- Thế lực không muốn thần phục Huyền Cơ Tông thì dựa vào ta, tạo thành chung một chiến tuyến.
- Không sai, mọi người đều tụ lại, chiến đến cùng với Huyền Cơ Tông.
- Hừ, chúng ta có nhiều người như vậy, Đường Chiêu cho rằng dựa vào một trận pháp là có thể ăn chúng ta hay sao? Không sợ rớt hàm hay sao?.
Rất rất nhiều thế lực ở đây lập tức tụ lại về phía Nghiêm Tung.
Sắc mặt Cát Phác Tử nhất thời biến đổi, quát lạnh:
- Chư vị, chớ tin Cửu Dương Tông.
Hành động của mọi người lập tức ngừng lại, sau đó nhìn về phía Cát Phác Tử.
Nghiêm Tung phẫn nộ quát:
- Cát Phác Tử, ngươi làm vậy là có ý gì?
Ánh mắt Cát Phác Tử âm trầm, thấp giọng quát lên:
- Chư vị, ta hoài nghi Cửu Dương Tông và Huyền Cơ Tông có cấu kết với nhau.
Mọi người nghe nói như vậy lập tức biến sắc, khoảng cách với Nghiêm Tung thoáng cái trở nên xa hơn một chút.
Sắc mặt Nghiêm Tung nhất thời trở nên cực kỳ tái nhợt, nổi giận nói:
- Cát Phác Tử, đến lúc này mà ngươi lại còn không đoàn kết, rốt cuộc ngươi có ý gì? Nghiêm Tung ta mặc dù là người khởi xướng hành động lần này. Thế nhưng Cửu Dương Tông ta luôn luôn đỉnh thiên lập địa, há lại làm ra chuyện thiên hạ không dung bực này cơ chứ?
- Thật sao? Ở những nơi có trận cơ lại có Võ vương Cửu Dương Tông các ngươi tọa trấn, rốt cuộc là có chuyện gì?
Sắc mặt Nghiêm Tung đột nhiên biến đổi, lạnh giọng quát lên:
- Trận cơ, trận cơ cái gì chứ?
Cát Phác Tử gằn từng chữ:
- Chính là trận cơ của Thất Tinh Khôn Nguyên Trận này.
Mọi người thấy sắc mặt của Nghiêm Tung, cả đám đại biến.
Trong con ngươi của Nghiêm Tung xuất hiện một tia kinh hoảng, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, nổi giận nói:
- Cát Phác Tử, ngươi ăn nói linh tinh như vậy rốt cuộc là muốn như thế nào? Cái gì mà trận cơ có Võ vương, lão phu căn bản không biết thì làm sao có thể giải thích với ngươi? Hừ, dựa theo lời ngươi nói, dường như ngươi đối với Thất Tinh Khôn Nguyên Trận này đã sớm có phát hiện. Như vậy vì sao lúc trước ngươi không nói ra, trái lại còn chờ tới lúc nguy nan mới mở miệng.
- Hay là, kỳ thực Lam Quang Học Viện ngươi và Huyền Cơ Tông chém giết vốn chỉ là một hồi âm mưu, muốn đưa chúng ta tới, sau đó một lưới bắt hết.
Trong lòng mọi người tất cả đều giật mình, lạnh lùng nhìn về phía đám người Cát Phác Tử. Lời của Nghiêm Tung kỳ thực cũng chưa chắc đã không có khả năng.
Cát Phác Tử hơi nhướng mày, hắn cũng không thể nói, quả thực hắn biết chuyện về Thất Tinh Khôn Nguyên Trận. Chỉ là vì muốn để cho Huyền Cơ Tông tự mình bạo lộ ra cho nên mới cố ý không nói a.
Nghiêm Tung cười lạnh nói:
- Hừ, Cát Phác Tử, ngươi á khẩu không trả lời được đúng không? Chư vị, không nên nghe người này ăn nói linh tinh, mọi người cùng nhau đoàn kết, nhất định có thể khắc phục cửa ải khó.
Tất cả mọi người đều có chút ngờ vực nhìn về phía hai người, trong khoảng thời gian ngắn đều không thể nhận biết được rõ ràng.
Lúc này thanh âm cười gằn của Diệp Huyền vang vọng:
- Chư vị, Lam Quang Học Viện ta và Huyền Cơ Tông có mâu thuẫn, ta nghĩ chư vị đều rất rõ ràng. Chư vị cẩn thận ngẫm lại mà xem, nếu Lam Quang Học Viện ta và Huyền Cơ Tông là một nhóm, vừa nãy sao ta lại đánh chết Tà Sát của Huyền Cơ Tông cơ chứ?
