- Ai muốn trao đổi gì với ngươi? Thích biến đi đâu thì biến ngay đi, đừng có tò tò theo ta là được.
- Ngươi...ta nể mặt chúng ta đều là thành viên của Hồn Sư Tháp nên mới có lòng tốt nhắc nhở ngươi, không ngờ ngươi lại nói năng với ta như thế, chẳng lẽ vị trí này của ngươi có lai lịch bất chính, nên ngươi mới ngại mặt không dám trao đổi với ta?
Hà Từ Đình rốt cuộc cũng không bảo trì được phong độ nữa mà liên tục cười lạnh.
- Ha ha, thế có phải hơn không, lưu manh chính là lưu manh, gây sự chính là gây sự, giả vờ giả vịt mãi làm gì.
- Ngươi! Ta không đấu võ mồm với ngươi, thế này đi, ta thật muốn biết, một tên tiểu quỷ mới vừa trở thành luyện hồn sư nhất phẩm được một năm như ngươi, rốt cuộc có được vị trí này như thế nào!
Sắc mặt gã xanh mét, ánh mắt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười giá buốt.
Hà Từ Đình luôn tự cho mình là đệ nhất thiên tài của Hồn Sư Tháp Lưu Vân Quốc. Diệp Huyền bắt gã đợi hơn nửa tháng đã khiến cho gã bất mãn trong lòng, vừa rồi sau khi nhìn thấy Diệp Huyền và Vân Ngạo Tuyết thân mật với nhau thì ngọn lửa phẫn nộ trong lòng lại càng dâng cao, bấy giờ mới hư tình giả ý muốn đi ra làm quen với Diệp Huyền, rồi bắt Diệp Huyền phải bẽ mặt một phen.
Ai ngờ Diệp Huyền nói chuyện miệng sắc như dao làm cho thái độ làm bộ làm tịch của gã bị xé rách, không thể kìm chế được nên mới lộ ra diện mạo sẵn có của mình.
- Sao rồi hả? Không nói không rằng là cố ý giả ngu hay là không còn lời nào để nói? Số lượng nhất phẩm luyện hồn sư của Hồn Sư Tháp chúng ta nhiều không đếm xuể, ít ra cũng phải đến mấy chục người, trong đó không thiếu những luyện hồn sư nhất phẩm đỉnh phong, thế mà cố tình một kẻ mới thăng cấp nhất phẩm được hơn một năm như ngươi lại có tên trong danh sách, nếu nói không ai giở trò gì thì ai mà tin được?
Hà Từ Đình liên tục cười lạnh, những lời này người khác không dám nói, nhưng gã là đệ nhất thiên tài, con trai của phó hội trưởng Hồn Sư Tháp, gã nói chẳng kiêng nể ai hết.
- Hà Từ Đình, ngươi nói bậy bạ gì đó hả?
Vân Ngạo Tuyết tức giận quát lớn.
- Ngạo Tuyết, ta chỉ đang quan tâm đến sự công chính liêm minh của danh sách những người đi tham dự Phù Quang Đại Hội mà thôi, đương nhiên nàng là nhị phẩm luyện hồn sư, ta tất nhiên là không hoài nghi gì nàng, thế nhưng cái kẻ đường chính không đi mà muốn luồn lách cửa sau kia, không biết có can đảm nhận thử thách của ta hay không?
Hà Từ Đình không cam lòng cứ thế bỏ qua, cười lạnh liên thanh, khí thế bức người.
Nhất thời lúc ấy, tất cả luyện hồn sư trong đại sảnh Hồn Sư Tháp đều túm tụm với nhau, thấy cảnh này, họ đều xì xầm bàn luận, trong lòng hưng phấn không thôi.
Tuy rằng gần đây danh tiếng của Diệp Huyền ở vương thành lên rất cao, nhưng có tên trong danh sách tham dự Phù Quang Đại Hội là việc có quan hệ mật thiết đến lợi ích cá nhân của mỗi luyện hồn sư, thế nên khi thấy Hà Từ Đình thật sự chỉ mặt điểm tên tuyên chiến với Diệp Huyền thì tất cả luyện hồn sư đều cực kì hưng phấn mong chờ.
- Đúng, có bản lĩnh thì chấp nhận thử thách của Hà Từ Đình đại ca đi.
