Minh Hỏa Vũ Đế lạnh lùng đứng ngạo nghễ trên hư không, trong con ngươi mang theo một tia giễu cợt, sau khi chịu đựng tập kích đáng sợ của Diệp Huyền, dĩ nhiên không mất một sợi tóc.
- Cái gì?
Trong lòng Diệp Huyền lấy làm kinh hãi, sau khi sáng tạo ra Băng Hỏa Song Bạo, Diệp Huyền vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy Vũ Đế có thể ở dưới Băng Hỏa Song Bạo tập kích bình yên vô sự.
- Trong đầu Minh Hỏa Vũ Đế, dĩ nhiên có một ngọn lửa âm lạnh màu đen, không chỉ chống đỡ Địa Hỏa Tử Thương Viêm nổ tung, còn chống đỡ Tuyệt Âm Chi Thủy đóng băng, ngọn lửa màu đen, u lạnh thấu xương, đây là... Cửu U Minh Viêm!
Trong đầu Diệp Huyền cấp tốc chuyển động, trong nháy mắt nghĩ đến một khả năng, không khỏi giật nảy cả mình, kinh hô:
- Ngươi dĩ nhiên nắm giữ Địa Hỏa bảng xếp hàng thứ hai Cửu U Minh Viêm?
Cửu U Minh Viêm, Địa Hỏa bảng thứ hai.
Tương truyền là đến từ Minh Hà trong Cửu U địa ngục, ngọn lửa này cực kỳ đáng sợ, lạnh lẽo thấu xương, uy lực kinh người, ở trong rất nhiều Địa Hỏa xếp hàng thứ hai, thậm chí còn trên Tâm Tủy Hỏa bài danh thứ ba của Diệp Huyền kiếp trước.
Một sát thủ, dĩ nhiên có hỏa diễm đáng sợ như thế, nếu tin tức này truyền đi, tất nhiên sẽ khiến cho đại lục chấn động, để rất nhiều Đan Đạo đại sư của Luyện Dược Sư hiệp hội cùng với Luyện Khí đại sư của Luyện Khí Thành cuồng nhiệt.
Phải biết, trong thiên địa đại đa số hỏa diễm đều thuộc về dương hỏa, âm hỏa như Cửu U Minh Viêm trái lại vô cùng ít ỏi, mà loại âm hỏa này là mồi lửa tốt nhất luyện chế đan dược thuộc tính hàn, hoặc đan dược thuộc tính linh hồn.
Ngoài ra, ở phương diện luyện khí, Cửu U Minh Viêm cũng là lựa chọn tốt nhất luyện chế rất nhiều Huyền binh thuộc tính Âm thậm chí Hồn Binh.
Bởi vậy so với Tâm Tủy Hỏa, Cửu U Minh Viêm này dụ hoặc mạnh hơn đâu chỉ mấy lần.
Khi nghe Diệp Huyền nói ra bốn chữ Cửu U Minh Viêm, ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế trong nháy mắt lạnh lùng nghiêm nghị, chợt cười nhạo nói:
- Cửu U Minh Viêm, ngươi quá đánh giá cao lão phu, ngọn lửa màu đen này của ta, chỉ là Địa Hỏa bảng xếp hạng thứ bảy Lãnh Minh Hỏa mà thôi.
Lãnh Minh Hỏa, là một loại hỏa diễm thuộc tính Âm khác, xếp hạng thứ bảy, luận uy lực cùng cường độ, cùng Cửu U Minh Viêm xếp hàng thứ hai hoàn toàn không ở một cấp bậc.
- Ha ha ha.
Diệp Huyền đột nhiên cười to:
- Minh Hỏa Vũ Đế, ngươi đây là sợ sệt sao? Chà chà, Lãnh Minh Hỏa có thể chống lại Băng Hỏa Song Bạo của thiếu gia ta? Ngươi là đang nói đùa a. Cũng đúng, ngươi có thể không sợ sao, nếu như thiếu gia ta truyền đi tin tức ngươi nắm giữ Cửu U Minh Viêm, e là thiên hạ không ít Luyện Dược, Luyện Khí đại sư sẽ phải nghe tiếng mà đến rồi.
Địa Hỏa bảng xếp hạng thứ bảy Lãnh Minh Hỏa?
Trong lòng Diệp Huyền cười gằn, hắn có thể nhận sai mới lạ.
Dáng dấp của Lãnh Minh Hỏa cùng Cửu U Minh Viêm xác thực giống nhau y hệt, nhưng giữa hai người uy lực cách biệt quá nhiều, Tử Thương Viêm của mình sau khi thăng cấp, trên uy lực thậm chí tới gần Tâm Tủy Hỏa, cũng chính là hỏa diễm xếp hạng thứ năm, thứ sáu.
Nếu như Minh Hỏa Vũ Đế nắm giữ chỉ là Lãnh Minh Hỏa, căn bản sẽ không nhẹ nhõm liền chống đỡ được Tử Thương Viêm công kích như vậy.
