Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Đi vào phòng làm việc của Hoa La Huyên, chính là không khéo, Hoa La Huyên cư nhiên đang ở trong phòng luyện chế, Chu Hoa Dung đương nhiên không thể để Diệp Huyền ở đây một mình rồi đi tìm, cho nên chỉ có thể để trợ thủ của Hoa La Huyên đi thông báo.

- Huyền thiếu, hai vị này là?

Trong lúc chờ đợi, Chu Hoa Dung mỉm cười hỏi về La Chiến và Diệp Triển Vân.

- Vị này chính là giáo quan La Chiến của Tinh Huyền học viện chúng ta.

- A, hoá ra là La Chiến giáo quan, nghe danh đã lâu.

Chu Hoa Dung lập tức nhiệt tình chào hỏi:

- Sau này La Chiến giáo quan có việc cần tới hiệp hội luyện dược sư thì cứ thoải mái tới đây, ta cam đoan có thể khiến ngươi vừa lòng.

La Chiến im lặng không lời, trước kia cũng không phải mình chưa từng tới hiệp hội luyện dược sư, nhưng lúc đó dù biết thực lực của mình là địa võ sư nhất trọng nhưng mấy luyện dược sư kia đều là một bộ lạnh lùng hờ hững.

Không ngờ lần này được Diệp Huyền giới thiệu một câu thôi, tổng quản sự của hiệp hội luyện dược sư căn bản còn không biết thực lực của mình là gì mà đã khách khí với mình tới như vậy rồi.

- Vị này chính là phụ thân của ta, Diệp Triển Vân.

- Ai ai ai…


Chu Hoa Dung cơ hồ nhảy dựng lên, điên cuồng chộp lấy tay của Diệp Triển Vân, nhiệt tình như lửa:

- Hoá ra các hạ chính là Diệp Triển Vân của Diệp gia, quả nhiên là nhân tài hiếm có, phong lưu hơn người, chẳng trách có thể sinh ra anh hùng thiếu niên như Huyền thiếu. Lần này các hạ tới hiệp hội luyện dược sư ta, ta thân là chủ nhà nhất định sẽ làm tròn bổn phận, ngươi cần gì thì cứ thoải mái phân phó, chớ khách khí với ta, nếu ngươi khách khí với ta chính là xem thường ta.

Sự nhiệt tình của Chu Hoa Dung khiến cho Diệp Triển Vân cảm thấy chóng mặt muốn ngã.

Không phải y chưa từng thấy, nhưng Chu Hoa Dung thật sự là nhiệt tình quá mức, khiến cho y có chút đỡ không nổi.

- Rầm!

Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra, chỉ thấy hội trưởng Hoa La Huyên phóng vào như một cơn gió, vừa vọt vào bên trong thì liền ôm chầm lấy Diệp Huyền một cái.

- Ha ha, Huyền thiếu, cuối cùng ngươi cũng tới đây rồi.

Hoa La Huyên giống như một lão ngoan đồng, cười ha ha, hồn nhiên không để ý tới sắc mặt của những người khác trong phòng.

Diệp Huyền bị Hoa La Huyên ôm chầm lấy, mặt thoáng cái liền nhăn nhó khó coi như nuốt phải ruồi bọ, đẩy lão ra, mắng:

- Lão già chết tiệt, ta cũng không muốn làm cơ (gay), ngươi muốn thì tìm người khác đi.

- Hắc hắc, Huyền thiếu, lần này tới sao ngươi không để người tới thông báo trước, có chuyện gì sao?

Hoa La Huyên bị Diệp Huyền mắng hai câu cũng không để ý, tiếp tục cười ha hả nói.

Nhìn thấy màn này thì vẻ mặt của La Chiến đã cứng ngắc rồi.

Càng tiếp xúc nhiều với Diệp Huyền thì gã lại càng rung động nhiều hơn, đường đường là hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư, một trong những cường giả mạnh nhất ở Lam Nguyệt Thành, cư nhiên lại nhiệt tình với Diệp Huyền như vậy, thậm chí bị mắng cũng không để bụng, quả thực khiến người ta sinh ra ảo giác như mình đã tới lộn chỗ rồi.

Diệp Huyền gật đầu nói:

- Lần này ta tới chính là muốn bàn chuyện làm ăn với hiệp hội luyện dược sư của ngươi, ngoài ra, ta còn muốn nhờ ngươi hỗ trợ luyện chế vài viên đan dược, trị liệu giúp phụ thân ta.

- A? Trị liệu cho phụ thân của ngươi, phụ thân của ngươi bị bệnh gì?

Hoa La Huyên hoàn toàn không để ý tới chuyện làm ăn gì, chỉ có hứng thú với bệnh của phụ thân Diệp Huyền.


Lão nhìn thoáng qua hai người sau lưng Diệp Huyền, trực tiếp kéo tay của Diệp Triển Vân, huyền thức tham nhập vào trong cơ thể của y, vừa xem xét thì lão liền trừng lớn hai mắt:

- Huyền thiếu, kinh mạch trong cơ thể của phụ than ngươi đã đứt đoạn hết rồi? Ngươi đừng có nói với ta là ngươi muốn chữa hết cho y?

- Chứ ngươi cho rằng thế nào?

- Hí!

Hoa La Huyên hít một ngụm khí lạnh, ngưng giọng nói:

- Kinh mạch đứt đoạn là một trong những tình huống cực kỳ nghiêm trọng đối với võ giả, bởi vì võ giả tu luyện huyền khí thì phải dựa vào huyền mạch để vận hành, một khi kinh mạch bị tổn hại thi huyền khí vận hành sẽ không nhanh, khiến cho thân thể bị thương.

- Đây chỉ mới là kinh mạch bị tổn thương bình thường. Còn huyền mạch trong cơ thể của phụ thân ngươi gần như đã đứt đoạn hết, không chỗ nào lành lặn, tình huống này thì còn nghiêm trọng hơn gấp trăm lần.

- Bởi vì huyền mạch thì không giống như vậy, nó là vật dẫn chuyên dùng để thừa nhận huyền khí, cho nên bản thân nó liền thập phần kiên cố, hơn nữa, người có thực lực càng mạnh thì huyền mạch lại càng cường đại và kiên cố, căn cứ tình huống huyền mạch của phụ thân người, y trước kia…

- Hí…. y trước kia là cường giả địa võ sư nhị trọng, hơn nữa xem xét thời gian huyền mạch của y bị tổn thương tới này cũng phải hơn mười năm rồi, muốn trị cho y khó không khác gì lên trời.

Hoa La Huyên càng nói thì càng giật mình, dù sao thì lão cũng là luyện dược đại sư tam phẩm, là luyện dược sư cung đình của Lưu Vân Quốc, tầm mắt không phải luyện dược sư bình thường có thể sánh được.

Chu Hoa Dung giật mình nhìn Diệp Triển Vân, y không ngờ thân thể của phụ thân Diệp Huyền lại bị tổn thương nghiêm trọng như vậy, không khỏi hỏi:

- Hội trưởng, vậy Triển Vân huynh còn hy vọng chữa khỏi hay không?

Hoa La Huyên ngưng giọng nói:


- Nếu muốn triệt để trị hết cho huyền mạch của y thì không phải là không có cách, theo như ta biết thì thoát thai đan và tẩy mạch đan lục phẩm đều có công hiệu nối lại mạch đã đứt, ngoài ra thì còn có tái sinh đan và tái sinh dược tề thất phẩm càng có khả năng chữa khỏi cho tất cả những người ở dưới võ tông, bao gồm cả chuyện kinh mạch đứt đoạn, còn có chút ít thiên tài dị bảo cũng có công hiệu như vậy, chỉ là những đan dược thế này, cho dù là luyện dược sư mạnh nhất của Lưu Vân Quốc ta cũng không luyện chế nổi.

Nói tới đây thì Hoa La Huyên đột nhiên trợn mắt:

- Huyền thiếu, không phải là ngươi muốn để cho ta luyện chế thoát thai đan đấy chứ?

Diệp Huyền trừng mắt liếc lão một cái:

- Thoát thai đan chính là đan dược lục phẩm, ngươi cảm thấy ngươi hiện tại có thể luyện chế ra được sao?

- Vậy ý ngươi là….

Diệp Huyền cười lạnh:

- Chẳng lẽ ngoại trừ thoát thai đan thì không còn cách nào khác để nối liền kinh mạch đã đứt đoạn được hay sao!

- Cách khác sao?

Hoa La Huyên cau mày suy nghĩ cả buổi trời vẫn lắc đầu nói:

- Trừ phi là lợi dụng một ít đan dược ngũ phẩm, nhưng dù là như vậy đi nữa cũng rất khó, nếu như thấp hơn thì căn bản không còn cách nào khác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận