- Cái tên này...
Tuy trước đó Diệp Huyền nhìn ra hồn lực của Hoàng Phủ Tú Minh đột phá đến bát giai, nhưng bởi vì không có thăm dò Huyền Hải, nên không có phát hiện Hoàng Phủ Tú Minh đã đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế.
Lúc này sau khi khiếp sợ, trong lòng nhất thời đại hỉ.
Nhiều một tên Vũ Đế, bọn họ liền thêm một phần thắng.
Diệp Huyền kinh hỉ, nhưng trong lòng Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm lại kinh hãi.
Làm sao có khả năng, Hoàng Phủ Tú Minh làm sao sẽ là Vũ Đế?
Bọn họ trợn to tròng mắt, trong lòng sóng to gió lớn, làm sao cũng không thể tin được con mắt của mình.
Mấy năm qua, Hoàng Phủ Tú Minh vẫn bị Vô Lượng Sơn bọn họ giam cầm, thậm chí một đường từ Vô Lượng Sơn áp giải đến Hỗn Loạn Chi Thành, lại bị bán cho Đấu Vũ Hội.
Khi đó, Hoàng Phủ Tú Minh chỉ là một Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, nhưng hôm nay trên người Hoàng Phủ Tú Minh tản mát ra khí tức, chuyện này căn bản là một Vũ Đế hàng thật đúng giá, hơn nữa còn không phải loại Vũ Đế vừa đột phá, điều này làm cho trong lòng đám người Trường Phong Vũ Đế bối rối.
- Trường Phong Vũ Đế, năm đó ngươi bắt nạt ta quá mức, hôm nay, Hoàng Phủ Tú Minh ta chắc chắn rửa sạch nhục nhã.
Hoàng Phủ Tú Minh nắm chặt song quyền, trên quyền sáo màu đen tỏa ra khí tức gợn sóng làm người ta sợ hãi, cả người giống như thiên thần hạ phàm, chiến ý dạt dào.
- Hừ.
Lúc này Trường Phong Vũ Đế cũng từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, chỉ thấy hắn xì cười một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một viên hồn cầu màu đen, trong hồn cầu có đạo đạo lưu quang màu đen không ngừng thiểm lược, thần bí quỷ dị.
- Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi cho rằng ngươi đột phá đến Vũ Đế thì ngon sao? Đừng quên, trong cơ thể ngươi còn có phong ấn của Vô Lượng Sơn chúng ta, chỉ cần ta thôi thúc Huyền Nguyên, liền có thể dễ dàng khống chế sự sống chết của ngươi, để ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không thể.
Trường Phong Vũ Đế càn rỡ cười to.
- Thật không?
Hoàng Phủ Tú Minh cười lạnh một tiếng, đối mặt Trường Phong Vũ Đế uy hiếp không chút biến sắc, một quyền nhanh như tia chớp oanh ra ngoài.
Ầm ầm!
Quyền uy màu đen hóa thành một nộ long rít gào, điên cuồng cắn xé về phía Trường Phong Vũ Đế.
- Xem ra ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Khuôn mặt của Trường Phong Vũ Đế dữ tợn, khà khà cười lạnh một tiếng, sau đó vận chuyển pháp quyết của tông môn, một luồng Huyền Thức mạnh mẽ trong nháy mắt đi vào trong hồn cầu, vù, hồn cầu đột nhiên sáng lên, một đạo gợn sóng vô hình từ trong hồn cầu bắn mạnh ra, phút chốc đi vào trong đầu Hoàng Phủ Tú Minh.
Chỉ thấy trong đầu Hoàng Phủ Tú Minh, lực lượng quỷ dị kia cấp tốc xung kích về phía Cấm Hồn chi ấn, nhưng những hồn lực này vừa tiếp xúc tới lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn ở ngoài Cấm Hồn chi ấn, liền bị lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu, giọt nước không dư thừa, căn bản không có cách cùng Cấm Hồn chi ấn phát sinh tiếp xúc.
- Phong ấn trong cơ thể ta quả nhiên bị Diệp thiếu cầm cố lại.
Vốn Hoàng Phủ Tú Minh đang hơi có lo lắng, dưới nỗi lòng vui sướng quyền uy càng sâu, mà Trường Phong Vũ Đế thì kinh hãi đến biến sắc.
- Cái gì? Làm sao có thể?
Hắn liên tục thúc động hồn cầu trong tay, nhưng mà mặc cho hắn làm sao thôi thúc, Hoàng Phủ Tú Minh cũng bình yên vô sự.
Trong lòng Trường Phong Vũ Đế nhất thời kinh hãi.
