Đám người Dược lão sửng sốt, giật mình nhìn về phía Diệp Huyền:
- Diệp thiếu, ý của ngươi là Huyền Hải của Từ Chấn kia còn có thể khôi phục?
Diệp Huyền gật gù.
- Vậy sao ngươi...
Mọi người đều khiếp sợ lên tiếng, một mặt không rõ.
Sắc mặt của Diệp Huyền nghiêm túc nói:
- Ta nhìn qua, năm đó xuyên thủng Huyền Hải của Từ Chấn, hẳn là một Vũ Hoàng tam trọng.
Hí!
Mọi người không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, Vũ Hoàng tam trọng, đám nhân vật này coi như là ở Thiên Đô Phủ, cũng có thể xếp vào hàng ngũ đỉnh phong.
Càng làm cho mọi người hoảng sợ chính là, Vũ Hoàng tam trọng của Thiên Đô Phủ có thể đếm được trên đầu ngón tay, cơ bản đều ở trong những gia tộc hàng đầu kia.
Thấy mọi người tựa hồ hơi có hiểu ra, Diệp Huyền mới lên tiếng:
- Vì lẽ đó ta mới không trị liệu Huyền Hải của Từ Chấn, đầu tiên Huyền Hải của hắn rất khó khôi phục, coi như là ta, cũng phải tiêu hao lượng lớn tinh lực, thứ hai, chúng ta không có cần thiết dính líu vào những gia tộc này tranh đấu, Huyền Quang Các còn nhỏ yếu, không cần thiết vì một chút lợi ích mà mạo hiểm.
Tuy Diệp Huyền kiêu căng tự mãn, nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, ở trong Thiên Đô Phủ sinh tồn, quan trọng nhất chính là không thể tùy tiện dính líu đến các thế lực lớn xung đột, bằng không không cẩn thận sẽ tan xương nát thịt.
Còn xung đột đến từ phương diện khác, trái lại không có gì đáng ngại.
Sau khi Từ Chấn rời đi, đám người Diệp Huyền vẫn quan tâm nghị luận bên ngoài, kết quả sau khi hỏi thăm được Từ Chấn rời khỏi đây, đối mặt bằng hữu hỏi dò, nói thẳng hắn là muốn chữa trị Huyền Hải, kết quả Huyền Quang Các không có cách nào, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Chí ít ở trên ý tứ, Từ Chấn trưởng lão vẫn là rất giảng nghĩa khí.
Tuy Từ Chấn trưởng lão hẹn trước thất bại, nhưng vẫn không có tiêu trừ ảnh hưởng, dù sao Ưng Nhãn Hoàng Khâu Vô Song tiếng tăm ở Thiên Đô Phủ cũng không nhỏ, hơn nữa Huyền Quang Các cũng thay hắn giải quyết sự tình mà rất nhiều Luyện Dược Sư cũng không thể giải quyết.
Mấy ngày sau, mỗi ngày đều có người đến hẹn trước đỉnh cấp phục vụ, trên căn bản mỗi người đều chiếm được giải quyết hoàn mỹ.
Điều này cũng làm cho tiếng tăm Huyền Quang Các lần nữa khai hỏa.
Nếu như nói vừa bắt đầu Huyền Quang Các vẻn vẹn là ở cơ sở có lực ảnh hưởng, như vậy từ khi đỉnh cấp phục vụ khai thông, ở trong thế lực hàng đầu của Thiên Đô Phủ cũng có tiếng tăm.
Một ít thế lực nguyên bản đối với Huyền Quang Các danh tiếng lớn như vậy có chút bất mãn, vào lúc này cũng đều thu lại, dù sao bọn họ cũng không dám hứa chắc, mình lúc nào nói không chắc cũng sẽ cầu đến Huyền Quang Các.
Duy nhất khó chịu chính là Cổ Đan Lâu.
Bởi vì Huyền Quang Các khai trương, chuyện làm ăn của Cổ Đan Lâu bọn họ càng ngày càng kém, đến hiện tại mỗi ngày bán ra đã không tới một phần ba trước đây, có thể nói là nguyên khí đại thương.
Hiện tại Cổ Đan Lâu, đừng nói mở chi nhánh, coi như là bản bộ cũng có chút không tiếp tục chống đỡ được, nếu như không phải sau lưng bọn họ còn có chút thế lực, phỏng chừng cũng sắp muốn đóng cửa rồi.
