Tiêu Vô Tẫn cười khổ nói:
- Diệp thiếu, ngươi cần gì chứ? Đắc tội Úy Trì gia tộc thì ngươi sẽ gặp nhiều phiền toái trong phủ Thiên Đô.
Diệp Huyền cười lạnh nói:
- Là lão bất tử kia chọc ta trước, ta không chọc hắn.
Trước kia Diệp Huyền rất không quen nhìn Úy Trì Bất Công, cũng không có tử thù gì, chỉ nhìn không vừa mắt mà thôi.
Trước kia Úy Trì Bất Công lại muốn âm thầm giết hắn, nội tâm Diệp Huyền sinh ra sát cơ sôi trào muốn giết đối phương, Diệp Huyền sẽ không lưu tình với kẻ muốn giết mình.
- Các vị, bây giờ trước mặt chúng ta là khu rừng rậm, chúng ta tạm thời gọi nó là vụ mai chi địa, bởi vì trong rừng rậm có sương mù đáng sợ, bên trong sương mù có chứa độc tố, các vị nên cẩn thận.
Long Nguyên gia chủ trầm giọng nói ra.
Vụ mai chi địa sao?
Ánh mắt Diệp Huyền nhìn vào bên trong, không biết vì cái gì khu rừng này cho hắn cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Tiêu Vô Tẫn nói:
- Diệp thiếu, vụ mai chi địa là nơi có Tam Huân Hợp Chướng Vụ, trong rừng rậm thập phần nguy hiểm, các loại độc vật qua lại, nó cũng có không ít linh dược, Tiêu gia trước kia đạt được một ít linh dược bát giai cực phẩm trong nơi này, đáng tiếc chúng ta còn chưa kịp xâm nhập thì gặp Tam Huân Hợp Chướng Vụ nên chỉ có thể rút lui.
- Chính là nơi này sao?
Diệp Huyền khẽ gật đầu.
Một đoàn người có kinh nghiệm hoang nguyên lúc trước nên cả đám cảnh giác đi vào trong núi rừng.
Trong quá trình phi hành mọi người chú ý khắp bốn phía.
Bá!
Đột nhiên có một tên trưởng lão Hách Liên gia tộc bay về phía bụi cỏ cách đó không xa, tay phải cầm một cây linh chi bảy màu.
- Thất Thải Tuyên Linh Chi!
Ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời, các cường giả khác nhìn sang.
Thất Thải Tuyên Linh Chi là linh dược thất giai, có thể cải thiện thể chất võ giả, tăng tốc độ hấp thu thiên địa huyền khí, thuộc về đỉnh cấp trong linh dược thất giai, nó không thua kém gì Thất Thải Hoa Liên hắn đạt được trong phù quang bí cảnh lần trước.
Linh dược này cực kỳ trân quý nhưng bị trưởng lão Hách Liên gia tộc tìm được một gốc ở đây.
Ánh mắt mọi người biến thành nóng bỏng.
Hách Liên trưởng lão mặt không đổi sắc, hắn trực tiếp giao Thất Thải Tuyên Linh Chi cho Hách Liên Nhạc tộc trưởng.
Hách Liên Nhạc khẽ mĩm cười nói:
- Các vị, Thất Thải Tuyên Linh Chi là trưởng lão Hách Liên gia tộc chúng ta tìm được sẽ thuộc về Hách Liên gia tộc, các vị không có dị nghị gì chứ?
Tất cả mọi người không nói gì, Thất Thải Tuyên Linh Chi trân quý hưng không tới mức làm các Vũ Hoàng như bọn họ thất thố, Thất Thải Tuyên Linh Chi cũng chỉ có công hiệu mạnh với Vũ Vương thất giai, tác dụng với Vũ Hoàng bát giai không lớn.
Long Nguyên lúc này cười nói:
- Nếu Hách Liên gia chủ nói như vậy, mọi người chúng ta cũng có ước định ai tìm được sẽ là của ai, nếu bảo vật cần mọi người xuất lực, như vậy căn cứ vào mức độ mọi người xuất lực mà phân phối.
Mọi người nhìn hắn và không có dị nghị gì.
Chuyện này cứ quyết định như vậy đi.
Nội tâm Diệp Huyền nóng như lửa đốt, hắn biết rõ huyền thức hắn không bằng mọi người, lúc này phóng thích hồn lực thất phẩm ra.
Hồn lực hiển thị hình ảnh chung quanh trong đầu hắn.
Luận năng lực thăm dò hắn còn mạnh hơn những người khác.
Bằng vào hồn thức này năng lực thăm dò của Diệp Huyền không kém gì các gia chủ đỉnh cấp.
Hơn nữa Diệp Huyền thân là luyện dược sư và luyện hồn sư, năng lực cảm giác linh dược của hắn mạnh hơn những người khác.
Hô!
Thời gian nửa nén nhang trôi qua, một tên Vũ Hoàng của Lăng Không động tìm được một cây linh dược thất giai.
Diệp Huyền nhìn sang nhưng bất vi sở động.
Kỳ thật hắn đã nhìn thấy linh dược thất giai này nhưng không có hành động.
Nơi này có quá nhiều cường giả, nếu như hắn biểu hiện quá mức nhất định sẽ làm người ta chú mục, cho nên Diệp Huyền chỉ truy cầu chất lượng chứ không phải số lượng.
Hắn sẽ không ra tay với linh dược thất giai bình thường.
Hắn chỉ cần thiên tài địa bảo có tác dụng với hắn mà thôi.
Dù sao hắn lẻ loi một mình, còn cần dựa vào Tiêu gia, cho nên số lượng không thể so sánh các thế lực khác.
Kế tiếp, tất cả thế lực lớn đều tìm được linh dược.
Tất cả chỉ là linh dược thất giai.
Diệp Huyền không ra tay một lần nhưng nội tâm hắn bất đắc dĩ.
Kỳ thật những linh dược thất giai này đều là dị bảo, nếu có thể đạt được hắn sẽ không lưu cho kẻ khác.
Diệp Huyền tiếc nuối.
Chi!
Tiểu Tử Điêu lại nhảy lên vai hắn, đôi mắt như bảo thạch đảo loạn như đạo tặc.
- Tại sao ta lại quên tiểu gia hỏa này chứ?
Ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời, tiểu gia hỏa này rất mãn cảm với các loại linh dược.
XÍU...UU!!
Quả nhiên Tiểu Tử Điêu vừa xuất hiện liền hóa thành hào quang bay vào lùm cây.
Một lát sau lôi quang trở về trong miệng Tiểu Tử Điêu có một quả nhỏ màu xanh, quả nhỏ có lớn như ngón tay nhưng có đường vân màu vàng lợt và tỏa ra dược khí rất mạnh.
- Kim Ngân Nguyệt Quả.
- Quả này là linh dược bát giai cực phẩm, chẳng những có thể chế đan dược cân bằng âm dương, củng có xúc tiến tu vi, còn có thể tẩy rửa huyền hải, gia tăng cường độ huyền hải và tinh thần võ giả, đáng sợ nhất là nó ẩn chứa không gian chi lực, có tác dụng gia tăng cảm ngộ của võ giả.
- Tiểu Tử Điêu cũng quá biến thái, lại tìm được thứ này.
Tất cả thế lực lớn tham lam nhìn qua, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Tử Điêu.
- Tiểu súc sanh dám đoạt bảo vật của ta, lấy ra.
Trong mắt Úy Trì Bất Công bắn ra hung quang, thân ánh hắn lao tới gần Tiểu Tử Điêu và xuất trảo như thiểm điện.
Oanh!
Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện huyền nguyên khủng bố tạo thành vòng xoáy với hấp lực rất mạnh, dường như muốn kéo Tiểu Tử Điêu vào trong và huyền nguyên tạo thành lưỡi đao sắc bén.
- Úy Trì Bất Công ngươi làm gì?
Diệp Huyền thấy thế giận tím mặt, Úy Trì Bất Công nhìn như cướp đoạt Kim Ngân Nguyệt Quả trong miệng Tiểu Tử Điêu nhưng thật ra đang hạ sát thủ, Tiểu Tử Điêu thật bị hút vào vòng xoáy sẽ bị cắt thành nát vụn.
- Tài Quyết Chi Kiếm.
Diệp Huyền rút kiếm ra khỏi vỏ và tấn công.
Hừ.
Úy Trì Bất Công hừ lạnh một tiếng, nội tâm hắn cười lạnh, chỉ là Vũ Vương thất giai cũng muốn ngăn cản ta ra tay? Ánh mắt hắn bắn ra hàn quang đáng sợ.
Oanh!
Lôi điện màu tím bổ vào vòng xoáy huyền nguyên của Úy Trì Bất Công, tất cả cây cối nham thạch trong phạm vi mười mét bị cắt nát, ám kình khủng bố cũng bao phủ Diệp Huyền vào trong.
- Úy Trì Bất Công lại muốn giết ta.
Nội tâm Diệp Huyền giận dữ, hắn làm sao không nhìn ra cơ chứ, Úy Trì Bất Công có mục tiêu ban đầu là Tiểu Tử Điêu nhưng sau khi mình ra tay lại nhắm vào mình, hắn muốn sử dụng dư âm ảnh hưởng hạ sát thủ với mình.