- Khá lắm, chẳng trách gần đây lớn lối như thế, hóa ra là đột phá đến bát giai nhị trọng, có điều coi như thực lực của ngươi mạnh hơn, Thiên Đô Phủ cũng là một thành trì pháp chế, không phải địa phương ngươi muốn làm gì thì làm.
Kỳ Lập Minh đột nhiên lạnh lùng mở miệng, trong con ngươi thả ra một tia lệ mang.
Hắn so với Hề Nghi Xuân ánh mắt cao hơn nhiều, liếc mắt liền nhìn ra, Tô Tú Nhất đã đột phá đến bát giai nhị trọng.
- Cái gì, Tô các chủ dĩ nhiên đột phá đến Vũ Hoàng nhị trọng?
Hắn nói, lập tức ở trong đám người nhấc lên một trận sóng lớn mênh mông.
Tô Tú Nhất từng thành lập Tú Nhất Các, ở khu tây thành cũng không phải hạng người yên lặng vô danh, quen thuộc hắn đều biết, hắn chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng, lúc nào đột phá đến nhị trọng?
Ở Thiên Đô Phủ, Vũ Hoàng nhất trọng cùng Vũ Hoàng nhị trọng, kia tuyệt đối không thuộc về một cấp bậc.
Vũ Hoàng nhất trọng thành lập thế lực chỉ có thể coi là thế lực nhỏ, mà Vũ Hoàng nhị trọng, thì có cơ hội xếp vào trung đẳng.
Như Cổ Đan Lâu lâu chủ Kỳ Lập Minh, kỳ thực chính là một tên Vũ Hoàng nhị trọng.
- Kỳ Lập Minh, ở trước khi sự tình không có điều tra rõ ràng, ngươi đừng ngậm máu phun người, Huyền Quang Các ta luôn tiếng lành đồn xa, há sẽ làm ra chuyện như vậy.
Tô Tú Nhất lạnh giọng quát.
- Ha ha, tiếng lành đồn xa?
Kỳ Lập Minh cười lạnh:
- Chân Ly đại sư, thả Võ Hồn của ngươi ra ngoài, để Tô các chủ nhìn, Huyền Quang Các bọn họ là làm sao tiếng lành đồn xa.
- Được.
Sắc mặt Chân Ly tái nhợt, đổ mồ hôi lạnh, trên đỉnh đầu, một Võ Hồn suy yếu xuất hiện.
Võ Hồn này, dĩ nhiên là một ngọn lửa nóng bỏng, chỉ là giờ phút này, ngọn lửa kia như nến tàn trong gió, không ngừng lay động, có vẻ cực kỳ suy yếu, tựa như lúc nào cũng sẽ tắt.
Nếu cẩn thận nhìn, thậm chí còn có thể phát hiện, hồn lực trên Võ Hồn kia, đang thong thả tiêu tan, nếu như tiếp tục như thế, sớm muộn cũng sẽ triệt để tắt, hóa thành hư vô.
- Tê.
Tất cả mọi người ở đây, đều không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.
- Chân Ly đại sư đây là dấu hiệu Võ Hồn tan vỡ a.
- Ngươi nhìn Võ Hồn của hắn, vô cùng suy yếu, đã đến giai đoạn thứ hai Võ Hồn giải thể, một khi tiến vào giai đoạn thứ ba tan vỡ, vậy căn bản không thể nghịch chuyển.
- Chân Ly đại sư sở dĩ ở phương diện chế thuốc trình độ sâu như vậy, hoàn toàn là bởi vì Thương Hỏa Võ Hồn của hắn, một khi Võ Hồn của hắn tan vỡ, không chỉ trình độ chế thuốc trôi chảy, tu vi đời này cũng đừng nghĩ tiến thêm một bước.
Quần chúng vây xem, khiếp sợ không gì sánh nổi, lẩm bẩm lên tiếng.
- Chân Ly đại sư chính là một trong hai thủ tịch Luyện Dược Sư của Cổ Đan Lâu, trước đây không lâu ở trong quá trình tu luyện, ngộ thương Võ Hồn, xuất hiện một tia gợn sóng, nghe nói Huyền Quang Các ngươi ở phương diện này trình độ thâm hậu, vì lẽ đó chuyên tới trị liệu, ai biết, Huyền Quang Các ngươi không những không thể trị, trái lại để Võ Hồn của Chân Ly đại sư sắp phá nát, phát hiện tình huống này, Huyền Quang Các ngươi không những không có tìm biện pháp cứu vãn, trái lại muốn động thủ giết người, ha ha ha, đây chính là lời ngươi nói tiếng lành đồn xa?
