ em ở trong bệnh viện nè-Hưng vừa nói vừa nghĩ
-vậy sao?sao tôi ko nhớ gì hít zậy?(có đâu mà nhớ trời)-nó lắc tay ko bít
-vì em còn bị ảnh hưởng của cú va đập mà,trước đây em xưng hô anh_em chứ ko phải là tôi như vậy nghen-Hưng nhìn nó như đang giận
-vậy hả?-nó ngẩn ngơ suy nghĩ
-thôi,giờ em mum cháo đi,anh bón cho em ăn nha-Hưng cầm thì cháo lên rồi nói:-A đi
-thôi để em tự ăn được rồi-nó giãy nảy lên
-trước đây em thường để anh bón un như vậy mà(càng nói thấy tên nj` càng điêu.hứ)
-vậy hả,được rồi AAAAAAA-cứ như vậy nó ngoan ngoãn để Hưng bón cháo um ngon lành,nó tin tưởng vào Hưng khu nghe nói về quá khứ trước đây của mình nhưng trong lòng nó luôn đặt ra câu hỏi:sao mình chẳng nhớ gì hết cả?nếu anh ấy là người mình ju thì sao mình ko có cảm giác gì hết?mình cũng ko thấy vui?lạ thật?chẳng nhẽ mất trí nhớ lại mất luôn cảm giác sao???
Mọi chuyện bắt đầu phức tạp rồi đây,liệu nó có nhận ra sự dối trá của Hưng và nhận ra hắn ko?mọi người đọc chap mới vào ngày mai nha,mình sẽ cố gắng ngày nào cũng post lên vì sang tuần mình phải ôn thi lâu lém ko mún làm gián đoạn cảm hứng của mọi người,cm pà koan nhìu!
Trước khi tới bệnh viện hắn có rẽ sang mua cho nó ít đồ mà nó thích mum,còn mua 1bó hoa hồng tặng nó nữa nhưng khi tới bệnh viện hắn thấy Hưng đang bón cháo cho nó,2người nói chuyện rất vui vẻ,hắn đứng lặng đi,bó hoa trên tay cũng rơi xuống từ lúc nào,Huy thấy vậy liền đi vào
-anh ở đây làm gì?-Huy
-tôi ở đây thì làm sao?-Hưng
-đúng vậy anh ấy là bạn trai của tui ở đây thì có gì lạ đâu-nó
-bạn trai?-Huy ngỡ ngàng
-đúng vậy anh ấy kể cho tui nghe trước đây tui là bạn gái của anh ấy hum tui bị tai nạn vì giận anh ấy nên tui đi uống rượu nên mới bị tai nạn mà -nó kể hồn nhiên
-cái gì?thật nực cười-Huy
hắn xông thẳng vào túm áo Hưng kéo ra ngoài trước sự ngạc nhiên của nó
-BỤP-hắn đẫm Hưng một kái ngã ra đất,hắn đi tới túm áo Hưng đứng dậy
-đồ khốn khiếp sao anh có thể lợi dụng lúc cô ấy ko nhớ gì lại nói những lời dối trá như thế?anh là đồ tồi-hắn
Hưng cười nửa miệng rồi lau vết máu trên khoé môi nói:-cậu đã ko đem lại hạnh phúc cho cô ấy thì hãy chấp nhận từ bỏ đi,cô ấy đã chịu quá nhiều đau khổ rồi,chẳng phải cậu ju cô ấy hay sao?đây là lúc cậu thể hiện tình cảm đó đấy,dù cậu có làm thế này hay hơn nữa thì tôi sẽ ko bỏ cuộc đâu-Hưng hất bàn tay hắn ra rồi đi vào trong
-có chuyện gì vậy?-nó hỏi khi thấy Hưng đi vào
-àk ko có gì-Hưng
-ủa sao anh chảy máu rồi kìa?-nó
-ko sao đâu,tại anh sơ ý nên chảy máu thôi mà-Hưng
-để em lau cho-nó lấy giấy lau cho Hưng
Lúc này hắn và Huy đứng ở ngoài:
-ashhhh,cái thằng này-Huy định xông vào nhưng hắn ngăn lại
-mày sao vậy để tao cho thằng cha này một bài học-Huy bực mình
-ko anh ta nói đúg,tao ko đem lại hạnh phúc cho Thiên Anh nhưng anh ta thì có,ju một người là dù ko ở bên nhưng chỉ cần thấy người kia hạnh phúc là bản thân cũng thấy vui rồi,tao sẽ bỏ cuộc-Hắn
-mày nói gì thế?chỉ vì cái thằng chẳng ra gì đó mà mày bị lung lay sao?-Huy
-mày ko hiểu được đâu-hắn
-đúng là tao ko phải người trong cuộc nhưng mày thử nghĩ mà xem nếu Thiên Anh nhớ ra tất cả thì sẽ ra sao?mày nghĩ nó sẽ hạnh phúc sao?-Huy
-nếu cô ấy ở bên Hưng mà hạnh phúc thì tao sẽ bỏ cuộc-Hắn nhìn nó đang lau vết máu cho Hưng mà mún buông xuôi
-cái thằng điên này tao phải đánh ày tỉnh ra mới được-Huy dơ nắm đấm lên lúc này Linh tới thấy vậy chạy tới ngăn Huy lại
-ế..dừng hình-Linh nói vậy Huy giữ nguyên động tác luôn
-có chuyện gì thì từ từ nói sao anh động tay động chân zậy,HẢ-Linh Linh quát lên làm Huy rụng rời chân tay
-mà em bít hông ông Hưng nói với Thiên Anh là trước đây khi nó chưa gặp tai nạn ông ấy và nó là một cặp đó,bực cả mình người đâu mà đểu giả-Huy
-hả?có chuyện đó sao?thằng cha đó định ''đục nước béo cò''đây.hừ-Linh
-đã vậy kái thằng này còn nói bỏ cuộc nữa chứ,em thử nghĩ xem có đáng đánh ko?-Huy
-Phong àk,tôi hiểu cậu đang rất buồn và chán nản nhưng cậu hãy kiên cường lên,cậu mà bỏ cuộc liệu trong lòng cậu có vui ko?nó có hạnh phúc ko?cậu hãy yên tâm đã có tôi và Huy luôn bên cạnh giúp đỡ cậu tôi tin rồi nó sẽ nhớ lại tất cả,cậu còn phải bù đắp cho nó nữa cậu ko thể bỏ cuộc sớm như vậy được-Linh
-đúng đó thay vì mày buông xuôi tất cả thì hãy cùng với tụi tao giúp Thiên Anh nhớ lại lúc đó sẽ do Thiên Anh quyết định,có gì mày nói thẳng với nó đừng lẳng lặng rút lui như thế khổ thân nó-Huy
hắn im lặng một lúc rồi nói:-mày và Linh nói đúng tao ko nên như vậy tao sẽ thử cố gắng một lần này xem sao,khi Thiên Anh nhớ ra tất cả dù cô ấy có quyết định như thế nào tao cũng chấp nhận-hắn
-như vậy mới đúng là mày,mà zờ giải quyết sao với kái con người trong kia?-Huy
-để em-Linh nhặt bó hoa lên mở cửa đi vào trong
-mày tới rồi hả-Nó
-ừk,mà anh ở đây làm gì vậy nhỉ?-Linh
-cô ko thấy sao,tôi đang cho Thiên Anh mum-Hưg
-hì..cảm ơn anh nhưng zờ anh có thể ra ngoài rồi-Linh
-gì?tôi ra ngoài sao?-Hưng chỉ vào mình
-đúng vậy tôi sẽ bón cháo cho nó ăn-Linh Linh lôi Hưng ném ra ngoài và đóng RẦM..cửa lại
-ê này cô làm gì vậy sao lại đuổi tôi ra khỏi phòng chứ?Hưng đập cửa
-này cậu,ở đây ko được làm ồn-cô y tá quát lên
Một lúc sao thấy ko có động tĩnh gì nữa Linh hé cửa ngó ra ngoài ko thấy Hưng đâu bèm mở cửa cho hắn và Huy vào
-ủa,cậu còn mua hoa nữa hả?-nó thấy Linh Linh cắm hoa vào lọ
-ko,là Phong mua-Linh
-vậy sao?-mặt nó hơi ngu ngu
-mày nghe này những lời anh ta(Hưng)nói với mày là dối trá,người mà trước đây mày ju chính là người này-Linh chỉ vào hắn
-cái gì?-nó sửng sốt
-Linh nói đúng Phong chính là bạn trai của cậu trước đây vì có sự hiểu lầm với cậu ấy nên cậu đã đi uống rượu và bị tai nạn-Huy
-ủa,sao kì vậy?Hưng thì nói là bạn trai tui,zờ mọi người lại nói anh ta là bạn trai tui???nó lắc đầu khó hiểu
-từ từ mày sẽ hiểu zờ tao ko thể giải thích ày hít được,mày thử nhìn kĩ người này xem có quen ko đã nào-Linh
nó ghé sát vào mặt hắn quay trái rồi lại quay sang bên phải rồi nó kêu lên:AH
-mày nhớ ra rồi phải ko?-Linh Linh và Huy mừng rỡ đang chuẩn bị ăn mừng thì
-KO-nó nói làm 2người nj` chạy vào góc phòng ngồi chuẩn bị tự kỉ
-sao vậy?-nó lay lay 2người
-èo,chán mày làm tao mừng hụt-Linh phẩy tay
-mà có lẽ nào mày và Huy đang đùa tao ko zậy?-nó nghi ngờ
-ko đùa nhưng mày đừng có gần gũi và tin ông Hưng quá,tao là bạn thân của mày mà mày phảii tin tao bít chưa?-Linh
-...-nó ko nói gì chỉ gật đầu rồi nhìn lén hắn,ánh mắt đau khổ của hắn đang nhìn ra cửa sổ
-nào giờ thì mum đi,ăn gì chậm zậy?-Linh
-em cũng vậy mà còn chê cậu ta-Huy nói,Linh Linh nhìn Huy sắc lẹm làm Huy giật nảy mình quay sang chỗ khác sợ ko còn răng mà mum cháo
-CẠCH-con gái ju của pama đang làm gì vậy?-pama nó tới
-dạ chào cô chú ạk-cả3 cùng đồng thanh
-ừkm chào các cháu-pama nó
-hi..pama tới rùi ạk,con đang mum cháo nè-nó dơ tô cháo lên
-vậy sao?các cháu thật là tốt,cảm ơn các cháu nhiều lắm-mama nó cười hiền hậu
-dạ ko có gì đâu cô đừng nói vậy-Linh
-Phong àk,cháu có thể nói chuyện với cô chú một chút được ko?-mama nó
-dạ-hắn