Mà lúc trước cùng đám người Diệp Huyền tranh cướp Tô Tâm Lâu không thành công, bọn họ lùi về thuê lại Bảo Đường các ở phụ cận, lập tức giao không ít năm tiền thuê, vốn là chuẩn bị mở chi nhánh, hiện tại chỉ có thể để không ở nơi đó, hầu như là mất hết vốn liếng.
- Các ngươi nói bây giờ nên làm gì?
Trong Cổ Đan Lâu, Kỳ Lập Minh lâu chủ giờ khắc này sắc mặt tái xanh, một mặt phẫn nộ nói.
Ở hắn ra tay, Hề Nghi Xuân phó lâu chủ, Hồng Đức đại sư còn có Chân Ly đại sư đều lặng lẽ không nói.
Vốn đề nghị của bọn họ, là mua hết đan dược thất phẩm của Huyền Quang Các, chờ Huyền Quang Các tăng giá.
Ai biết nhiều ngày qua như vậy, đan dược của Huyền Quang Các vẫn thấp như vậy, hơn nữa mỗi ngày cung không đủ cầu, mà tồn kho của Cổ Đan Lâu hắn lại bị tiêu hao thất thất bát bát, chỉ để lại một đống đan dược.
Mà những đan dược này, Huyền Quang Các còn ở thụ, Cổ Đan Lâu bọn họ cũng không thể lấy ra bán ra a?
Trước tiên không nói sẽ bị Huyền Quang Các phát hiện, coi như là người ta không thèm để ý, sẽ có khách hàng đến Cổ Đan Lâu hắn mua sao? Người khác một chút liền có thể nhìn ra đan dược của Cổ Đan Lâu bọn họ là đến từ Huyền Quang Các, thuộc về hàng đã xài rồi.
Hiện tại có thể nói, Cổ Đan Lâu đã đến mức độ tiến thối lưỡng nan.
- Lâu chủ, chúng ta cũng không nghĩ tới Huyền Quang Các này ở trình độ chế thuốc cao như vậy.
Cảm nhận được bầu không khí trong đại sảnh nặng nề, Chân Ly đại sư một mặt cười khổ nói.
- Ta hiện tại không quan tâm các ngươi trước nghĩ tới hay không, ta chỉ muốn biết, Cổ Đan Lâu chúng ta bây giờ nên làm gì?
Kỳ Lập Minh có chút táo bạo nói.
- Chúng ta không phải có không ít đan dược thất phẩm của đối phương sao? Có muốn chúng ta như trước đối phó Tú Nhất Các, cho đối phương một vố hay không?
Hề Nghi Xuân mở miệng nói.
Dược các trong lúc đó lẫn nhau nhằm vào, phương pháp đơn giản nhất, tự nhiên là giá cả chiến cùng công hiệu chiến, thế nhưng hiện tại, Cổ Đan Lâu căn bản không có dũng khí cùng Huyền Quang Các tiến hành giá cả chiến.
Đừng nói là Cổ Đan Lâu, Thiên Đô Phủ sẽ không có một thế lực đan đạo nào hiện tại dám cùng Huyền Quang Các tiến hành giá cả chiến.
Huyền Quang Các khai trương, có thể nói đã làm giá cả đan dược ở Thiên Đô Phủ, tiến hành một lần thanh tẩy, người khác tránh cũng không kịp, nơi nào còn dám khai chiến.
Mà lén lút, phương pháp thường dùng nhất, chính là đặt bẫy.
Giống với trước đó bọn họ đối phó Tú Nhất Các, chỉ cần nói đan dược của Huyền Quang Các có vấn đề, có thể độc chết người gì gì đó, rất nhanh một đan các sẽ bị phá tan.
Bởi vì không người nào dám ở một đan các mà đan dược gặp sự cố mua đồ, dù sao mỗi người dùng đan dược, đều là có công dụng trọng yếu, bất kể là chiến đấu, chữa thương, đều không cho có chút sai lầm.
Hề Nghi Xuân vừa nói như thế, Chân Ly đại sư ngay lập tức suy tư, mà Hồng Đức thì lập tức đứng lên, sắc mặt trầm trọng nói:
- Không được, cái biện pháp này tuyệt đối không được.
Hắn một bộ lòng vẫn còn sợ hãi, nghĩ đến chuyện đã xảy ra ở Tú Nhất Các lần trước, hắn còn không nhịn được có chút hãi hùng khiếp vía.
- Trình độ chế thuốc của Huyền Quang Các quá cao, chúng ta ở phương diện này giở trò, tuyệt đối sẽ bị nhìn thấu.
Cảm nhận được ánh mắt của đám người Kỳ Lập Minh, Hồng Đức không chút do dự nói.
Một bên Chân Đồng cũng thở dài.&