Bởi vậy sau khi Nhĩ gia phân tích ra tình huống của hai gia tộc lớn, đồng thời đối với Long gia ký kết linh hồn khế ước, tiến hành hồn lực khống chế, Huyết Kiếm Vũ Đế liền ra tay với đám người Hách Liên gia gia chủ, trực tiếp tiến hành hành động trảm thủ.
Mà hành động còn lại, tất cả đều giao cho Long gia.
Kết quả Long gia vẻn vẹn tiêu hao một tháng thời gian, liền nhổ tận gốc Hách Liên gia, xóa tên khỏi Lưu Tiên Thành.
Sau đó, Thiên Đô Phủ lại đem thế lực của mình, từ từ thẩm thấu vào Lưu Tiên Thành, chiếm cứ một vị trí, thu được lượng lớn tài nguyên.
Đương nhiên, quá trình này là bất tri bất giác, dù sao thế lực nhị lưu, đã không phải bình thường, không giống thế lực tam lưu như ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, thế lực nhị lưu đã có tư cách, có thể làm cho cơ cấu tình báo như Thính Thiên Các quan tâm.
Vì lẽ đó một khi có gì gió thổi cỏ lay, liền dễ dàng bị thu thập, truyền tới Huyền Vực.
Trong này, công năng của Nhĩ gia lại một lần nữa triển lộ ra, mỗi thế lực ở trong bóng tối dò xét, không một không bị tìm ra, tiến hành lẩn tránh.
Cứ như vậy, trong nửa năm thời gian, Thiên Đô Phủ dựa vào tích lũy mạnh mẽ, liên tiếp ở trong bóng tối khống chế tám đại thế lực nhị lưu, trở thành kẻ thống trị mạnh nhất Đông Vực.
Nghe đến đó, Diệp Huyền khẽ gật đầu, đám người Hoàng Phủ Tú Minh không phụ lòng kỳ vọng của hắn.
- Ta nghe vừa nãy các ngươi tựa hồ đang thương nghị tiến quân Huyền Vực?
Tiếp theo Diệp Huyền lại hỏi.
- Vâng.
Hoàng Phủ Tú Minh mở miệng nói:
- Chúng ta tìm hiều qua, rất nhiều thế lực còn lại của Đông Vực, hoặc là nắm giữ đại bối cảnh, hoặc chính là cách chúng ta quá xa, bị một ít thế lực ngăn cách, chúng ta thương nghị sau này Huyền Quang Các phát triển, có phải là tiến vào Huyền Vực, hiện tại duy nhất lo lắng, là sợ bị Vô Lượng Sơn phát hiện.
Tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Huyền, bây giờ Diệp Huyền trở về, mọi người tự nhiên đều nghe quyết sách của hắn.
- Quyết định này ta đã nghĩ kỹ, sau ba tháng, chúng ta tiến vào Huyền Vực!
Ánh mắt của Diệp Huyền hờ hững.
Bây giờ thế lực bản thân hắn quản lý, đã đủ để cùng Vô Lượng Sơn hò hét, là thời điểm giáng trả.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều vẻ mặt kinh sợ.
Sau ba tháng, tiến quân Huyền Vực?
- Diệp Các chủ, ngươi thật sự đã làm tốt quyết định?
Hạ Vũ Tôn là cái thứ nhất khiếp sợ lên tiếng.
Hắn là người ở đây hiểu rõ Vô Lượng Sơn mạnh mẽ nhất, biết rõ Vô Lượng Sơn đáng sợ, hơn nữa hắn biết rõ, Vô Lượng Sơn đã cùng Thánh Thành Chấp Pháp điện cấu kết, ngay cả Đông Lăng hạ gia hắn năm đó cũng bị Vô Lượng Sơn tiêu diệt, bằng vào một tiểu thế lực như Thiên Đô Phủ, chuyện này quả thật chính là đi chịu chết.
- Ta ý đã quyết.
Diệp Huyền lạnh nhạt nói.
- Diệp Các chủ, không biết ngươi có kế hoạch gì?
Hạ Vũ Tôn lại dò hỏi.
Mọi người còn lại dồn dập nhìn tới, cũng vạn phần chờ mong, trong lòng bọn họ khiếp sợ, sở dĩ không có biểu lộ hoài nghi, là bởi vì tin tưởng kế hoạch của Diệp Huyền.
- Kế hoạch của ta chính là, sau ba tháng, trực tiếp tiến quân Huyền Vực lục trọng, chiếm cứ Thiên Vẫn thành ở ngoài Thiên Vẫn bí cảnh, chiếm lấy tiền lời trong Thiên Vẫn bí cảnh.
Diệp Huyền mắt lộ ra tinh mang nói.
- Cái gì? Ngươi...
Lời này vừa nói ra, con ngươi của Hạ Vũ Tôn sắp trừng ra ngoài, suýt chút nữa phun ra một ngụm lão huyết, cảm giác Diệp Huyền là cố tình gây sự.
Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế đối với Huyền Vực biết sơ lược cũng trợn mắt ngoác mồm, biểu hiện khó có thể tin.
Vốn ở trong tưởng tượng của bọn họ, Diệp Huyền tiến quân Huyền Vực, là trước tiên ở Huyền Vực tam trọng tầng thấp nhất bố cục, sau đó từng chút như phát triển, chờ trưởng thành đến đủ mạnh, lại tiến vào Huyền Vực lục trọng, cùng Vô Lượng Sơn giao chiến.
Không ngờ sự lựa chọn của hắn là vừa lên liền trực tiếp tiến quân Huyền Vực lục trọng, cùng Vô Lượng Sơn đối kháng chính diện.
Đại lục bảy đại tông môn, bất luận tông môn nào, đều nắm giữ căn bản của mình, cũng gọi là khởi nguồn tài nguyên chủ yếu.
Chỗ đứng căn bản của Vô Lượng Sơn, chính là Thiên Vẫn bí cảnh, khống chế 80% bảo vật cùng vật liệu trong Thiên Vẫn bí cảnh.
Hiện tại Diệp Huyền vừa lên liền muốn từ trong miệng họ cướp đồ ăn, Vô Lượng Sơn không phát rồ mới lạ.
- Diệp Các chủ, cái này tuyệt đối không thể, Vô Lượng Sơn thế lực mạnh mẽ, trải rộng Huyền Vực, nếu chúng ta làm như vậy, tuyệt đối sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, không chờ Vô Lượng Sơn ra tay, e là thế lực khác cũng đã làm cho chúng ta sứt đầu mẻ trán.
Hạ Vũ Tôn lập tức ngăn cản.
Hắn đối với Diệp Huyền hành động, là một vạn cái không đồng ý.
Coi như là thật muốn liều mạng, cũng phải từ từ tính, nào có trực tiếp bại lộ ở trước mặt người khác như vậy.
- Trong lòng ta tự có dự định, mọi người liền không cần nói. Còn có, Hoàng Phủ Tú Minh, các ngươi đối với các thế lực lớn như vậy lực chưởng khống quá yếu, chỉ có thể nói là khống chế tài nguyên của các thế lực lớn, mà không có triệt để khống chế cường giả của các thế lực lớn. Ngươi nói cho cường giả các thế lực lớn mà Thiên Đô Phủ chúng ta khống chế, Huyền Quang Các ta muốn bồi dưỡng một ít cường giả Vũ Đế hàng đầu, nếu bọn họ đồng ý, liền tới Thiên Đô Phủ ta, ta tự mình bố trí hồn lực khế ước cho bọn họ.
Cường giả Vũ Đế của Thiên Đô Phủ hôm nay mới chỉ có mười người, thực sự là quá thiếu, sau khi tiến quân Huyền Vực, tất nhiên không đáng chú ý, vì lẽ đó Diệp Huyền hi vọng bồi dưỡng được càng nhiều cường giả.
Dù sao đối thủ của hắn, là Vô Lượng Sơn.
- Vâng, Diệp thiếu.
Hoàng Phủ Tú Minh cung kính nói.
Huyết Kiếm Vũ Đế ở một bên thì bĩu môi, lần này không biết gia hỏa nào có quyết đoán lại đi vận may, năm đó hắn chính là lựa chọn thần phục Diệp Huyền, ký kết mười năm ước hẹn, không chỉ chữa trị thương thế trên người, càng đột phá đến Vũ Đế nhị trọng, hiện tại coi như Diệp Huyền đuổi hắn, hắn cũng không đi a.
- Diệp thiếu, chuyện này giao cho ta cùng Hoàng Phủ Tú Minh đi.
Huyết Kiếm Vũ Đế xung phong nhận việc.
- Được.
Diệp Huyền gật gù:
- Còn nữa, Tiêu Vô Tẫn, ngươi phân phát tư liệu của một ít cường giả Thiên Đô Phủ ta, phải Vũ Hoàng trở lên, ngoài ra, Thiên Đô Phủ có thể trước tiên phái ra mấy người, đi vào Huyền Vực tìm hiểu một chút tình báo.
Sở dĩ hắn lưu lại ba tháng thời gian, chính là vì tính kế hoạch đối phó Vô Lượng Sơn.
Nói xong, Diệp Huyền liền rời khỏi nơi này.
- Ai, Diệp Các chủ thực sự là quá lỗ mãng.
Hạ Vũ Tôn thở dài một tiếng.