Trên mặt Kỳ Lập Minh mang theo vẻ dữ tợn, âm lãnh nói:
- Hắc điếm như Huyền Quang Các các ngươi, căn bản không có tất yếu tiếp tục ở khu tây thành tồn tại, hôm nay, Kỳ Lập Minh ta liền muốn vì khu tây thành và toàn bộ dân chúng Thiên Đô Phủ thay trời hành đạo.
Dứt tiếng, Kỳ Lập Minh không chờ Tô Tú Nhất mở miệng, trong ánh mắt đột nhiên lướt qua một tia độc ác, một quyền kéo tới Tô Tú Nhất.
- Làm càn.
Tô Tú Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, Thiên Diễn Thư xuất hiện ở trước người, hình thành một vệt trắng mông lung, mạnh mẽ chặn lại cú đấm này của Kỳ Lập Minh, chỉ nghe bùm một tiếng, Thiên Diễn Thư hình thành vệt trắng trong nháy mắt phá nát, Tô Tú Nhất cũng bạch bạch bạch rút lui hai bước.
Kình khí mãnh liệt bao phủ, trong đại sảnh Huyền Quang Các không ít quầy hàng nát tan, tàn tạ không thể tả.
Sắc mặt của Tô Tú Nhất tái xanh nói:
- Kỳ Lập Minh, ngươi lại dám động thủ, đừng trách Huyền Quang Các ta không khách khí.
Hắn dứt tiếng, toàn bộ Huyền Quang Các lập tức tràn ngập ra đạo đạo trận văn, từng tia sáng màu trắng lẫn nhau đan xen, hình thành một luồng hình ảnh cuồn cuộn.
- Tô Tú Nhất, Huyền Quang Các các ngươi trong bóng tối giết người không được, đây là muốn chuẩn bị dùng mạnh sao?
Kỳ Lập Minh cười lạnh.
- Ngươi nói bậy.
Lúc này một tiếng hét phẫn nộ từ lầu ba truyền đến, Đông lão một mặt phẫn nộ đi tới, áo bào của hắn có chút chật vật, khóe miệng cũng mang theo máu tươi, vừa đi ra, hai mắt liền lạnh lùng nhìn chằm chằm Chân Ly.
- Đông lão, ngươi làm sao bị thương? Không có sao chứ?
Tô Tú Nhất nhìn thấy dáng dấp của Đông lão, nghi hoặc hỏi.
- Ta không có chuyện gì.
Đông lão lắc đầu một cái, sau đó tức giận nói:
- Chân Ly này, vừa nãy đột nhiên động thủ với ta, nếu như không phải ta vừa đột phá Vũ Hoàng nhất trọng, suýt chút nữa liền bị tên này đánh giết, có điều tên này cũng không dễ chịu, trúng ta một chưởng.
Mọi người không khỏi ồ lên, chuyện này chuyển biến, cũng quá bất ngờ đi.
- Kỳ Lập Minh, hiện tại ngươi còn có lời gì muốn nói? Là Cổ Đan Lâu Chân Ly ngươi muốn giết Luyện Hồn Sư của Huyền Quang Các ta, Đông lão mới bị ép hoàn thủ, ngươi lại còn dám trả đũa, hôm nay ngươi không nói sự tình rõ ràng, thì đừng nghị rời Huyền Quang Các.
Tô Tú Nhất lạnh lùng nói.
- Ha ha ha.
Kỳ Lập Minh nhất thời không nhịn được cười to:
- Tô Tú Nhất, ngươi cũng thật biết ngậm máu phun người, rõ ràng là Luyện Hồn Sư của Huyền Quang Các ngươi, phá hoại Võ Hồn của Cổ Đan Lâu Chân Ly đại sư, Chân Ly đại sư mới tức giận ra tay, hiện tại lại bị hắn nói thành Chân Ly đại sư cố ý muốn giết hắn, việc đổi trắng thay đen bực này, Kỳ Lập Minh ta vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.
- Đúng a, ở trong mắt Tô các chủ, Võ Hồn của Chân Ly đại sư tan vỡ, không phải đại sự gì, Cổ Đan Lâu Chân Ly đại sư ta nói không chắc còn phải cảm tạ ân đức.
Hề Nghi Xuân cũng lạnh lùng chế giễu.
Đoàn người nghị luận sôi nổi, bốc lên không ít nghi vấn, dù sao Võ Hồn của Chân Ly đại sư đang đứng ở trong tan vỡ, đây là sự thực.
Nếu như đúng là Huyền Quang Các phá hoại Võ Hồn của Chân Ly đại sư, Chân Ly đại sư nổi giận ra tay, cái kia hoàn toàn là có thể thông cảm được, ngược lại là Huyền Quang Các đáng ghét đến cực điểm.