- Không thể, phong ấn trên người Hoàng Phủ Tú Minh là vị đại nhân kia gieo xuống, cho dù là Luyện Hồn Sư bát giai đỉnh phong cũng tuyệt đối không thể loại bỏ, Hoàng Phủ Tú Minh này làm sao sẽ một chút phản ứng cũng không có?
Trong lòng vừa kinh vừa sợ, tuy trong lòng Trường Phong Vũ Đế không thể tin được, nhưng dưới tình huống trước mắt cho dù hắn lại không tin cũng không làm nên chuyện gì, Trường Phong Vũ Đế chỉ có thể thu hồi hồn cầu, tiến hành phản kích.
Oanh ầm!
Quyền uy đáng sợ bao phủ, vốn lấy thực lực của Trường Phong Vũ Đế kỳ thực cũng không e ngại Hoàng Phủ Tú Minh, nhưng dưới vội vàng, hắn chỉ kịp phát huy ra tám phần mười sức chiến đấu cũng đã bị Hoàng Phủ Tú Minh đánh bay ra ngoài.
Một đòn trúng đích, Hoàng Phủ Tú Minh căn bản không cho Trường Phong Vũ Đế chút cơ hội phản ứng nào, thân hình hắn như rồng, đuổi theo không bỏ.
Rầm rầm rầm!
Kịch liệt nổ vang vang vọng, dưới ánh mắt giật mình của mọi người, Trường Phong Vũ Đế điên cuồng rút lui, trái lại Hoàng Phủ Tú Minh thừa thắng xông lên, chiếm cứ thượng phong.
Trong quá trình chiến đấu, Hoàng Phủ Tú Minh càng dùng hồn lực bát giai, lấy Tinh Diễn Thần Quyết triển khai ra, chỉ thấy vô số hồn lực giống như ánh sao nhằng nhịt khắp nơi, phong tỏa hết thảy con đường tiến công của Trường Phong Vũ Đế.
Ầm!
Cuối cùng, Hoàng Phủ Tú Minh đấm ra một quyền, oanh Trường Phong Vũ Đế va chạm ở trên trận pháp cấm chế, đất rung núi chuyển, toàn bộ cấm chế kịch liệt lay động, cả người Trường Phong Vũ Đế tóc mai tán loạn, vô cùng chật vật.
- A a a, tức chết ta rồi.
Trường Phong Vũ Đế tức giận rít gào, nghĩ đến mình lại bị Hoàng Phủ Tú Minh bức bách đến mức độ này, nhất thời tức giận công tâm, phun ra một ngụm máu tươi.
Trác Nhất Phàm ở một bên đang cùng Huyết Kiếm Vũ Đế chiến khó phân thắng bại nhìn thấy tình cảnh này liền xoay đầu lại, cả giận nói:
- Trường Phong Vũ Đế, ngươi làm sao vậy, ngay cả một Hoàng Phủ Tú Minh cũng không bắt được sao?
- Ta...
Trường Phong Vũ Đế là có nỗi khổ khó nói, đang chuẩn bị giải thích...
- A!
Đột ngột!
Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang vọng đất trời, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế dồn dập quay đầu nhìn lại, đôi mắt bỗng dưng trợn tròn.
Chỉ thấy cách đó không xa, trên chiến trường khác, Hỏa Quyền Vũ Đế kêu thảm một tiếng, trong miệng phun máu tươi tung toé, cả người như diều đứt dây từ không trung rơi xuống, khí tức trên người cực kỳ yếu ớt.
Xem dáng dấp, hiển nhiên là đụng phải trọng thương, ngay cả khí tức sự sống cũng cấp tốc suy sụp.
Mà ở đối diện hắn, Diệp Huyền cầm Trấn Nguyên Thạch, cả người đón gió đứng ngạo nghễ, khóe miệng hiện ra nụ cười gằn làm người ta sợ hãi.
- Cái gì?
- Làm sao có thể?
Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế kinh kêu thành tiếng, từng cái từng cái hầu như không thể tin được con mắt của mình.
Vừa mới qua bao lâu, nhiều nhất hơn mười hô hấp, vừa đối mặt mà thôi, Hỏa Quyền Vũ Đế làm sao liền như vậy?. truyện kiếm hiệp hay
- Cái tên này...
Trên thính phòng, đám người Không Thành Vũ Đế nhìn thấy lúc trước Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế giao chiến, từng cái từng cái đều đứng lên, trong ánh mắt bắn mạnh ra lệ mang, toát ra ánh sáng khó có thể tin.