Khế ước chủ tớ này, lấy Diệp Huyền làm chủ, tiểu tử điêu chính thức trở thành linh sủng của Diệp Huyền, là bên bị chế ước.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Diệp Huyền, tiểu tử điêu cũng lộ ra vẻ mặt giống như tựa tiếu phi tiếu, vô cùng khôn khéo.
- Oa, con chồn nhỏ đáng yêu quá, Diệp Huyền, ngươi nuôi sủng vật đáng yêu như vậy từ khi nào vậy.
Ra khỏi tu luyện tháp, vừa mới trở lại đình viện, Diệp Huyền đúng lúc gặp được hai người Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y, hai người hưng phấn nhìn chồn tím trên vai của Diệp Huyền, hai mắt lộ ra vẻ yêu thích vô cùng.
Tiểu tử điêu lông mướt rượt, giống như tơ lụa, hơn nữa bộ dạng vô cùng đáng yêu, đối với nữ hài tử, đây tuyệt đối là lực sát thương cấp bậc thần khí.
Hai cô nhóc như Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y vừa nhìn thấy nó một cái liền bị đánh bại, hai người nhào tới muốn sờ lông của tiểu tử điêu.
Chỉ thấy nó đột nhiên chạy qua một bên vai khác của Diệp Huyền, mắt nhỏ quay tròn, một bộ không muốn chút nào, hơn nữa, nó cũng vô cùng bất mãn vì hai người dám gọi nó là sủng vật của Diệp Huyền.
- Tiểu gia hỏa này thật đáng yêu.
Thấy tiểu tử điêu không phối hợp, Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y cũng không ảo não, ngược lại càng cảm thấy nó đáng yêu hơn nữa.
- Đúng rồi, Diệp Huyền, chú chồn tím này tên gì?
- Nó gọi là Tiểu Tử.
Diệp Huyền thuận miệng liền đặt một cái tên cho tiểu tử điêu.
Chit chit!
Tiểu tử điêu bất mãn, giương nanh múa vuốt, giơ móng vuốt nhỏ lên, giống như muốn nói cái tên này không khí phách, không hay ho chút nào.
- Ha ha, thật đáng yêu.
Lãnh Dĩnh Oánh và Phượng Nhu Y liền cười đùa.
- Đúng rồi, gần đây có ai tới tìm ta hay không?
- Đương nhiên là có.
Lãnh Dĩnh Oánh gật đầu nói:
- Tới nhiều nhất là người của Thiên Đỉnh thương hội, kế đó là Khô Trần đại sư và Hoa La Huyên đại sư, còn có mấy người La Chiến và bát vương tử cũng từng tới tìm ngươi, thậm chí ngay cả bệ hạ cũng phái người tới học viện.
- Ngoại trừ bọn họ ra thì đương kim đệ nhất cao thủ của Lưu Vân Quốc Sở Vân Phi đại nhân cũng từng tới tìm ngươi.
Sau khi Diệp Huyền được giải cứu ra thì trực tiếp bế quan hơn một tháng, lại không dặn dò gì hết, đương nhiên khiến cho rất nhiều người muốn tìm hắn.
- Hắn tới tìm ta làm gì?
Diệp Huyền lắc lắc đầu, hắn biết rõ vì sao Thiên Đỉnh thương hội lại tìm mình, bất quá hắn cũng lười để ý đối phương, ngược lại nếu như mấy người Khô Trần có việc thì mình không cách nào cự tuyệt được.
Hơn nữa, chuyện ngày hôm đó, mình cũng nên cảm ơn bọn họ một tiếng mới được.
- Xem kìa, người đó chính là Diệp Huyền đó.
- Cái gì, chính là hắn sao? Người nổi tiếng nhất học viên của chúng ta gần đây sao? Thoạt nhìn hình như cũng không có gì đặc biệt hết mà?
- Nghe nói vì hắn, đương kim bệ hạ chém một đống vương hầu thống lĩnh, khiến cho mấy ngày này lòng người bàng hoàng.
- Chậc chậc, đây chính là người vừa mới gia nhập Huyền Linh học viện liền dám khiêu chiến với Thái Tử Minh, vốn có rất nhiều người chờ xem hắn đẹp mặt, bây giờ ngược lại, bản thân mình mới thành trò cười.
- Nghe nói hắn chỉ mới gia nhập học viện có một năm thôi, đã trở thành cường giả võ sư tam trọng rồi, chỉ cần hắn muốn thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tốt nghiệp khỏi học viện.
- Ai, nếu như ta có một nửa thiên phú của hắn thì hay rồi.
Trong quá trình Diệp Huyền rời khỏi học viện, những học viên nhìn thấy hắn đều nghị luận một hồi, trên mặt đủ loại biểu lộ như hâm mộ, ghen ghét, kính sợ, không ai mà không nhìn qua.
Diệp Huyền tự nhiên mặc kệ lời bàn tán của người khác, không bao lâu sau, hắn liền đi tới hồn sư tháp.
Nghe tin Diệp Huyền tới, Khô Trần liền nhiệt tình nghênh đón Diệp Huyền đi vào phòng luyện chế của mình.
- Khô Trần đại sư, chuyện ngày đó, xin đa tạ ngài.
- Ôi kìa, nói đa tạ làm gì chứ, nếu như không nhờ có ngươi thì chỉ sợ thập phương thủ hồn trận này của ta cũng không thể luyện chế thành công được, nếu vậy thì tới bây giờ ta vẫn chỉ là một luyện hồn sư tam phẩm mà thôi, người phải cảm tạ là ta mới đúng.
Tuy rằng số lần gặp mặt của hai người không nhiều, nhưng cũng vô cùng quen thuộc.
Sau mấy phen trao đổi, Khô Trần đột nhiên lộ ra vẻ muốn nói lại thôi.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Khô Trần đại sư, không biết ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ thì cứ nói đi.
- Ha ha, tiểu hữu đúng là tiểu hữu, thật là không có chuyện gì qua mắt ngươi được, nói thật thì đúng là ta có một việc cần ngươi giúp đỡ.
- A, nói nghe một chút?
- Là như vầy, ngươi cũng biết đó, bây giờ ta là phó hội trưởng của hồn sư tháp, không biết tiểu hữu có hứng thú đại diện cho hồn sư tháp của Lưu Vân Quốc chúng ta đi tham dự Phù Quang Đại Hội của liên minh thập tam quốc hay không?
- Phù Quang Đại Hội?
Diệp Huyền khẽ ngẩn ra.
- Chẳng lẽ tiểu hữu chưa từng nghe nói qua Phù Quang Đại Hội này hay sao?
Lần này tới phiên Khô Trần giật mình.
Diệp Huyền lắc đầu, hắn đúng thật là chưa từng nghe nói tới Phù Quang Đại Hội này bao giờ.
Khô Trần trợn mắt há hốc mồm, Phù Quang Đại Hội chính là một trường đại hội quan trọng nhất của liên minh thập tam quốc, chuyên môn cử hành cho luyện hồn sư, trên cơ bản, toàn bộ luyện hồn sư trong liên minh thập tam quốc không ai là không biết về nó được.
Còn Diệp Huyền làm một luyện hồn sư, đáng lẽ phải nghe nói qua rồi mới đúng chứ.
Chỉ là nhìn biểu lộ của Diệp Huyền thì lại không giống như đang giả bộ.
Khô Trần chỉ có thể quy kết rằng do tuổi của Diệp Huyền còn nhỏ, có nhiều chuyện không biết cũng thường thôi.
- Kỳ thật Phù Quang Đại Hội này là một trận so tài giữa tất cả luyện hồn sư trong liên minh thập tam quốc.
Khô Trần giải thích:
- Đại hội này mười năm tổ chức một lần, tới lúc tất cả luyện hồn sư trẻ tuổi và lớn tuổi của liên minh thập tam quốc đều sẽ tụ tập về Phù Quang lãnh địa, tiến hành một trận so tài, sau đó xếp thứ tự.
- Hóa ra là thi đấu của luyện hồn sư!
Diệp Huyền nghe xong thì không khỏi lắc đầu, loại so tài tỷ thí này đối với hắn mà nói thật đúng là không hề có chút hấp dẫn nào.
Thấy vẻ mặt của Diệp Huyền, Khô Trần không khỏi mỉm cười:
- Ngươi chớ có xem thường Phù Quang Đại Hội này, vì để chiến thắng, những đại vương quốc trong liên minh thập tam quốc đều dốc hết toàn lực, thậm chí không tiếc bất kỳ cái giá nào. Bởi vì tuyển thủ có thế giành được chiến thắng ở Phù Quang Đại Hội thì sẽ có cơ hội tiến vào Phù Quang Bí Cảnh trong địa vực của liên minh thập tam quốc để tiến hành thí luyện.
- Phù Quang Bí Cảnh?
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại.