Từ gia, một trong mấy gia tộc hàng đầu của Thiên Đô Phủ.
Thiên Đô Phủ ngoại trừ Úy Trì gia cùng Tiêu gia mạnh mẽ nhất ra, tiếp theo chính là Từ gia, Lâm gia cùng Lý gia,… những gia tộc này mỗi một cái đều nắm giữ chí ít mấy tên Vũ Hoàng, bởi vậy thực lực vô cùng siêu quần.
Có thể nói, những gia tộc bọn họ mới là kẻ thống trị Thiên Đô Phủ này.
Bây giờ nhìn thấy Từ gia Từ Chấn trưởng lão đi tới Huyền Quang Các, ở đây không ít người ngay lập tức khiếp sợ lên.
- Tại sao Từ Chấn trưởng lão lại ở chỗ này?
- Ta biết rồi, nghe nói Từ Chấn trưởng lão này thời điểm ra ngoài rèn luyện, bị người đánh trộm, tổn thương Huyền Hải, tới nơi này khẳng định là nghe nói Huyền Quang Các lợi hại, muốn trị liệu thương thế trên người.
- Nghe nói thương thế của Từ Chấn trưởng lão hơn mười năm trước cũng đã có, lần đó lúc trở lại thì thoi thóp, suýt chút nữa mất mạng, sau đó Từ gia tiêu hao vô số tài lực, mời rất nhiều Luyện Dược Sư, mới chữa lành cho hắn, thế nhưng Huyền Hải của hắn chịu trọng thương, đời này không thể lại đột phá, có người nói đến hiện tại còn không khôi phục.
- Đáng tiếc, lúc trước Từ Chấn trưởng lão còn trẻ, là thiên tài đứng đầu nhất của Từ gia, so với Từ gia gia chủ đương thời còn muốn nghịch thiên, thế nhưng sau khi bị thương, tiềm lực đã tiêu hao hết, nếu như Huyền Quang Các thật có thể trị khỏi Huyền Hải cho hắn, cái kia thật đúng là trâu bò.
Trong đại sảnh đoàn người nhất thời nghị luận sôi nổi.
- Ha ha, Từ Chấn trưởng lão đại giá quang lâm, thật là làm cho Huyền Quang Các ta vinh hạnh.
Tô Tú Nhất nghe được tin tức cũng ngồi không yên, liền từ trên lầu đi xuống, mặt mỉm cười nói.
Loại quái vật khổng lồ như Từ gia, coi như Huyền Quang Các lại trâu bò, chỉ cần muốn ở Thiên Đô Phủ phát triển, loại gia tộc lớn này là tuyệt đối không thể đắc tội.
- Vị này là?
Tô Tú Nhất lại liếc nhìn thanh niên bên người Từ Chấn.
- Tô các chủ khách khí, không nghĩ tới ở khu tây thành này, còn có tuấn kiệt như Tô các chủ, thật khiến người ta bất ngờ.
Từ Chấn trưởng lão cười nói, đúng là không có cái giá của con cháu đại gia tộc.
Tiếp theo lại giới thiệu:
- Bên cạnh ta, là cháu ruột của Từ mỗ, Từ Bình, còn không bái kiến Tô các chủ.
Thanh niên kia thái độ có chút kiêu ngạo, chỉ gật gật đầu nói:
- Bái kiến Tô các chủ.
Thái độ rất tùy ý.
- Hóa ra là Từ thiếu, quả nhiên là tuổi trẻ tài cao.
Tô Tú Nhất cười nói một câu, Từ Bình này mới hơn hai mươi tuổi, cũng đã là Vũ Vương nhị trọng, hiển nhiên cũng là con cháu đích tôn do Hứa gia bồi dưỡng.
- Từ Bình, đối với Tô các chủ khách khí một chút.
Từ Chấn trừng Từ Bình một chút.
- Từ Chấn trưởng lão, không có gì, người trẻ tuổi nha, đều là như vậy, chúng ta không phải cũng có lúc tuổi trẻ sao, cái này gọi là có tính cách.
Tô Tú Nhất ha ha nở nụ cười, lúc này mới đi thẳng vào vấn đề nói:.
||||| Truyện đề cử: Đan Đại Chí Tôn |||||
- Không biết Từ Chấn trưởng lão đến Huyền Quang Các, đến tột cùng vì chuyện gì?
Từ Chấn nói:
- Là như vậy, lão phu nghe nói Huyền Quang Các các ngươi có đỉnh cấp hẹn trước? Vì lẽ đó cố ý tới xem một chút.
Quả nhiên.
Trong lòng Tô Tú Nhất nhảy một cái, hắn trên căn bản cũng đoán được ý đồ đến của Từ Chấn, lấy quyền thế của Từ gia, đan dược cùng bảo vật gì không tìm được? Mục đích tới nơi này khẳng định không phải vì mua đồ đơn giản.
Nghĩ tới đây Tô Tú Nhất liền cười nói:
- Đã như vậy, mời Từ Chấn trưởng lão vào trong.
Rất nhanh Từ Chấn cùng Từ Bình liền được mang tới phòng tiếp khách, Từ Chấn trưởng lão nhấp ngụm trà, đặt chén trà xuống, trực tiếp nói:
- Tô các chủ, vậy ta cũng sẽ không quanh co lòng vòng, tình huống của ta Tô các chủ ngươi nên nghe nói, không biết Huyền Quang Các các ngươi có thể chữa trị thương thế trên người ta hay không? Còn giá cả, hết thảy đều dễ thương lượng.
Tô Tú Nhất trầm giọng nói:
- Từ Chấn trưởng lão, cái này ta cũng không có thể bảo đảm, nhất định phải mời đại sư trong Huyền Quang Các xem qua mới biết kết quả, ta chỉ có thể nói là tận lực.
- Vậy thì đa tạ Tô các chủ, không biết đại sư của Huyền Quang Các các ngươi ở nơi nào?
- Từ Chấn trưởng lão yên tâm, ta đã thông báo hai vị đại sư, hai người bọn họ rất nhanh sẽ tới.
Quả nhiên, Tô Tú Nhất vừa nói hết lời, Diệp Huyền cùng Dược lão đã đi vào.
Diệp Huyền trước cũng biết có người thứ hai muốn đỉnh cấp hẹn trước, tuy luyện đan như vậy sẽ tiêu hao hắn không ít thời gian, thế nhưng nghĩ đến trước từ chỗ Khâu Vô Song được thù lao, Diệp Huyền liền không nhịn được có chút động lòng.
Người có thể hẹn trước, đều sẽ không là người nghèo, linh dược trên người bọn họ, bình thường đều là cực kỳ kinh người.
- Từ Chấn trưởng lão, hai vị này chính là đại sư đỉnh cấp của Huyền Quang Các chúng ta, phân biệt là Huyền Diệp đại sư cùng Dược Thành đại sư.
Từ Chấn nhìn thấy trong hai người lại có một người trẻ tuổi, trên mặt hơi kinh ngạc một hồi, nhưng rất nhanh liền thu lại.
Trước hắn cũng đã nghe nói, trong người quản sự Huyền Quang Các có một người trẻ tuổi, địa vị rất cao, thế nhưng Từ Chấn không nghĩ tới chính là, đối phương lại tuổi trẻ đến nước này, mới khoảng chừng hai mươi a?
Một thiếu niên khoảng chừng hai mươi, sẽ là một Luyện Dược đại sư?
Hắn có chút không dám tin tưởng con mắt của mình, thậm chí trong lòng có chút thất vọng, bất quá nghĩ đến Huyền Quang Các gần đây tên tuổi, lại khôi phục một chút tự tin.
Trong lòng cấp tốc chuyển qua mấy ý nghĩ, Từ Chấn cũng lập tức đứng lên, mỉm cười nói:
- Lão phu Từ Chấn, bái kiến hai vị đại sư.
- Ha ha, Từ Chấn trưởng lão không cần khách khí.
Dược lão cùng Diệp Huyền đã sớm nghe nói lai lịch của Từ Chấn, mỉm cười nói. Ngôn Tình Sủng
- Gia gia, Huyền Diệp này còn trẻ như vậy, cũng là một tên Luyện Dược đại sư? Không phải đang nói đùa chứ?
Ngay lúc này, một thanh âm không đúng lúc vang lên, chính là Từ Bình kia, một mặt hoài nghi nhìn Diệp Huyền.
- Từ Bình, không được vô lễ.
Từ Chấn quát lớn một hồi.
- Gia gia, ta là nói thật, tiểu tử này còn nhỏ hơn ta vài tuổi a? Coi như là một Luyện Dược Sư, thực lực sẽ cao đi nơi nào?
Từ Bình một mặt xem thường, nhìn thấy gia gia đối với một thiếu niên so với mình còn trẻ hơn cung kính như vậy, trong lòng hắn liền không nhịn được có chút khó chịu.
Từ gia hắn, chính là thế gia của Thiên Đô Phủ, nhân vật nào chưa từng thấy, coi như là những Dược Vương có tiếng trong Thiên Đô Phủ kia, ở trước mặt Từ gia cũng cung cung kính kính, mà Từ Bình hắn từ nhỏ đi đâu cũng có nịnh hót cùng thổi phồng.