Diệp Huyền nhìn những con Thực Thi Trùng đang chui vào bên trong mớ xác khô kia thì mới lạnh lùng nói:
- Chẳng trách những người hầu này đều chết hết, hóa ra là để bồi dưỡng đám Thực Thi Trùng này, lòng dạ của tên Ngụy Hoành này đúng là hung ác, vì vây khốn chúng ta, cư nhiên dùng thủ hạ của bản thân để nuôi dưỡng những con Thực Thi Trùng này, để gia tăng thực lực của bọn chúng.
Da đầu của mọi người run lên, nói:
- Huyền thiếu, bây giờ chúng ta phải làm gì bây giờ?
- Không tốt, chúng nó kéo tới rồi.
Đột nhiên, một đám Thực Thi Trùng ở phía trước giống như nhận được triệu hoán nào đó, đột nhiên lao tới, khiến cho cấm vệ quân ở vòng ngoài sợ tới mức vội vàng rút vũ khí ra chém, huyền lực bốc lên, từng đạo công kích chém lên lũ Thực Thi Trùng kia, chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm vang lên, nháy mắt liền có hơn trăm con Thực Thi Trùng bị công kích của mọi người chém nát bấy.
Dễ giết như vậy sao?
Mọi người ngẩn ra, nhưng chỉ sau một lát thì bọn họ đều giật mình, những con Thực Thi Trùng bị chém chết kia lập tức bị đồng bọn xung quanh cắn nuốt sạch sẽ, không sót lại một chút, còn những con Thực Thi Trùng đã cắn nuốt thi thể của những con Thực Thi Trùng đồng bọn khác thì khí tức trên người cư nhiên lại mạnh hơn không ít.
Thanh âm của Diệp Huyền truyền tới:
- Thực Thi Trùng này chẳng những có thể thôn phệ thi thể của con người để phát triển mà còn có thể thôn phệ thi thể của đồng loại để phát triển, những con Thực Thi Trùng bị các ngươi đánh chết đều sẽ trở thành nguồn dinh dưỡng cho những con Thực Thi Trùng còn lại, sau đó chúng nó lại sinh sôi nảy nở ra thêm một lần nữa, cách duy nhất có thể giải quyết chúng nó chính là lợi dụng huyền lực hỏa hệ, thiêu sạch sẽ toàn bộ thi thể của chúng nó thì thi khí bên trong thân thể của chúng nó mới có thể triệt để biến mất.
Mọi người lại cảm thấy da đầu run lên từng hồi, những con Thực Thi Trùng này, sau khi bị giết chết cư nhiên có thể dùng một hình thức khác để sinh sôi, đúng là vô địch mà.
- Tất cả cấm vệ quân của thuộc tính hỏa hệ đều đi ra bên ngoài đi.
Âu Dương Tiêu Sơn điều động đội ngũ, cùng lúc đó, toàn bộ Thực Thi Trùng đều nhào lên.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên liên hồi ở bên ngoài đội ngũ, đại lượng Thực Thi Trùng bị công kích đánh nát, cũng có một số bị huyền lực hỏa hệ thiêu cháy hóa thành hư vô, chỉ là cấm vệ quân có huyền lực hỏa hệ ở bên trong đội ngũ thật sự quá ít, số lượng Thực Thi Trùng có thể giết chết hoàn toàn thật sự vô cùng ít ỏi, đa số công kích của mọi người chỉ là gia tăng thêm chất dinh dưỡng cho đám Thực Thi Trùng còn lại mà thôi.
Mặc kệ mọi người tấn công kiểu gì, những Thực Thi Trùng này đều hung hãn không sợ chết mà lao lên liên hồi, hơn nữa số lượng căn bản không hề giảm bớt.
Liên tục công kích khiến cho huyền lực bên trong cơ thể của rất nhiều cấm vệ quân đều tiêu hao nghiêm trọng, chỉ trong vòng một nén nhang, những cấm vệ quân có huyền lực hỏa hệ kia đều thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
- Khặc khặc khặc, đám Thực Thi Trùng bảo bối của ta vô cùng vô tận, căn bản không thể nào giết hết được, mặc kệ bọn họ phản kháng kiểu gì cũng đều là phí công vô ích mà thôi. Thực lực của đám người kia có vẻ không tệ, bất quá như vậy cũng tốt, thực lực càng mạnh thì chất dinh dưỡng càng cao, một khi trở thành thi thể bị Thực Thi Trùng bảo bối của ta thôn phệ rồi thì nói không chừng trong số chúng sẽ xuất hiện vài con Thực Thi Trùng có thực lực ngũ giai nữa, khặc khặc khặc.
Trong căn phòng nằm sâu trong phủ đệ, nam tử kia nhìn vào hình ảnh trong mặt gương kia thì cười lạnh, đám người Ngụy Hoành đứng kế bên thì cảm thấy ớn lạnh.
Lữ Hạo đại sư này tới Thiên Húc hành tỉnh vào mấy tháng trước, nghe nói là tới từ khu vực ở bên ngoài liên minh thập tam quốc, thực lực vô cùng đáng sợ, trong lúc vô tình phát hiện ra đại trận viễn cổ lưu lại trong phủ đệ Ngụy gia bọn họ, lúc này mới ở lại để nghiên cứu.
Đối với Lữ Hạo này, trong lòng Ngụy Hoành vẫn là có chút kính nhi viễn chi, nếu như lần này không phải đám người Diệp Huyền đánh tới, gã căn bản không còn cách nào khác, chỉ có thể cuốn gói bỏ trốn.
Bên trong đại trận, đám người Âu Dương Tiêu Sơn dốc toàn lực ngăn cản, Diệp Huyền thì diện vô biểu tình, nhíu mày, cẩn thận xem xét thứ gì đó.
Những Thực Thi Trùng này tấn công rất có quy luật, cũng không phải tấn công loạn xạ, mỗi lần tấn công đều tìm được phương hướng rất chuẩn, khiến cho các cấm vệ quân luống cuống tay chân.
Mở đại trận viễn cổ, Thực Thi Trùng bị người ta khống chế, những thứ này đều chứng tỏ, ở bên trong phủ thành chủ này, hẳn là có một cao thủ trận pháp nào đó, hơn nữa, người này đồng thời còn là một luyện hồn sư.
Hắn cũng không sợ Thực Thi Trùng này, điều hắn kiêng kị duy nhất chính là luyện hồn sư thần bí này.
Chỉ là Diệp Huyền vẫn không thể hiểu, ở Lưu Vân Quốc này rốt cuộc là ai có được thủ đoạn cỡ này chứ, nghĩ kỹ lại thì những người có thể làm được thế này nhất định không phải luyện hồn sư bản thổ của Lưu Vân Quốc, dù sao thì tới phó hội trưởng hiệp hội luyện hồn sư, luyện hồn sư tứ phẩm như Khô Trần trưởng lão cũng hoàn toàn không thể làm được điều này.
Trong lúc suy nghĩ, bên trong trữ vật giới chỉ của Diệp Huyền đột nhiên có một cỗ khí tức hơi động.
Khóe môi một mực mím chặt của Diệp Huyền đột nhiên nhếch lên tạo thành một nụ cười lạnh.
Vẫn luôn là ngươi một mực tấn công, bây giờ rốt cuộc tới lượt ta rồi, ta muốn xem thử, rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào, dám tới Thiên Húc hành tỉnh của ta giương oai.
- Khởi!
Diệp Huyền một mực không hề động đậy, nay đôi mắt chợt lóe sáng, đột nhiên ném vài cây trận kỳ ra ngoài, cắm vào bên trong khoảng không phía trước.
- Ba!
Chỗ sâu bên trong phủ đệ, hình ảnh trước mặt đám người đột nhiên liền biến mất.
- Lữ Hạo đại sư, xảy ra chuyện gì vậy?
- Hảo tiểu tử, cư nhiên phát hiện ra lão phu đang quản chế trận pháp, cắt đứt hình ảnh quản chế.
Vẻ mặt Lữ Hạo trở nên dữ tợn, trong đôi mắt màu xanh âm u lóe lên lãnh quang:
- Bất quá nếu như tiểu tử này thật sự cho rằng làm như vậy có thể giữ được mạng thì đúng là quá mức ngây thơ rồi, bảo bối của lão phu căn bản không cần khống chế cũng có thể giết chết được những võ giả lục giai đổ xuống, đám người kia bất quá chỉ có thể kéo dài thời gian giữ chút hơi tàn mà thôi….