- Người tham dự Phù Quang Đại Hội liên quan đến địa vị của Lưu Vân Quốc chúng ta trong liên minh thập tam quốc, càng liên quan mật thiết đến tư cách bước vào Phù Quang bí cảnh, tất cả tuyển thủ được chọn lựa đều phải đại diện cho những người nổi trội nhất trong Lưu Vân Quốc chúng ta. Nhược bằng có người muốn dựa vào quan hệ cá nhân mà đoạt lấy vị trí thì đừng nói đến thiệt hại lợi ích của ai, mà chính là một thiệt hại nặng nề, một khối u ác tính đối với lợi ích của toàn bộ Lưu Vân Quốc.
- Nói không sai, Hà Từ Đình đại ca chính là đệ nhất thiên tài của Hồn Sư Tháp chúng ta, nhị phẩm đỉnh phong luyện hồn sư, có huynh ấy thử thách đánh giá chúng ta mới có thể tin tưởng được.
Có Hà Từ Đình đi đầu, mấy luyện hồn sư ngay từ đầu đã bất mãn với Diệp Huyền nhưng không dám mở miệng lập tức nhao nhao ồn ào.
- Hà Từ Đình, tuy Diệp Huyền huynh đệ mới trở thành nhất phẩm luyện hồn sư không được bao lâu, nhưng nếu đã được nhóm người hội trưởng tuyển vào một trong năm vị thiên tài thì đương nhiên phải có chỗ đặc biệt của hắn, ta nghĩ bài kiểm tra đánh giá này của ngươi không cần nữa thì hơn.
Đúng lúc này, một nam tử mặc bạch bào tiến lên phía trước, mỉm cười với Diệp Huyền và hào sảng nói.
- Tạ Kim Đường, ngươi cũng ra mặt nói chuyện thay cho hắn hay sao?
Nhìn thấy người này, Hà Từ Đình nhướn mày lạnh lùng quát, trước khi Vân Ngạo Tuyết đột phá, trừ gã ra thì Hồn Sư Tháp chỉ còn một nhị phẩm luyện hồn sư hai mươi lăm tuổi, chính là Tạ Kim Đường, đương nhiên người này cũng là một trong số năm tuyển thủ.
- Ta chẳng ra mặt nói chuyện thay ai cả, chỉ là cảm thấy bất luận năm người mà hội trưởng tuyển chọn ra là ai thì chúng ta cũng đều phải tin tưởng vào hội trưởng.
- Hoa ngôn xảo ngữ.
Hà Từ Đình lạnh lùng cười.
- Tạ Kim Đường, ngươi đừng có mà chụp mũ cho ta, Hà Từ Đình ta không phải là không tin vào sự lựa chọn của hội trưởng bọn họ, chẳng qua ta thấy kẻ này tuổi còn trẻ như thế, muốn kiểm tra thử xem tạo nghệ của hắn về phương diện luyện hồn sư đến đâu mà thôi, chung quy sắp tới chúng ta sẽ xuất chiến thay mặt cả Lưu Vân Quốc, đương nhiên là phải tìm hiểu một chút xem thực lực của chiến hữu như thế nào rồi, chẳng lẽ chuyện này cũng không được làm hay sao?
Nhìn thấy có người ra mặt vì Diệp Huyền, Hà Từ Đình lập tức chuyển giọng ngay, lời nói ra cũng cẩn thận chọn lựa hơn hẳn.
Đồng thời ánh mắt gã cũng liếc sang một luyện hồn sư trẻ tuổi khác vẫn đứng ở một bên:
- Lý Vạn Bằng sư đệ, ngươi nói có đúng không?
Người tên Lý Vạn Bằng này cũng là một trong năm tuyển thủ được Hồn Sư Tháp lựa chọn, hai mươi hai tuổi, địa võ sư nhất trọng, nhất phẩm đỉnh phong luyện hồn sư.
Lý Vạn Bằng vốn không định tham dự vào trận thị phi này, thấy Hà Từ Đình nhìn về phía mình thì trong lòng lập tức hô to hỏng chuyện, nhưng lúc gã muốn tránh thì đã không còn tránh kịp nữa rồi, nghe thấy câu hỏi của Hà Từ Đình, gã chỉ có thể đứng ra mà kiên trì nói:
- Hà Từ Đình đại ca đương nhiên nói không sai, chúng ta đều đã quen thuộc hiểu rõ nhau từ lâu, chỉ có Diệp Huyền huynh đệ là không thường xuyên ở Hồn Sư Tháp, cho nên không biết rõ được bao nhiêu, làm quen lẫn nhau một chút cũng được. Có điều Diệp Huyền huynh đệ là do hội trưởng chọn lựa ra, chắc hẳn là không vấn đề gì.
Lý Vạn Bằng này lắp ba lắp bắp, chỉ có thể cố hết sức không đắc tội với cả hai bên.