- Địa Hỏa này ở ngoài diễm nóng rực, tâm hỏa mang theo màu tím, đến tột cùng là loại nào trong Địa Hỏa?
Có võ giả lẩm bẩm mở miệng.
Dưới Thiên đạo, số lượng Địa Hỏa hàng trăm, Địa Hỏa mạnh mẽ cùng Địa Hỏa yếu kém, giá trị cũng cách biệt mười vạn tám ngàn dặm.
Một ít Địa Hỏa phổ thông, như Nham Tương Hỏa, ở trong một ít sơn động hỏa môn, chỉ cần là Luyện Dược Sư bát phẩm trở lên, thì có xác suất rất lớn có thể tinh luyện bắt được.
Mà một ít khá là mạnh mẽ trong Địa Hỏa, lại thuộc về hi thế trân bảo, vô cùng hiếm thấy, coi như là một ít Luyện Dược Sư Đế cấp cửu phẩm, cũng sẽ vì thế điên cuồng.
Trong nháy mắt, trong đầu mọi người dồn dập chuyển động, nỗ lực nhận ra lai lịch ngọn lửa này.
- Tử Thương Viêm.
Mà Diệp Huyền nhìn thấy ngọn lửa này, con ngươi đột nhiên co rụt lại, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Kiếp trước thân là Luyện Dược Sư Đế cấp cửu phẩm, đối với hỏa diễm trên đời này, quả thực không thể quen thuộc hơn được, hắn liếc mắt là đã nhìn ra, ngọn lửa màu tím này, chính là Tử Thương Viêm xếp thứ mười ba trong hết thảy Địa Hỏa.
Nơi này dĩ nhiên sẽ xuất hiện một đóa Tử Thương Viêm? Diệp Huyền cảm giác đầu óc của mình hoàn toàn không đủ dùng, chuyện này quả thật quá khuếch đại.
Thiên hạ Địa Hỏa, số lượng đông đảo, nhưng có thể xếp vào ba mươi vị trí đầu, đều có thể nói nghịch thiên chi hỏa.
Đủ để khiến Luyện Dược Sư Đế cấp cửu phẩm điên cuồng vây đỡ.
Kiếp trước Diệp Huyền, địa vị hiển hách như vậy, thân phận cao quý như vậy, đoạt được cũng chỉ là Địa Hỏa xếp hạng thứ ba mươi, này vẫn là hắn tiêu hao rất nhiều tinh lực, mới có thể đoạt được.
Như Sân Viêm Chi Hỏa của Lục Ly đại sư, kỳ thực giống như Nham Tương Hỏa, thuộc về Địa Hỏa phổ thông, xếp hạng gần bét.
So với Tử Thương Viêm, quả thực một trên trời, một dưới địa ngục.
Nếu như không phải mình đã chiếm được Thiên Hỏa Vô Tận Dung Hỏa trong truyền thuyết, Diệp Huyền tin tưởng hắn bây giờ tuyệt đối sẽ vì Tử Thương Viêm này phát điên.
Địa Hỏa xếp thứ mười ba, ngay cả hắn kiếp trước, cũng không dám lơ là.
Nhưng hiện tại, có Vô Tận Dung Hỏa, mặc dù hắn đối với Tử Thương Viêm này giật mình, nhưng ít ra còn có thể duy trì trấn định.
- Trên đời này, tuy Địa Hỏa không phải số ít, nhưng không trải qua khống chế, liền có thể làm cho Vũ Hoàng hồi hộp, đồng thời mang theo ngọn lửa màu tím, kỳ thực cũng không phải nhiều.
Mà ở thời điểm nội tâm Diệp Huyền khiếp sợ, đám người Mục Cấm vẫn cúi đầu trầm tư, không ngừng suy đoán.
Cuối cùng, Mục Cấm ra kết luận:
- Địa Hỏa trước mắt này, uy năng cuồn cuộn, khí tức hồn hậu, tuyệt đối không phải loại vô danh trên Địa Hỏa bảng, lấy lão phu phỏng chừng, hỏa này không phải Tử Liên hỏa xếp hạng thứ ba mươi sáu trên Địa Hỏa bảng, chính là Vụ Liên Tâm Hỏa xếp hạng hai mươi tám, thậm chí có thể là Tử Thương Viêm xếp thứ mười ba.
Mục Cấm dù sao cũng chỉ là một Trận Pháp đại sư, đối với Địa Hỏa hiểu rõ là không bằng Luyện Dược Sư, có thể phán đoán ra nhiều như vậy, đã rất khó được.
Tuy Mục Cấm không thể phân biệt ra được ngọn lửa này đến tột cùng là Địa Hỏa gì, nhưng cũng cho mọi người một suy đoán mơ màng.
Hắn vừa nói xong, hô hấp của mọi người đều gấp gáp lên, mỗi người con mắt đều trở nên hồng hồng.
Rầm rầm rầm!
Sau một khắc, đám người Đao Minh Hoàng tất cả đều điên cuồng tấn công cấm chế trận pháp, không tiếc dư lực.
Trong trận pháp của Chiến Thương là Địa Hỏa, đồ vật trong trận pháp của bọn họ sẽ đơn giản sao? Hiển nhiên không thể.
Trong khoảng thời gian ngắn, Huyền Nguyên gợn sóng kích liệt, bao phủ toàn bộ bình đài, nổ vang đinh tai nhức óc, kéo dài không dứt.
Mà những võ giả không có chiếm cứ đến cấm chế trận pháp, trong lòng thì phiền muộn, hối hận.
- Tiên sư nó, Bổn tôn chủ làm sao xui xẻo như vậy, trong trận pháp cấm chế này lại là Địa Hỏa, Linh Ma tộc làm sao sẽ bố trí bảo vật như vậy.
Ở thời điểm tất cả mọi người không ngừng hâm mộ, Chiến Thương nắm giữ Địa Hỏa, giờ khắc này sắc mặt âm trầm, trong lòng thầm mắng.
Bất kỳ một tên võ giả nhân loại nào, đều sẽ vì mình được Tử Thương Viêm mà mừng rỡ như điên.
Nhưng Chiến Thương không phải.
Hắn thân là Phệ Hồn Tộc, sợ hãi nhất, chính là hỏa diễm rồi.
Nếu là Yêu hỏa, Huyền Hỏa phổ thông, thậm chí Địa Hỏa phổ thông, vậy còn được, lấy tu vi của hắn, không hẳn không thể áp chế, thậm chí có thể trở thành một trợ lực của hắn.
Thế nhưng Tử Thương Viêm không giống, Tử Thương Viêm ở trong Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba, đã vượt qua phạm trù Địa Hỏa phổ thông, thuộc về trân phẩm trong Địa Hỏa.
Hỏa diễm bực này, căn bản không phải hắn có thể hấp thu.
Một khi hắn dám hấp thu Tử Thương Viêm vào thân thể của mình, như vậy đối mặt hắn, tất nhiên là Tử Thương Viêm mãnh liệt phản phệ, thậm chí ảnh hưởng đến linh hồn của hắn.
Bởi vậy trong lòng Chiến Thương, quả thực là phiền muộn muốn khóc.
Đối mặt Tử Thương Viêm, hắn thu lấy không được, không thu lấy cũng không được.
- Ca!
Mà thời điểm trong lòng Chiến Thương phiền muộn, lại một tiếng vỡ tan vang lên, mọi người thật giống như rộng mở thức tỉnh, đồng thời nhìn tới.
Lần này phá cấm, lại là Mục Cấm.
Thân là Trận Pháp đại sư, hắn đối với phá giải cấm chế trận pháp, tự nhiên có tâm đắc của mình, bởi vậy trở thành người thứ hai sau Chiến Thương mở ra cấm chế trận pháp.
Trong cấm chế trận pháp của Mục Cấm, là một viên tinh thạch như Huyền Thạch óng ánh, một khi mở ra, một luồng thiên địa Huyền khí nồng nặc đến mức tận cùng tản mát ra.
- Đây là Huyền Thạch gì?
Ở đây hết thảy Vũ Hoàng cảm nhận được luồng khí tức này, lỗ chân lông khắp toàn thân không tự chủ được chầm chậm mở ra, Huyền Nguyên trong cơ thể cũng ở dưới khí tức này xúc động, gia tốc vận chuyển.
- Thiên địa Huyền khí thật nồng nặc, Huyền Thạch thượng phẩm cũng không có tinh khiết như thế?
Một tên Vũ Hoàng lẩm bẩm nói.
Hắn vừa nói, mọi người dồn dập phản ứng lại, từng cái từng cái mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Tinh thạch này, ẩn chứa thiên địa Huyền khí nồng nặc như thế, vừa nhìn chính là Huyền Thạch, nhưng ở đây đều là cường giả Vũ Hoàng, gặp Huyền Thạch tự nhiên không phải số ít, dù cho là Huyền Thạch thượng phẩm, cũng đều nắm giữ qua, nhưng coi như là Huyền Thạch thượng phẩm, cũng không thể có thiên địa Huyền khí nồng nặc như vậy.
Mà so với Huyền Thạch thượng phẩm còn muốn quý giá hơn là cái gì? Coi như là ngu si cũng có thể nghĩ đến, tất nhiên là Huyền Thạch cực phẩm.
Chẳng lẽ Mục Cấm được, dĩ nhiên là một viên Huyền Thạch cực phẩm?