Tất cả mọi người đều bừng tỉnh, đúng vậy a. Nếu như Lam Quang Học Viện và Huyền Cơ Tông đúng là người cùng một nhóm, như vậy vừa nãy tại sao Diệp Huyền lại giết Tà Sát chứ? Đây chính là chuyện mà mọi người tận mắt nhìn thấy a.
Tiếp theo Diệp Huyền cười lạnh nói:
- Nếu như Nghiêm phó tông chủ nói ngươi và Huyền Cơ Tông không phải một nhóm, sao không giết một cường giả Huyền Cơ Tông để cho ta nhìn xem a? Như vậy cũng làm cho chúng ta tin tưởng ngươi.
Sắc mặt Nghiêm Tung tái xanh, lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng ta không dám sao? Được, lão phu sẽ giết...
Tiếng nói của hắn vừa ra thì...
- Ầm ầm!
Trên người Nghiêm Tung đột nhiên dâng lên một luồng Huyền Nguyên khủng bố, thân thể loáng một cái đã đột nhiên vọt tới trong đám người các thế lực lớn, đập một chưởng về phía kiếm lão của Kiếm Tông.
Ầm! Ầm! Ầm!
Mà trong nháy mắt này, vài tên cường giả Võ vương của Cửu Dương Tông cũng đột nhiên di chuyển, xoay người điên cuồng tấn công về phía đám người.
Không chỉ là cường giả Cửu Dương Tông, Hồng Y tiên tử Thái Diễm của Minh Nguyệt đế quốc cùng với vài tên Võ vương dưới trướng nàng cũng đột nhiên đánh lén với các cường giả ở bên cạnh mình.
Trong lúc nhất thời, Huyền Nguyên vô tận sôi trào, bạo động kinh người, giống như núi lửa phun trào, bao phủ ra bốn phương tám hướng.
- Không được, Nghiêm Tung, ngươi làm gì vậy?
- Đáng chết, Thái tiên tử, ngươi đang làm gì vậy.
- Khốn nạn!
Liên tiếp có tiếng rống giận dữ vang lên, những võ giả Võ vương thế lực lớn ở gần Nghiêm Tung, Thái Diễm cùng với Cửu Dương Tông và Minh Nguyệt đế quốc căn bản không kịp phản ứng thì đã bị đánh lén đắc thủ, mỗi một người đều phun ra máu tươi, điên cuồng rút lui.
Ầm!
Cũng may đám người Cát Phác Tử đã sớm chú ý tới đám người Nghiêm Tung bọn họ. NGay trong nháy mắt Nghiêm Tung ra tay, đám người Cát Phác Tử và Đông lão đã di chuyển, chặn đám người Nghiêm Tung lại, làm cho mấy người đánh lén của Cửu Dương Tông cũng không có tạo thành công hiệu quá to lớn.
Mà mấy người bị đánh lénThái Diễm Minh Nguyệt đế quốc thì không may mắn như vậy. Trải qua lần đánh lén này, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, vài tên Võ vương đến từ Huyền Âm cốc và Hạo Thiên đế quốc, nhất thời đổ máu, trong nháy mắt đã ngã xuống.
Một chiêu đã đắc thủ, mấy người của Cửu Dương Tông và Minh Nguyệt đế quốc không có bất kỳ ý định dừng lại nào, liên tục lướt về phía vị trí của Đường Chiêu, tiến về phía Huyền Cơ Tông.
- Đường Chiêu tông chủ, không thể lập được đại công, thực là xấu hổ a.
Nghiêm Tung cười chắp tay nói.
Trên trán trang điểm đầy phấn của Hồng Y tiên tử Thái Diễm nhăn lại, gằn giọng nói:
- Đều do Lam Quang Học Viện chết tiệt kia, bằng không chúng ta đột nhiên đánh lén như vậy chí ít cũng đã có thể giải quyết đi được một nửa phiền phức. Thế nhưng hiện tại ngay cả một nửa công hiệu cũng không có a.
người ba phái này đứng chung một chỗ, chuyện trò vui vẻ với nhau, thân mật không kẽ hở.
- Nghiêm Tung, Thái tiên tử, các ngươi...
Người của mấy thế lực lớn còn lại thấy dáng vẻ của mấy người này như vậy, mỗi một người đều hoàn toàn biến sắc, mỗi một người đều cực kỳ tức giận.
Kiếm lão dưới Nghiêm Tung đánh lén, người bị trúng một chưởng, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy ra máu tươi, hắn trừng mắt phẫn nộ lớn tiếng nói:
- Nghiêm Tung, các ngươi làm cái gì vậy?