- Chỉ có điều, ngươi cùng Kim Lân liền không thể đợi ở chỗ này, thân phận của Kim Lân khá đặc thù, mà ngươi cũng giống như vậy.
Khóe miệng Diệp Huyền phác hoạ lên một nụ cười rất có ý vị.
Rất nhanh, ở dưới mệnh lệnh của Diệp Huyền, Dạ Vũ Vũ Đế mang theo rất nhiều cường giả của Hắc Long cung bắt đầu lui lại.
- Điện hạ, lúc này mới vừa đánh không bao lâu, gân cốt của lão Kim ta còn không hoạt động, vậy thì kết thúc?
Kim Lân một bộ chưa hết thòm thèm.
- Yên tâm đi, sau đó cơ hội như vậy nhiều lắm.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, chợt mắt sáng lên.
- Đúng rồi lão Kim, lát nữa ta cần ngươi thay ta làm một chuyện.
- Chuyện gì?
- Một chuyện rất vui.
Khóe miệng Diệp Huyền nổi lên vẻ mỉm cười.
Nhìn thấy người của Hắc Long cung bắt đầu lui lại, người của Hải tộc tứ đại quân đoàn ngay lập tức như hít thuốc lắc.
- Xem ra Hắc Long cung trăm năm qua, thực lực tổn hại rất lớn, chúng ta thừa thắng truy kích, nhất định phải diệt Hắc Long cung.
Hải Mã Vũ Đế gằn giọng nói.
Bạo Đảm Vũ Đế liếm liếm đầu lưỡi, cũng cười gằn nói:
- Hừ, vừa vặn giết sạch những Nhân loại này.
Cự Kình Vũ Đế cùng Mê Yêu Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, trong con ngươi cũng truyền ra vẻ hưng phấn.
Trăm năm trước, bọn hắn không tham dự vây quét Hắc Long cung, bởi vậy không biết thực lực chân chính của Hắc Long cung, bây giờ nhìn đến đối phương ở dưới tứ đại quân đoàn vây giết, nhanh như vậy liền chật vật bỏ chạy, nội tâm nhất thời cảm thấy Hắc Long cung trong truyền thuyết, cũng chỉ thường thôi.
Ngay sau đó bọn hắn thôi thúc cường giả trong tộc, dồn dập truy sát tới.
- Ô...
Tiếng hô vang vọng phía chân trời, hơn mười Hải Kình to lớn, vượt mọi chông gai, mang theo vô số đại quân Hải tộc, tràn vào khu vực của Hắc Long cung.
- Khởi động Sát Lục đại trận!
Diệp Huyền thấy thế, nhìn Dạ Vũ Vũ Đế đột nhiên truyền đạt một mệnh lệnh.
Dạ Vũ Vũ Đế sững sờ nói:
- Diệp đại sư, những Hải tộc này căn bản không cần dùng đến Sát Lục đại trận a? Một khi khởi động đại trận, vậy lá bài tẩy của chúng ta liền bại lộ, sau đó Hải tộc e là sẽ không dám tùy ý tiến công Hắc Long cung ta nữa.
- Ngươi khởi động là được.
Diệp Huyền từ tốn nói.
Dạ Vũ Vũ Đế thấy Diệp Huyền thái độ kiên quyết, tuy không hiểu nguyên nhân, nhưng vẫn ra lệnh.
Trong phút chốc, toàn bộ mặt biển đột nhiên dâng lên một luồng lực lượng không gian đáng sợ, từng vết nứt không gian kinh người, bắt đầu ở trong nước biển hiện lên, lập tức chém vào trong đội ngũ Hải tộc.
Sát Lục đại trận này, là Diệp Huyền căn cứ Chấp Pháp điện bố trí Phong Giới đại trận năm đó lưu lại trận cơ, một lần nữa bố trí.
Tuy Phong Giới đại trận bị phá, nhưng một ít trận cơ cùng trận văn vẫn còn, những ngày qua Diệp Huyền liền bố trí lại những trận cơ cùng trận văn này, mặc dù không cách nào khôi phục ra uy lực vốn có của Phong Giới đại trận, nhưng cải tạo Phong Giới đại trận thành một sát trận cửu giai vô cùng đáng sợ.
Bây giờ mở ra, vết nứt không gian khủng bố lập tức tràn ngập, mang theo lực lượng không gian cắn giết đáng sợ, lập tức bao trùm đại quân Hải tộc truy sát đến.
Xì xì!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, trong chớp mắt, toàn bộ nước biển bị nhuộm đỏ, vô số máu tươi tung toé, trong đại quân Hải tộc, tuyệt đại đa số Vũ Tông đến cường giả Vũ Hoàng, làm sao có thể chịu đựng được vết nứt không gian lôi kéo, chỉ cần là cường giả bị vết nứt không gian bao trùm, trong phút chốc tất cả đều vẫn lạc, không một may mắn sống sót.
Ngoài ra, coi như là Vũ Đế bị vết nứt không gian cuốn trúng, cũng thân hãm nguy cơ, một khi vận may kém, vết nứt không gian cùng lực lượng cắn giết trực tiếp cắt qua đầu lâu bọn hắn, cũng có nguy hiểm đến tính mạng.
- Lui lại, mau lùi.
- Nhân tộc đáng chết, dĩ nhiên ở Vô Tận Hải ta bố trí xuống sát trận như vậy.
- Đáng chết, binh sĩ bộ tộc ta, lại lập tức chết nhiều như vậy.
Vẻn vẹn là mười mấy tức, Hải tộc tứ đại quân đoàn ở dưới Sát Lục đại trận, liền có một phần ba nhân viên vẫn lạc, hơn triệu thi thể bị lực lượng không gian diệt sát, cũng có bộ phận bay lả tả ở trong nước biển, nhìn thấy mà giật mình.
Hải tộc tứ đại Vũ Đế thấy thế, từng cái từng cái tức giận đến suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, lòng quả thực đang chảy máu.
Một phần ba quân đoàn trong nháy mắt biến mất hầu như không còn, những Nhân tộc này vừa nãy lui lại tất nhiên là cố ý gây nên.
- Đại nhân, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?
Một ít tướng lĩnh Hải tộc sắc mặt tái xanh hỏi, mỗi cái vẻ mặt phẫn nộ.
- Hừ, luận thực lực, những Nhân tộc này không phải đối thủ của chúng ta, hiện tại bọn hắn làm rùa rụt cổ ở đây, nhìn dáng dấp là không thể đi ra cùng chúng ta đánh, không bằng chúng ta nhân cơ hội tiến công Nhân tộc Thiên Hải Thành.
Hải Mã Vũ Đế xoay chuyển ánh mắt, đột nhiên nói.
Hải tộc tam đại Vũ Đế khác, ánh mắt đều sáng ngời.
Này ngược lại là ý kiến hay.
Vừa nãy cái sát trận kia, hiện tại mấy người bọn hắn còn cảm thấy kinh hồn bạt vía, muốn để bọn hắn tiếp tục tiến công Hắc Long cung, đó là làm sao cũng không dám.
Dù sao tuy bốn người bọn hắn không sợ sát trận kia tập kích, thậm chí mấy Đại tướng quân của bọn hắn cũng không sợ, thế nhưng dưới trướng bọn hắn là không chịu nổi sát trận khủng bố kia cắn giết a.
Một khi chiến sĩ Hải tộc dưới trướng bọn hắn ở đây vẫn lạc đại bộ phận, toàn bộ chủng tộc của bọn hắn đều bị trọng thương, đến thời điểm địa vị của bọn hắn ở Hải tộc cũng sẽ yếu đi rất nhiều.
Nghĩ tới đây, Hải Mã Vũ Đế tứ đại Hải tộc Vũ Đế, lập tức thương nghị, chỉ trong chốc lát, bọn hắn liền hạ quyết tâm.
- Giết, giết về phía nội lục Nhân tộc.
- Tiến công Thiên Hải Thành.
- Hừ, xem những chiến sĩ Hắc Long cung này dám rời khu vực đại trận không, một khi bọn hắn rời đi, chúng ta liền toàn lực vây giết, cần phải để bọn hắn không cách nào trốn về khu vực Hắc Long cung.
Trong lòng Hải tộc tứ đại Vũ Đế dữ tợn nghĩ, mang theo chiến sĩ Hải tộc mênh mông cuồn cuộn, rất nhanh rời đi hải vực của Hắc Long cung, dâng tới vị trí Thiên Huyền đại lục.
- Diệp đại sư, những Hải tộc này hiện tại đi phương hướng đại lục rồi, chúng ta có phải là nên thông báo Tử Diên, thôi thúc Cửu Diệu Cấm Không đại trận, ngăn cản Hải tộc bước lên nội lục, bằng không chỉ sợ Thiên Hải Thành nguy hiểm.
Dạ Vũ Vũ Đế ở một bên cấp thiết nói.