Nhanh, nhanh khó mà tin nổi!
Đao phong màu đen xẹt qua hư không, vẻn vẹn một phần mười cái chớp mắt, cũng đã xuất hiện ở chỗ ngực của Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản, đao phong màu đen cắt chém không khí, trong ma sát mang ra tầng tầng huyễn ảnh, nhanh như chớp giật cùng khiến người ta căn bản khó có thể dự đoán.
- Đao ý giống như mộng ảo, đồng thời có chứa thuộc tính đáng sợ, là cao thủ.
Diệp Huyền liếc mắt liền thấy Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào ra tay, thế gian đao khách đếm không xuể, mà đao khách thành danh mỗi một cái đều có chỗ độc đáo của mình, chỗ đáng sợ của Ma Đao Hoàng này chính là ở đao ý cùng tốc độ của hắn.
Trong Đao khách, có người thích tốc độ, chú ý thiên hạ võ công vô kiên bất phá, duy nhanh bất phá, còn có người chú ý dốc hết toàn lực, cũng có người ở trên tính mê hoặc của đao pháp bỏ công sức, chỉ cần ở trên đường từng người đạt được tiến triển nhất định, cũng có thể trở thành đao khách hàng đầu.
Mà Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào này lĩnh ngộ đao ý, chính là một loại đao ý phương diện tốc độ, đồng thời ngoại trừ đao ý phương diện tốc độ ra, ở tính mê hoặc cũng có thành tựu cực kỳ đáng sợ.
Lúc này mới làm cho hắn một đao ra tay, người khác còn chưa kịp phản ứng lại đã bị chém trúng, lúc trước thắng liên tiếp năm trận.
- Coong!
Chỉ là lần này đối thủ không có đơn giản như vậy, mắt thấy chiến đao của Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào muốn bổ trúng đối phương, thời khắc mấu chốt thân hình của Đinh Sơn Bản lại hơi loáng một cái, ở trong chớp mắt mạnh mẽ rút lui mấy tấc, đồng thời chiến đao trong tay như một đạo Hỏa Long bao phủ ra, đánh đao ảnh bay ngược ra ngoài.
Hống!
Một đòn ngăn trở Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào công kích, ánh đao màu đỏ rực uy thế càng sâu, khuấy động ra một luồng sóng lửa nóng rực tập kích, Đao khí Hỏa Diễm nồng nặc ở trong hư không hình thành một con mãnh hổ rít gào, cắn xé về phía Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào.
- Cút đi cho ta.
Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào nổi giận gầm lên một tiếng, toàn lực bổ ra một đao.
Oanh ca!
Nhưng mãnh hổ hỏa diễm do đao ý đáng sợ hình thành kia dĩ nhiên vẫn không nhúc nhích, nuốt Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào vào trong đó.
- Ngươi thua rồi.
Khóe miệng của Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản phác hoạ lên vẻ mỉm cười, lộ ra nắm chắc phần thắng.
Mà lúc này dưới đài lại đột nhiên truyền đến một tràng thốt lên.
- Nói còn quá sớm.
Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào không biết chuyện gì dĩ nhiên xuất hiện ở sau lưng Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản, bá, Đao phong tựa như tia chớp lướt ra, ép thẳng tới hậu tâm của Hỏa Diễm Đao, một luồng lực lượng Võ Hồn mông lung, tùy theo dập dờn mà ra.
Không được, trong lòng Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản kinh hãi, liền quay người chống đối.
- Keng!
Tia lửa văng gắp nơi, chiến đao trong tay Đinh Sơn Bản phát sinh một tiếng rên rỉ yếu đuối, liền bị đao phong đánh bay, tuột tay bay ra, xen vào trong võ đài.
Ầm!
Mà cả người Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, tầng tầng rơi xuống võ đài, phun ra một ngụm máu tươi.
- Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào thắng lợi, trận chiến đấu này lại là Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào thắng lợi, này đã là hắn liên tục thắng lợi sáu cuộc tranh tài, lẽ nào ngày hôm nay hắn muốn bắt đến mười thắng liên tiếp sao?
Trước lôi đài, lão giả áo bào đen biểu hiện sục sôi kêu to lên.
- Hống!
Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào lần thứ hai hưng phấn hét lớn một tiếng, bản thân của hắn cũng hưng phấn không thôi, cho tới bây giờ, hắn đã thắng liên tiếp sáu tràng, mỗi thắng lợi một hồi, hắn đều có phần thưởng phong phú, một khi hắn có thể thắng liên tiếp mười tràng, thậm chí có thể ở trong Đấu Vũ Hội này được đặc quyền nhất định, trở thành thành viên dự bị ngoại vi.
- Người này thực lực không tệ.
Trên khán đài Diệp Huyền nở nụ cười, chợt đứng lên:
- Cũng nên đến ta báo danh.
Tham gia võ đài tái, không phải muốn lên liền có thể lên, bất luận nhân viên dự thi nào, trước khi lên đài đều cần giao nộp một trăm Huyền Thạch trung phẩm, sau đó mới có thể lựa chọn đối thủ.
- Tại sao là Diệp thiếu ngươi báo danh?
Một bên Kỷ Linh cùng đám người Kỷ Nhã Hinh đều sửng sốt.
- Không phải Huyết Kiếm đại nhân lên đài sao?
Thấy Huyết Kiếm Vũ Đế ra tay, bọn họ đều cho rằng sẽ là Huyết Kiếm Vũ Đế lên đài, dù sao thực lực của Huyết Kiếm Vũ Đế bọn họ đã từng thấy, chí ít đã đạt đến Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, bắt được một mười thắng liên tiếp căn bản không thành vấn đề, số may, hai mươi thắng liên tiếp, ba mươi thắng liên tiếp cũng không phải là không có hi vọng.
Nhưng ai biết sau khi đến báo danh lại là Diệp Huyền.
- Đương nhiên là ta, Huyết Kiếm hắn không thể lên đài.
Diệp Huyền cười cợt:
- Thực lực của Ma Đao Hoàng không tệ, ta trước luyện tay nghề một chút.
Huyết Kiếm Vũ Đế quay đầu liếc nhìn Diệp Huyền:
- Diệp thiếu, tiền kỳ tận lực khiêm tốn một chút.
Diệp Huyền cười nói:
- Trong lòng ta nắm chắc, ngày hôm nay trước nắm mười thắng liên tiếp đã.
Huyết Kiếm Vũ Đế gật đầu, hắn đối với Diệp Huyền có mười phần tự tin.
- Hả?
Đám võ giả ngồi ở chung quanh Diệp Huyền nghe được mấy người Diệp Huyền đối thoại, đều kinh hãi quay đầu nhìn lại.
- Các ngươi có nghe hay không, tiểu tử kia muốn khiêu chiến Ma Đao Hoàng.
- Còn nói trước tiên khiêm tốn một chút nắm mười thắng liên tiếp.
- Thật cuồng.
Đám người kia nhất thời xì xào bàn tán.
Từ trong ánh mắt của bọn họ, hiển nhiên nhìn ra được mấy người này đối với Diệp Huyền căn bản không coi trọng, cho rằng hắn là nói mạnh miệng.
Rất nhanh Diệp Huyền liền báo danh trở về.
Mà lúc này đối thủ thứ bảy của Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào cũng bị hắn đánh ngã xuống đất.
- Bảy thắng liên tiếp, đã bảy thắng liên tiếp, Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào còn quyết định tiếp tục chiến đấu tiếp, có ai? Đến tột cùng có còn ai dám tới giao thủ, kết thúc hắn thắng liên tiếp không.
Hắc y lão giả kia kích động nói.
Mỗi ngày võ giả có thể chiến đấu đến bảy thắng liên tiếp cũng không nhiều.
- Ta a.
Căn bản không do dự, thân hình lóe lên, Diệp Huyền đã rơi vào trên lôi đài.
- Tiểu tử kia dĩ nhiên thật sự đi tới.
Một bên vài khán giả từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm.
Trong phòng khách quý, một võ giả ánh mắt ác liệt đang nhìn chằm chằm Diệp Huyền ở trên đài.
- Nhĩ gia để ta nhìn chằm chằm tiểu tử này, xem bọn họ có phải muốn tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái không, không nghĩ tới tiểu tử này dĩ nhiên thật sự tham gia, Nhĩ gia thực sự là liệu sự như thần, ta phải xem cẩn thận một chút, đem tình huống nơi này cặn kẽ báo cáo cho Nhĩ gia.
Hai mắt hắn chăm chú nhìn Diệp Huyền, ánh mắt không chớp một cái.