Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Nếu như có người quen thuộc đấu vũ tràng ở đây, nhất định sẽ nhận ra, hai người này chính là tháng trước thu được ba mươi thắng liên tiếp, trực tiếp gia nhập Đấu Vũ Hội Vô Ảnh Trảo Tư Không Thành cùng Bạch Ngọc công tử Lãnh Tiêu Vân.

- Thiểm Điện Kiếm Hình Huy này ngày hôm qua thi đấu ta xem qua, thật có chút thực lực, ngày hôm nay thu được hai mươi thắng liên tiếp nên rất có hi vọng, có điều tên này làm sao sẽ vào lúc này khiêu chiến tiểu tử kia, có chút làm mất thân phận đi, tiểu tử trên đài hoàn toàn có tư cách thu được mười thắng liên tiếp, ở tình huống bình thường chung quy phải cho người khác một cơ hội a.

- Hừm, khả năng là Thiểm Điện Kiếm Hình Huy không chờ được a, hắn vốn trước liền chuẩn bị lên, bây giờ nhìn đến đối thủ tốt có chút nhẫn nại không được. Chỉ là tiểu tử trên đài này muốn xui xẻo, mắt thấy mười thắng liên tiếp liền muốn tới tay, nhưng dã tràng xe cát, có điều cũng được, tiểu tử này mỗi cuộc tranh tài đều mấy chiêu phân thắng thua, còn chuẩn bị một lần thắng liên tiếp mười tràng, thua một lần vừa vặn chèn ép khí thế của hắn, cho hắn biết có lúc biết điều một ít mới là vương đạo, làm náo động quá mức, bình thường cũng không có kết quả gì hay.

Ở hai người này xem ra, mỗi lần Diệp Huyền đều giải quyết chiến đấu nhanh như vậy, tất nhiên là phát huy ra toàn bộ thực lực của mình, loại vì làm náo động này, không biết giấu tài, sớm muộn gì cũng sẽ đá vào tấm sắt.

Bọn họ làm sao biết, kỳ thực Diệp Huyền đã rất khắc chế thực lực của mình, hơn nữa còn ôm tâm tư hiểu rõ thực lực của tuyển thủ đấu vũ tràng, cũng không có bại lộ bao nhiêu thực lực.

Không ngờ thực lực của tám tuyển thủ phía trước đều không mạnh, coi như hắn hết sức khắc chế, cũng rất nhanh có thể kết thúc chiến đấu, ngay cả tâm tư chơi tiếp cũng không có.

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy vừa lên đài, khí thế trên võ đài liền trở nên ác liệt, một luồng phong bạo vô hình quanh quẩn ở trên sàn đấu, phảng phất như kim thép đâm người.

- Cheng!

Tay phải hắn nắm chặt chuôi kiếm, nhẹ nhàng rút lưỡi kiếm ra một tấc, một luồng kiếm khí như rồng phóng lên trời, ở trên lôi đài khuấy động ra một tiếng rồng ngâm hổ gầm.

- Tiếp chiêu.

Quát lạnh một tiếng, hai mắt của Thiểm Điện Kiếm Hình Huy nhìn chòng chọc Diệp Huyền, tiếng nói vừa hạ xuống...


Bạch!

Liền như một luồng thanh phong, thân hình hắn bỗng dưng xẹt qua Diệp Huyền, sắp tới khiến người ta phản ứng không kịp nữa.

Xì xì xì, hư không như trang giấy bị tách ra, con mắt mọi người dưới đài còn chưa kịp nháy, ánh mắt còn chưa kịp bắt giữ, ánh kiếm đã cắt chém qua thân thể Diệp Huyền, đem cả người hắn chia năm xẻ bảy.

- Thật nhanh.

Mọi người kinh hãi.

Tuyệt đại đa số người ánh mắt cũng không kịp bắt giữ, chỉ nhìn thấy Thiểm Điện Kiếm Hình Huy thân thể lóe lên, từng đạo từng đạo sắc bén ánh kiếm cũng đã xuyên thấu thân thể Diệp Huyền. Đọc 𝒕𝘳𝓊𝐲ện 𝒕ại # 𝒕𝘳𝓊𝒎𝒕𝘳𝓊𝐲en.𝑽𝐍 #

Tên kia liền chết như thế?

Không ít người trong lòng khó có thể tin.

Nhưng mà Thiểm Điện Kiếm Hình Huy trên đài không có một chút vui thích nào, hắn xoay người, nhìn về phía một bên khác của võ đài.

Ở nơi đó, một bóng người chậm rãi hiện lên, không phải Diệp Huyền là ai?

- Quả nhiên thật sự có tài, có thể né tránh Phong Quyển Tàn Vân của ta, đáng tiếc vừa nãy một chiêu kia chỉ là món ăn khai vị, đón thêm một chiêu này của ta.

Vù!

Không có bảo lưu thực lực, trên người Thiểm Điện Kiếm Hình Huy đột nhiên lao ra một luồng kiếm ý ác liệt, hóa thành một đạo tinh khí óng ánh cuồn cuộn, đồng thời trường kiếm trong tay hắn lần thứ hai đâm ra, một tia chớp trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền, thổi bay tóc trên trán hắn.

- Cheng!

Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, trọng kiếm sau lưng phút chốc ra khỏi vỏ, bình thản không có gì lạ chém ra, trong nháy mắt chém ở trên mũi kiếm của Thiểm Điện Kiếm Hình Huy, từ bên trong phụt ra một luồng Huyền Nguyên chất phác.

- Keng!

Trọng kiếm cùng trường kiếm ở trong hư không va chạm, hai cỗ Huyền Nguyên xung kích không ngừng đan dệt, bắn ra đốm lửa óng ánh, cực kỳ xán lạn.

- Thật mạnh kiếm khí, đáng tiếc ở trước mặt Thiết Cát Kiếm Ý của ta làm sao cũng vô dụng, Thiết Cát Kiếm Ý, phá cho ta.


Thiểm Điện Kiếm Hình Huy gầm lên giận dữ, kiếm ý ác liệt trên trường kiếm phóng lên trời, nguyên bản trường kiếm ẩn chứa uy lực đáng sợ trong nháy mắt phóng ra hào quang óng ánh, khí tức Huyền Nguyên tăng lên đầy đủ mấy lần.

Xì xì xì!

Một loại ý cảnh cắt chém vạn vật hiện ra, phảng phất như có thể chặt đứt tất cả thế gian.

Ở dưới Thiết Cát Kiếm Ý bức bách, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền trước phụt ra Lôi Quang kiếm khí trong nháy mắt bị áp chế xuống, trong tiếng phốc phốc bị vỡ ra.

- Có chút ý nghĩa.

Diệp Huyền thu kiếm, sau đó trở tay đột nhiên chém ra.

- Răng rắc!

Vô số ánh chớp phun trào, trong đó ẩn chứa tâm ý phá diệt oanh kích Thiết Cát Kiếm Ý của Thiểm Điện Kiếm Hình Huy chia năm xẻ bảy.

- Lực lượng hủy diệt thật mạnh, chẳng lẽ là Hủy Diệt Kiếm Ý?

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy biến sắc, ánh mắt nghiêm nghị, nghiêm túc nói:

- Đáng tiếc lực lượng hủy diệt của ngươi mạnh hơn, cũng không thể mạnh hơn Thiết Cát Kiếm Ý của ta.

Ầm ầm ầm!

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy toàn lực thôi phát kiếm ý, một đạo kiếm khí thô to phóng lên trời, hư không chấn động kịch liệt, giống như muốn bị chia ra làm hai, loại khí thế bài sơn đảo hải kia làm cho tất cả mọi người đều biến sắc.


- Thiết Cát Kiếm Ý thật đáng sợ, Thiểm Điện Kiếm Hình Huy này tuyệt đối nắm giữ thực lực được hai mươi thắng liên tiếp, thậm chí có hi vọng xung kích ba mươi thắng liên tiếp.

Dưới đài vô số võ giả ánh mắt chấn động.

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy ở ngày hôm qua thi đấu, vẫn lấy nhanh chiến thắng, tuyển thủ khiêu chiến hắn trên căn bản đều ở dưới kiếm pháp nhanh đến cực hạn kia bị thua.

Bởi vậy ở trong lòng rất nhiều người, Thiểm Điện Kiếm Hình Huy am hiểu nhất chính là tốc độ.

Nhưng hiện tại Thiết Cát Kiếm Ý bạo phát, ngay lập tức làm cho tất cả mọi người rõ ràng, kiếm pháp của hắn ở lực phá hoại cũng đã đạt đến mức cực hạn, kết hợp tốc độ kinh người, hầu như không nhìn ra chút kẽ hở nào.

Oanh ca!

Dưới kiếm ý thôi thúc, quét ngang tất cả, nghiền ép về phía Diệp Huyền.

- Thiết Cát Kiếm Ý là không tệ, có điều cũng phải đánh trúng ta lại nói.

Diệp Huyền lạnh lùng nở nụ cười, thân hình đột nhiên biến mất.

Trong tiếng nổ, ánh kiếm óng ánh chém xuống trên võ đài phát sinh nổ vang kịch liệt, nhưng mất đi bóng người của Diệp Huyền.

- Tốc độ thật nhanh, có điều ngươi nhanh hơn nữa có thể nhanh qua kiếm khí của ta sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận