Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Lời của Lữ Hạo còn chưa nói xong thì sắc mặt của lão đột nhiên biến đổi, lời nói ra cũng nghẹn lại.

Bởi vì lão khiếp sợ phát hiện, sau khi hình ảnh bị cắt đứt thì đám bảo bối của lão cư nhiên trong nháy mắt liền mất đi liên hệ một mảng lớn, loại tình huống thế này, trước kia chưa từng xảy ra bao giờ.

Không tốt, rốt cuộc là bảo bối của ta đang bị gì thế này? Sắc mặt của Lữ Hạo vô cùng khó coi, trong lòng lo lắng như có lửa đốt, chỉ là trên hình ảnh chỉ có một mảnh hư vô, lão cũng không biết rốt cuộc bên trong trận pháp xảy ra chuyện gì nữa.

Đám Ngụy Hoành nhìn thấy sắc mặt của Lữ Hạo đại biến thì trong lòng cũng cảm thấy lo lắng, trong ấn tượng của bọn họ, Lữ Hạo đại sư chưa bao giờ lộ ra vẻ mặt như vậy, chẳng lẽ là bên trong trận pháp đã xảy ra dị trạng gì rồi? Bọn họ không ngừng hỏi han, chỉ là không thể lấy được câu trả lời từ Lữ Hạo.

Thực tế thì không phải là Lữ Hạo không muốn trả lời, mà là lão hoàn toàn không thể nào trả lời được, bởi vì bây giờ lão đang dốc hết toàn lực để điều động đám Thực Thi Trùng bảo bối của mình lui về.

Những Thực Thi Trùng này là trân bảo lão lấy được từ trong sư môn, bởi vì chuyện này mà lão còn đắc tội với cao thủ trong sư môn, bị trục xuất khỏi sư môn, trở thành một kẻ bị vứt bỏ, lão tuyệt đối không thể để cho bảo bối của mình bị hao tổn toàn bộ ở nơi này được.

Chỉ là khiến lão không thể ngờ tới chính là mặc kệ lão dùng hồn lực triệu hoán đám Thực Thi Trùng của mình kiểu gì đi nữa, đều không được đáp lại nửa lời, chỉ là không ngừng cảm giác được từng mảng Thực Thi Trùng biến mất từ trong cảm ứng của mình.


Ngoài ra, lão còn từ trên đám Thực Thi Trùng kia cảm giác được một loại tin tức, đó chính là sợ hãi, dường như có thứ gì đó khiến cho Thực Thi Trùng vô cùng sợ hãi đã xuất hiện, chính loại sợ hãi này khiến cho Thực Thi Trùng căn bản không nghe theo mệnh lệnh của lão.

Không thể nào, phản ứng đầu tiên của lão là phủ quyết, tuy rằng đẳng giai của đám Thực Thi Trùng này của lão khá thấp, nhưng lại là loài yêu thú cực kỳ đặc biệt, chỉ cần có được lượng lớn thi thể thì có thể thăng cấp vô hạn, nói thẳng ra thì nếu có đại lượng thi thể yêu thú cửu giai đế cấp bị Thực Thi Trùng của lão thôn phệ thì thậm chí còn có khả năng sinh ra một đàn Thực Thi Trùng có thực lực cửu giai nữa, bởi vậy cho nên ở trên đại lục này, căn bản có rất ít thứ có thể khiến cho Thực Thi Trùng của lão cảm thấy sợ hãi được.

Phụt!

Há miệng phun ra một búng máu tươi, sắc mặt Lữ Hạo tái nhợt, vẻ mặt ngây ra, chỉ mới mười giây thôi, những Thực Thi Trùng bị lão khống chế kia cư nhiên đều đã biến mất toàn bộ.

Trong lòng của lão hoàn toàn không dám tin, chỉ là tới lúc này rồi, lão có không tin cũng vô dụng mà thôi, bởi vì ở bên trong cảm giác của lão, Thực Thi Trùng của lão quả thật là gần như đã biến mất toàn bộ.

Hình ảnh trước mắt đột nhiên lóe lên, bóng dáng của Diệp Huyền lại xuất hiện lần nữa, chỉ thấy ở trong hình ảnh kia, ánh mắt Diệp Huyền xuyên thấu qua mặt gương nhìn tới, giống như mang theo chút trào phúng.

Xung quanh hắn, chỉ còn lại lác đác hơn một trăm con Thực Thi Trùng là còn sống, bị nhốt bên trong một trận pháp loại nhỏ, còn nhân thủ bên phe Diệp Huyền thì cư nhiên hoàn toàn không có bất kỳ thương vong nào.

- Xú tiểu tử, ngươi đã làm gì Thực Thi Trùng bảo bối của lão phu rồi.

Lữ Hạo rốt cuộc không giữ nổi trấn định nữa, tức giận thét ầm lên, âm thanh thông qua quản chế trận pháp truyền ra bên ngoài.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Bên trong trận pháp, Diệp Huyền thản nhiên nói, mang theo vẻ trào phúng.


Ở xung quanh hắn, đám người Âu Dương Tiêu Sơn đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Diệp Huyền.

Lúc trước, sau khi Diệp Huyền đột nhiên ném ra vài cái trận kỳ thì đột nhiên lấy ra một cái hộp ngọc từ trong trữ vật giới chỉ, sau khi hắn mở hộp ngọc ra thì lập tức liền có một con trùng nho nhỏ cỡ chừng hạt mè bay ra từ bên trong, con trùng màu đen kia vừa mới bay ra thì đám Thực Thi Trùng lúc nãy hãy còn điên cuồng vây công bọn họ giống như gặp phải thiên địch vậy, sợ tới mức căn bản không dám ngo ngoe.

Mà con trùng nho nhỏ màu đen kia lại điên cuồng xuyên qua thân thể của đám Thực Thi Trùng kia, tốc độ cực nhanh, quả thực khiến cho người ta khó mà ngờ tới được, tất cả những con Thực Thi Trùng bị con trùng nhỏ màu đen kia xuyên qua, nháy mắt tất cả đều biến thành tro bụi bay đi mất, bao gồm cả thi khí bên trong cơ thể chúng nó cũng như vậy.

Đám Thực Thi Trùng kia căn bản không phải đối thủ của con trùng nhỏ màu đen kia, chỉ mới mười mấy giây thôi, một đàn Thực Thi Trùng vốn vô cùng đông nghịt, vô cùng vô tận tất cả đều bị con trùng nhỏ màu đen kia nuốt vào trong bụng, kể cả những con Thực Thi Trùng có thực lực đạt tới tứ giai cũng vậy.

Cuối cùng giống như con trùng nhỏ màu đen kia ăn no rồi, lúc này mới biến thành một đạo hắc quang, quay về hộp ngọc trên tay Diệp Huyền.

Đừng nói là Lữ Hạo không thể tận mắt nhìn thấy tình huống, ngay cả những người tận mắt nhìn thấy toàn bộ như Âu Dương Tiêu Sơn cũng phải trợn mắt há hốc mồm, căn bản không rõ lúc nãy vừa xảy ra chuyện gì hết.

- Không thể nào, trên đời này căn bản không ai có thể trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi giết chết toàn bộ Thực Thi Trùng bảo bối của lão phu được, cho dù là võ tôn lục giai cũng không được, nói thật cho lão phu biết, rốt cuộc bảo bối của lão phu đi đâu cả rồi.

Trong hư không truyền tới thanh âm hổn hển của Lữ Hạo.


- Không có gì là không thể hết, chỉ là Thực Thi Trùng mà thôi, chẳng lẽ ngươi còn cho rằng chúng nó là thôn thiên trùng đứng đầu bảng linh trùng kỳ dị hay sao.

Diệp Huyền phì cười một tiếng, ngữ khí đầy vẻ khinh thường.

Lúc trước thứ Diệp Huyền dùng để giết Thực Thi Trùng chính là Phệ Tâm Trùng lấy được từ trong cơ thể quốc quân Triệu Kính.

Thứ hạng của Phệ Tâm Trùng ở trên vạn yêu bảng cũng không tính là cao lắm, chỉ có thể xếp hạng chừng hai mươi, nhưng so với Thực Thi Trùng thì mạnh hơn rất nhiều.

Đều là yêu thú trùng, nhưng Phệ Tâm Trùng lại là khắc tinh của Thực Thi Trùng.

Bởi vậy cho nên trong lúc mấy người Âu Dương Tiêu Sơn chiến đấu thì hắn không ngừng ra sức luyện hóa Phệ Tâm Trùng, sau khi cảm nhận được khí tức của Thực Thi Trùng, Phệ Tâm Trùng sau khi ăn lượng lớn Âm Quý Mộc liền lâm vào ngủ say kia cũng dần tỉnh lại, dưới sự chỉ huy của Diệp Huyền, liền đại sát tứ phương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận