Vũ Đế tam trọng, đại lục cự phách, nhân vật lãnh tụ của đại lục bảy đại tông môn, cường giả như vậy đích thân tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, mục đích chính là vì tìm bọn họ, để trong lòng mấy người Huyết Kiếm Vũ Đế không nhịn được âm thầm hồi hộp.
- Đi!
Không có bất kỳ do dự nào, ba người Hoàng Phủ Tú Minh cấp tốc phóng lên trời, bạo vút về phía Vô Tận sơn mạch.
Trong Lam Quang học viện, lúc này Diệp Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
- Căn cứ tình báo chiếm được, bốn người Vô Lượng Sơn Tả Đồng Vũ Đế hẳn là phân tán ở bốn địa phương không giống, phong khóa lại toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên, ba Vũ Đế khác vẻn vẹn là Nguyên Lão phổ thông, không có lạc thú đánh giết gì, nhưng Tả Đồng Vũ Đế kia, đáng giá chiến một trận nha.
Diệp Huyền mắt sáng lên, thân hình loáng một cái, cấp tốc biến mất ở phía chân trời.
Hắn xuất hiện một là vì đám người Hoàng Phủ Tú Minh tranh thủ chút thời gian, trong đó vị trí của Tả Đồng Vũ Đế, cách Vô Tận sơn mạch gần nhất, hơn nữa tu vi của đối phương cao nhất, ngay lập tức trở thành mục tiêu của Diệp Huyền.
Vèo!
Tốc độ tăng lên tới cực hạn, Diệp Huyền rất nhanh liền biến mất ở phía chân trời.
Minh Nguyệt đế quốc.
- Hả?
Cuồng Ngục Vũ Đế ở trên bầu trời triển khai sưu hồn thuật khẽ cau mày.
- Vừa nãy ở Lam Quang Thành tựa hồ có một đạo lực lượng không kém lóe lên một cái rồi biến mất.
Diệp Huyền ở thời điểm bị Cuồng Ngục Vũ Đế quét trúng, cũng chưa kịp thu lại khí tức, vì lẽ đó tu vi bát giai tam trọng đỉnh phong của hắn, vẫn gây nên Cuồng Ngục Vũ Đế chú ý.
- Trước tiên không thèm quan tâm hắn, bọn người Hoàng Phủ Tú Minh là Vũ Đế, trước tìm ra khí tức Vũ Đế ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên đã, nếu như không phát hiện gì, lại đi tìm tên kia.
Thân hình của Cuồng Ngục Vũ Đế bất động, tiếp tục triển khai Sưu Thần Thuật, chỉ là âm thầm nhớ địa phương khí tức của Diệp Huyền biến mất.
Hơn một canh giờ sau.
Hô!
Một luồng Võ Hồn gợn sóng vô hình trong nháy mắt đảo qua ba người Hoàng Phủ Tú Minh đang hăng hái bay lượn.
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia đều không có bất kỳ phát hiện, nhưng lông mày của Hoàng Phủ Tú Minh nhíu chặt, một cảm giác làm hắn khiếp đảm bay lên.
- Luồng khí tức này, là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ Cuồng Ngục Vũ Đế.
Hoàng Phủ Tú Minh lập tức nhận ra khí tức của đối phương, chính là năm đó tiếp đón hắn, lừa hắn đi lấy Tị Thủy Tráo, nhưng lấy tội ăn cắp báu vật bắt hắn... Cuồng Ngục Vũ Đế.
- Dĩ nhiên là tên này, chúng ta đi mau.
Hoàng Phủ Tú Minh kinh hãi, sau khi truyền cho Diệp Huyền một đạo tin tức, vội vàng lấy ra một viên đan dược nuốt vào, tăng nhanh tốc độ bay lượn.
- Cuồng Ngục Vũ Đế, là hắn?
Diệp Huyền nhận được tin tức của Hoàng Phủ Tú Minh, lông mày lập tức nhíu lại.
Tên tuổi của Cuồng Ngục Vũ Đế, hắn ở kiếp trước cũng đã nghe qua, trăm năm trước, chính là cường giả tiếng tăm lừng lẫy của Vô Lượng Sơn, tu vi cửu giai nhị trọng đỉnh phong, không nghĩ tới sau trăm tuổi, này người đã đột phá đến cửu giai tam trọng, trở thành Vô Lượng Sơn phó sơn chủ.
- Hiện tại vị trí của đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở đây, vị trí của ta ở đây, mà đám người Tả Đồng nên phân ở mấy nơi này, nếu như ta là Tả Đồng Vũ Đế, tất nhiên sẽ ở nơi này tiến hành chặn lại, nói như thế, khoảng cách ta gần nhất hẳn là một gã Vũ Đế khác của Vô Lượng Sơn.
Trong đầu Diệp Huyền cấp tốc phân tích ra con đường mà đám người Tả Đồng hộ pháp có thể làm ra phản ứng cùng tiến lên.
- Đã như vậy, vậy trước tiên giết gà dọa khỉ, quấy đục vũng nước này a.
Diệp Huyền cười lạnh, hơi dời đi phương hướng, tăng nhanh tốc độ bay lượn.
Vèo!
Sau khi ở trong Thí Luyện Tháp nắm giữ lĩnh vực, Diệp Huyền lĩnh ngộ áo nghĩa không gian đã đạt đến một tầng thứ cao hơn, thời điểm thân hình hắn đang bay lượn, liền như tia chớp, ở trong hư không không ngừng lấp loé, chớp mắt liền biến mất ở cuối chân trời.
Đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.
- Tìm được rồi.
Cuồng Ngục Vũ Đế không ngừng triển khai Võ Hồn bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong con ngươi bắn ra một đạo lệ mang.
- Là Hoàng Phủ Tú Minh, ở bên cạnh hắn còn có một luồng khí tức Vũ Đế càng mạnh mẽ, nên chính là Huyết Kiếm Vũ Đế, ngoài ra, còn có một luồng khí tức Vũ Đế so sánh nhỏ yếu, lẽ nào là Diệp Huyền?
Cuồng Ngục Vũ Đế khẽ nhíu mày, trong tầm hiểu biết của hắn, lần này đám người Diệp Huyền tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, tổng cộng có bốn người, nhưng ở trong thần thức của hắn, chỉ nhận biết được dấu vết ba người.
- Hừ, có Hoàng Phủ Tú Minh kia, Huyền Diệp cũng hẳn ở đó a.
Cười lạnh, Cuồng Ngục Vũ Đế thu hồi Võ Hồn, hai tay lôi kéo hư không, ngay lập tức xé rách hư không ra một lỗ thủng to lớn.
Hắn một bước bước ra, trong nháy mắt tiến vào trong hư không, biến mất không còn tăm hơi.
Vũ Đế tam trọng đối với áo nghĩa không gian nắm giữ đã đạt đến một trình độ kinh người, có thể qua lại hư không, ở trên tốc độ, là nhiều gấp mấy lần Vũ Đế nhị trọng phổ thông.
Mà đám người Tả Đồng Vũ Đế ở bốn phương vị của Mộng Cảnh Bình Nguyên thủ vững, lúc này cũng đồng thời thu được Cuồng Ngục Vũ Đế đưa tin.
- Ở biên giới Mộng Cảnh Bình Nguyên, địa phương tiếp cận Thanh Hoa Vực sao?
Bao quát Tả Đồng Vũ Đế ở bên trong, ba tên Vũ Đế có thể tiến hành chặn đánh đám người Hoàng Phủ Tú Minh, dồn dập thu được thẻ ngọc truyền tin, truy đuổi về phía phương vị mà Cuồng Ngục Vũ Đế nói.
Nếu như giờ khắc này có người đứng ở trong hư không là có thể nhìn thấy, ở mỗi phương vị của Mộng Cảnh Bình Nguyên, rất nhiều cường giả Vũ Đế dồn dập hành động, như biển rộng quy lưu, tất cả phương hướng đều hội tụ ở một điểm, là giao giới của Mộng Cảnh Bình Nguyên cùng Thanh Hoa Vực.
- Hô!
Trong hư không, Diệp Huyền đem hết toàn lực bay lượn, sau một canh giờ, hắn rốt cục đến gần một tên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn.
- Gần như chính là phương vị này.
- Vô Tướng Hồn Quyết...
Diệp Huyền ngồi khoanh chân, hai con mắt đóng chặt, một luồng hồn lực vô hình từ trong cơ thể hắn cấp tốc tản mát ra, cỗ hồn lực này mở rộng cực nhanh, cấp tốc bao vây xung quanh hơn mười ngàn dặm.
Cuồng Ngục Vũ Đế Sưu Thần Thuật, có thể bao phủ xung quanh một triệu dặm, mà Diệp Huyền bởi vì tu vi có hạn, bí thuật của hắn tuy phạm vi không bằng Sưu Thần Thuật của Cuồng Ngục Vũ Đế, nhưng trong thời gian ngắn bao trùm hơn mười ngàn dặm không gian, vẫn không có một chút vấn đề.
- Nơi này không có.
Ở sau khi biết trong hơn mười ngàn dặm xung quanh không có khí tức của Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền bỗng dưng mở mắt ra, lần thứ hai hóa thành một vệt sáng, biến mất phía chân trời.