Đồng thời cách đó không xa, trong một ngọn núi, bùng nổ ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa, từ trong cung điện, đột nhiên bốc lên một luồng khói đặc màu đen, khói đặc mang theo mùi tanh gay mũi, hóa thành một đạo trường hà cuồn cuộn, nhanh chóng bay lượn về phía đám người Diệp Huyền.
- Phụ thân, ngươi tới thật đúng lúc, người này vừa nãy muốn giết hài nhi, giết hắn cho ta, phụ thân nhanh giết hắn cho ta.
Tứ thiếu chủ kia lòng vẫn còn sợ hãi, nhìn thấy khói đặc cấp tốc đánh tới, vẻ mặt nguyên bản ngơ ngác trong nháy mắt liền bình tĩnh lại, lộ ra mừng như điên cùng vẻ dữ tợn, con ngươi xấu xí nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, hung hăng rít gào hét lớn.
- Nhân loại, là các ngươi động thủ với hài nhi của bản Yêu Đế? Thật là to gan, dám đả thương hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta!
Trong hắc vụ, tiếng gào thét hung hăng lạnh lùng vang lên, tỏa ra sát cơ nồng nặc.
- Hừ!
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thân hình loáng một cái, trong nháy mắt liền tới trước mặt Tứ thiếu chủ kia, một cái tát mạnh mẽ phiến ở trên mặt đối phương, ầm một tiếng, trực tiếp đánh Tứ thiếu chủ kia bay ra ngoài, chật vật ngã xuống đất.
- Ta vừa nãy không thương tổn được xú nhi tử của ngươi, hiện tại mới coi như thương tổn.
Thân hình Diệp Huyền trở lại tại chỗ, lạnh lùng nói.
Cách đó không xa, gương mặt của Tứ thiếu chủ kia cấp tốc thũng lên, phốc phốc, trong miệng phun ra mấy cái răng, kinh nộ nhìn Diệp Huyền, hắn không nghĩ tới ở trước mặt cha mình, Diệp Huyền dĩ nhiên không sợ sệt, còn dám động thủ với hắn.
- Oa oa oa oa oa, tiểu tử thúi, ngươi muốn chết.
Trong hắc vụ, tiếng phẫn nộ gào thét kinh thiên động địa, uy thế Yêu Đế đáng sợ như một ngọn núi lớn điên cuồng đè ép xuống, ầm ầm, toàn bộ thiên địa phảng phất như rơi vào bóng tối.
Trong khói đen nồng đậm, một Thiềm Thừ Yêu thú to lớn xuất hiện, cả người hắn mọc đầy nùng sang, đôi mắt hạt châu cực kỳ khủng bố, đỏ như máu.
Thiềm Thừ Yêu thú điều động khói đặc, Cô Oa một hồi há mồm ra, nhắm ngay ba người Diệp Huyền phun một chùm độc yên.
Độc yên kia cấp tốc lan tràn về phía ba người Diệp Huyền, đám người Hoàng Phủ Tú Minh dù nín thở, cũng cảm thấy từng trận mê muội.
Độc yên thật đáng sợ, bọn họ có thể cảm nhận được tu vi của Thiềm Thừ Yêu Đế kia vẻn vẹn là ở cửu giai nhất trọng đỉnh phong, nhưng khói đặc này, cũng đủ để cho Vũ Đế nhất trọng phổ thông hoàn toàn không có sức chống cự.
Hai người dồn dập lấy ra một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, đồng thời Huyền Nguyên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thiềm Thừ Yêu Đế giữa bầu trời kia, chỉ chờ Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, liền sẽ xông tới.
- Hừ, hóa ra là một con Thiềm Thừ, còn tên gì Độc Thiềm Yêu Đế, thật là khiến người ta cười đến rụng răng.
Diệp Huyền phất tay một cái, cười nhạo giễu cợt nói, độc yên quanh quẩn ở chung quanh hắn phảng phất như một xú thí, đối với hắn hồn nhiên không có bất kỳ tác dụng.
Một bên Xà Mị vội vàng mở miệng nói:
- Độc Thiềm Yêu Đế đại nhân, kính xin hạ thủ lưu tình, Huyền Diệp điện hạ là quý khách Xích Diễm Yêu Đế đại nhân ta mời, vừa nãy chỉ là không cẩn thận cùng Tứ thiếu chủ gây ra một chút xung đột, nhưng Tứ thiếu chủ vẫn chưa có gì quá đáng lo, kính xin Độc Thiềm Yêu Đế bớt giận.
Lúc này Xà Mị đã hoàn toàn không biết nên làm thế nào mới tốt, trong lòng tràn ngập lo lắng, một bên là Huyền Diệp điện hạ, một bên là Xích Phong sơn mạch đệ tứ Yêu Đế Độc Thiềm Yêu Đế, một khi bọn họ đánh nhau, vậy thì triệt để xong.
- Xà Mị, ngươi cút ngay cho ta, ta mới chẳng cần biết người nọ là ai mời đến, dám động hài nhi của Độc Thiềm Yêu Đế ta, vậy sẽ phải có giác ngộ tử vong.
Độc Thiềm Yêu Đế bị Diệp Huyền kích thích sắc mặt đỏ chót, làm sao nghe được Xà Mị, cái bụng của hắn cấp tốc bành trướng, một luồng khí tức không tên tỏ khắp ở trong thiên địa này.
- Phụ thân, giết hắn, giết tiểu tử này.
Tứ thiếu chủ cũng ở một bên kích động nói, trong mắt bắn ra ánh sáng hung ác.
- Hừ.
Phía sau Diệp Huyền, Huyết Kiếm Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, rút ra trường kiếm, lạnh lùng nhìn Độc Thiềm Yêu Đế, chỉ chờ Diệp Huyền ra lệnh một tiếng, liền sẽ mở ra sát cơ.
Ầm ầm!
Trên bầu trời, khí thế cả người Độc Thiềm Yêu Đế điên cuồng tăng vọt, khí tức ngột ngạt làm người hầu như không thở nổi, khí tức doạ người kia như một cơn bão táp, không ngừng ngưng tụ, muốn phát động một đòn sấm sét.
Dưới đáy, Xà Mị đã lo lắng không biết nên làm như thế nào, vẻ mặt sầu lo.
Nhưng Diệp Huyền ở vào chỗ hạch tâm nhất của khí thế kia, vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng liếc nhìn Độc Thiềm Yêu Đế giữa bầu trời, chợt đưa mắt nhìn cung điện ở trung tâm, lạnh nhạt nói:
- Lẽ nào các hạ chuẩn bị nhìn xuống như thế sao?
Tất cả mọi người sững sờ, dồn dập nhìn chăm chú về vị trí mà Diệp Huyền nhìn, ngay cả Độc Thiềm Yêu Đế sắp phát động tiến công cũng không khỏi quay đầu.
- Ha ha ha!
Một tiếng cười to đột nhiên vang lên, thanh âm này cực kỳ vang dội, phảng phất như sấm sét nổ vang, ở trong toàn bộ cấm địa của Xích Phong sơn mạch vang vọng.
Ở mọi người nhìn kỹ, một nam tử cả người quanh quẩn sấm sét, có mái tóc dài màu xanh lam, thân hình khôi ngô bá đạo, cao tới bốn, năm mét từ trong cung điện kia bay lượn ra.
Sau lưng nó, Xích Diễm Yêu Đế vẻ mặt xin lỗi nhìn Diệp Huyền, cùng nam tử này rơi vào trước mặt Diệp Huyền.
Nhìn thấy nam tử tóc lam này, Độc Thiềm Yêu Đế nguyên bản khí thế hùng hổ cùng Tứ thiếu chủ vẻ mặt oán độc tất cả đều thu lại biểu hiện, trên mặt lộ ra vẻ cung kính, hành lễ nói:
- Đại thủ lĩnh!
Nam tử tóc lam kia gật gù, nhưng không có lên tiếng, đôi mắt ác liệt nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong đó phảng phất như có hai tia chớp đang nhấp nháy, như một lưỡi dao sắc, phảng phất như muốn xuyên thủng thân thể Diệp Huyền.
- Đại thủ lĩnh, vị này chính là Huyền Diệp điện hạ ta mới vừa rồi đã nói với ngươi, Huyền Diệp điện hạ, vị này chính là Đại thủ lĩnh của Xích Phong sơn mạch ta, Tất Lôi Yêu Đế đại nhân.
Xích Diễm Yêu Đế ở phía sau nam tử tóc lam kia mở miệng giới thiệu, ngữ khí cung kính.
- Đại thủ lĩnh, vừa nãy người này thương hài nhi của ta, cũng ở cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta ngang ngược, ta khẩn cầu Đại thủ lĩnh giao người này cho bổn Đế xử lý.
Độc Thiềm Yêu Đế ở một bên nói.
&