Thứ hai, Tuyệt Âm Chi Thủy của mình là đến từ nơi sâu xa ba ngàn mét của Tuyệt Âm Động, tuy lượng không lớn, nhưng bản chất cực kỳ đáng sợ, nếu như có lượng đầy đủ, thậm chí có thể đông chết Vũ Đế tam trọng.
Lấy thuộc tính âm lạnh của Lãnh Minh Hỏa, tương tự cũng không chống đỡ được, Cửu U Minh Viêm còn tạm được.
- Minh Hỏa Vũ Đế, Minh Hỏa Vũ Đế, khà khà.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không nhịn được nở nụ cười:
- Ngươi lấy bí danh như vậy, cũng là vì lẫn lộn tai mắt người khác, khiến người ta cho rằng ngươi nắm giữ chính là Lãnh Minh Hỏa mà không phải Cửu U Minh Viêm a?
Diệp Huyền lập tức liền suy đoán ra Minh Hỏa Vũ Đế lấy bí danh có dụng ý gì.
Trong hư không, ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế từ từ âm lạnh xuống, trong con ngươi sát ý cũng dần dần ngưng tụ.
- Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi rất thông minh sao?
Một ngọn lửa vô hình từ trên người Minh Hỏa Vũ Đế thăng vọt lên, hỏa diễm thiêu đốt, càng tỏa ra từng tia từng tia hàn ý đông triệt linh hồn, con mắt của hắn âm lạnh, mang theo sát cơ vô hình, phảng phất như một thanh lưỡi lê muốn đâm vào nội tâm Diệp Huyền.
- Ngươi đây là đang tự tìm đường chết.
Âm thanh lạnh lùng, từ trong miệng Minh Hỏa Vũ Đế truyền ra, bá, thân hình của hắn đột nhiên biến mất ở tại chỗ.
Chợt...
Ầm!
Trong hư không, một thanh chủy thủ tựa như tia chớp, đột nhiên lướt ra, xì xì xì, chủy thủ điên cuồng lấp lóe, biến ảo ra vô số sợi tơ màu đen, tầng tầng lớp lớp bao vây Diệp Huyền.
Chủ động xuất kích sao? Đối mặt Minh Hỏa Vũ Đế công kích, Diệp Huyền không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Tài Quyết Chi Kiếm cấp tốc múa lên, vô số ánh chớp bắn mạnh, ở hư không bốn phía hóa thành lôi đình hải dương.
Leng keng leng keng!
Thanh âm kim thiết giao nhau không ngừng vang lên, Diệp Huyền cùng Minh Hỏa Vũ Đế trong nháy mắt giao thủ hơn trăm chiêu, mỗi một kích nhìn như đều cực kỳ phổ thông, nhưng vô thanh vô tức, chỉ cần là nham thạch cùng cây cối ở quanh thân hai người trăm mét, trong nháy mắt liền hoá thành bụi phấn, tiêu tan không còn hình bóng.
- Đường đường Minh Hỏa Vũ Đế, cũng chỉ có chút năng lực như thế sao?
Thân hình chợt lui, Diệp Huyền xem thường cười nhạo nói.
- Tiểu tử cuồng vọng.
Ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế càng thêm lạnh lẽo, cả giận nói:
- Ngươi không phải đoán được hỏa diễm của lão phu là Cửu U Minh Viêm sao? Vậy để cho ngươi mở mang kiến thức một chút, uy lực Cửu U Minh Viêm của lão phu.
Dứt tiếng, vô số ngọn lửa màu đen đột nhiên tràn ngập hư không, cấp tốc bao vây về phía Diệp Huyền.
Trong ngọn lửa, Diệp Huyền lập tức cảm giác được cả người lạnh lẽo, thậm chí thạch châu dị bảo sản sinh lĩnh vực cũng có loại cảm giác bị đóng băng thiêu đốt, hắn lập tức thả ra Tử Thương Viêm, ngọn lửa màu tím bao vây lấy thân thể của hắn, nhưng lực lượng đóng băng thiêu đốt kia càng xuyên thấu Tử Thương Viêm, tiếp tục thẩm thấu đến nhục thân của hắn, không thể chống đối.
- Xèo!
Trong ngọn lửa màu đen, một bóng người đột nhiên hiện lên, trong tay hắn sáng lên một sợi tơ màu đen, như cầu vồng nối tới mặt trời, ưng kích trường không, trong nháy mắt đi tới ngực của Diệp Huyền.
- Chết đi cho ta.
Thanh âm âm lạnh ở trong linh hồn của Diệp Huyền vang lên, ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế u lạnh, chủy thủ đâm vào ngực của Diệp Huyền, phịch một tiếng, đại địa áo giáp trong nháy mắt nứt ra, mà Minh Hỏa Vũ Đế ám sát cũng vì đó chậm lại.