Loan Hồng nghe xong cười ha ha, hắn dùng ánh mắt khiêu khích hìn Diệp Huyền, lúc này mới ngạo nghễ ngồi xuống.
Khác với các đại sư khác cảm thấy xấu hổ, trong nội tâm Tả Nhất Minh mừng rỡ không thôi, Loan Hồng điểm càng cao, hắn thắng được đặt cược càng lúc càng lớn, tự nhiên vô cùng hưng phấn.
Sau khi đi qua bàn của Loan Hồng, hắn nhìn đáp án của Diệp Huyền.
Ánh mắt Tả Nhất Minh không thể chờ đợi được trông xem, hắn ngạc nhiên:
- Tiểu tử, ta cũng không tin đề mục thứ hai của ngươi là hoàn toàn đúng.
Đáp án của Diệp Huyền trên giấy ghi lại năm loại phương pháp, Tả Nhất Minhnhinf vào.
Hắn nhìn thấy năm đáp án của Diệp Huyền, trong nội tâm Tả Nhất Minh lúc này trầm xuống, sau khi hắn xem xong kết quả năm đáp án, cảm giác mừng rỡ như điên xuất hiện trong lòng hắn, trên mặt mừng rỡ không che dấu được, không thể chờ đợi được đắc ý lên tiếng:
- Chư vị, thành tích trước đó của Diệp Huyền nghịch thiên, hiện tại xem ra cũng không gì hơn thế này, đề mục thứ hai chỉ đạt một trăm hai mươi điểm.
Năm đáp án của Diệp Huyền có bốn loại đáp án giống tiêu chuẩn như đúc, còn loại thứ năm lại khác với dáp án tiêu chuẩn bình thường, không giống với đáp án thứ sáu của Loan Hồng lúc trước, hiển nhiên là đáp án sai lầm.
Căn cứ quy tắc của trận đấu, ghi đúng một đáp án được bốn mươi điểm, sai một loại đáp án trừ bốn mươi điểm, ghi bốn đúng bốn loại sai một loại, Diệp Huyền tương đương còn ba loại nên được một trăm hai mươi điểm.
Mấy khảo hạch trước Diệp Huyền luôn vượt qua Loan Hồng chín mươi điểm, nói cách khác qua khảo hạch thứ hai, Diệp Huyền và Loan Hồng chênh lệch với nhau mười điểm.
Hạng thứ ba cô đọng vũ hồn, người sáng suốt đều nhìn ra vũ hồn của Diệp Huyền kém xa không bằng vũ hồn của Loan Hồng, hơn nữa cho dù thành tích hạng hai, Loan Hồng vượt qua Diệp Huyền đạt được thứ nhất là chuyện ván đã đóng thuyền.
Làm cho nội tâm Tả Nhất Minh lúc này vui mừng không nói thành lời.
Trái lại nội tâm của Đông Phương Ngôn Ngữ lúc này trầm xuống, nàng cũng nhìn thấy đáp án của Diệp Huyền, đáp án thứ năm chọn tài liệu thập phần quỷ dị, phương pháp vô cùng kỳ quái chưa nghe nói qua, mặc dù không có trải qua nghiệm chứng nhưng căn cứ vào kinh nghiệm hắn cũng cho rằng là sai.
- Chúc Thiên Lam đại sư, Diệp Huyền hạng thứ ba, đạt được một trăm hai mươi điểm.
Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa đại sư cũng cười nhạt lên tiếng.
Chúc Thiên Lam không có tùy tiện mở miệng, hắn cẩn thận dò xét đáp án của Diệp Huyền và cau mày.
Nhìn thấy kết cục này, trong lòng Diệp Huyền cũng có chút im lặng, phương pháp tăng Bạch Hổ vũ hồn không dưới mười loại, đề phòng kỹ thuật của liên minh mười ba nước yếu kém, cố ý chọn ra năm loại đơn giản nhất, không nghĩ tới vẫn làm đám người Chúc Thiên Lam không biết.
Lúc mình bị công bố đứng hạng ba một trăm hai mươi điểm, rốt cuộc Diệp Huyền đứng lên:
- các vị, phương pháp thứ năm của ta là dùng Hồn Quan thạch làm hồn dẫn, gia nhập Đa La diệp, Thiên Chi Lan, Cửu Linh Thạch Nhũ các loại tài liệu, các vị không nghiệm chứng đã nói đây là sai lầm, dường như có chút không ổn nha.
- Ha ha ha, tiểu tử, hẳn là ngươi là không phục?
Nghe được Diệp Huyền mở miệng, Tả Nhất Minh lập tức trào phúng, dương dương đắc ý:
- Phương pháp của ngươi Tả Nhất Minh ta chưa từng nghe qua, mặc kệ nhìn từ chỗ nào góc độ nào đều sai mười phần, căn bản không cần nghiệm chứng, cần gì lãng phí thời gian.
- Đúng vậy.
Hứa Tín Hoa hội trưởng cũng cười lạnh liên tục:
- Vũ hồn tăng lên chủ yếu từ hai phương diện, một là tu vi hồn lực vũ hồn, một khắc chính là thuộc tính bản thân vũ hồn, nhưng ngươi lựa chọn này vài loại tài liệu không liên quan gì tới hai phương diện này, nghiệm chứng cũng uổng phí công phu.
Loan Hồng vốn trông mong quan sát đáp án của Diệp Huyền, dù sao hắn kiến thức rộng lớn, biết rõ thiên hạ có cả trăm phương pháp khác nhau, chưa thấy qua chưa hẳn là sai lầm.
Lúc này nghe Diệp Huyền sử dụng tài liệu liền an tâm không ít.
Trong biện pháp của Diệp Huyền đều là tài liệu không liên quan, hơn nữa lộn xộn không thứ tự, với kiên thức của hắn chưa từng nghe nói những tài liệu của Diệp Huyền có thể gia tăng Bạch Hổ vũ hồn, không hề nghi ngờ, nhất định là sai lầm.
- Không thông qua nghiệm chứng đã nói sai lầm, các hạ không khỏi cũng quá trò đùa rồi? Phương pháp tăng vũ hồn đâu chỉ trăm loại, các hạ chưa nghe nói qua chưa hẳn đã là sai lầm. Truyện Trọng Sinh
Diệp Huyền cười lạnh nói một câu.
- Tiểu tử, ngươi có càn quấy thì kết quả cũng giống như vậy, chẳng lẽ lão phu thân là luyện hồn sư tứ phẩm còn không nhìn ra đáp án chính xác hay không sao? Theo như ngươi nói, mỗi tuyển thủ đều mơ tưởng nghiệm chứng đáp án của mình chẳng phải là lộn xộn, trận đấu tới khi nào mới kết thúc?
Tả Nhất Minh lạnh giọng quát lớn.
- Tiểu tử, thua thì thua, làm gì tính toán chi li, vốn lão phu còn tưởng rằng ngươi là nhân vật, hiện tại xem ra thật lề mề, cầm lên không bỏ xuống được, cũng không có gì cả.
Trên mặt Hứa Tín Hoa đầy trào phúng, hắn cười lạnh nói với Đông Phương Ngôn Ngữ:
- Đông Phương Ngôn Ngữ, tuyển thủ Lưu Vân quốc các ngươi đều có tính cách này, quả nhiên là đi ra từ nơi nào thì người như thế nào, lời này nói rất hợp, ha ha, ha ha ha.
Trong nội tâm Khô Trần vô cùng giận dữ, hắn cười lạnh nói:
- Hứa Tín Hoa, nhìn ngươi cười đắc ý như vậy, người không biết còn tưởng rằng Hỏa Ô quốc các ngươi lúc này là người thắng của phù quang đại hội đấy, thật không biết đệ nhất thiên tài Hỏa Ô quốc lúc này có thể lọt vào top mười hay không! Nếu như không lọt vào top mười thì đó mới là buồn cười.
- Ngươi...
Hứa Tín Hoa tức giận suýt nổ phổi nhưng không thể nói gì
Hắn nhất có lòng tin vào đệ tử Trần Tước Minh nhưng biểu hiện thường thường trong phù quang đại hội, chưa hẳn cầm ổn khả năng tiến vào top mười, đây là cây gai trong lòng của hắn, Khô Trần công khai nói ra như thế làm hắn nghẹn một bụng không thể phản bác.
Khô Trần cũng không để ý tới hắn, vừa chắp tay nói với Chúc Thiên Lam:
- Chúc Thiên Lam đại sư, ta ngược lại cảm thấy Diệp Huyền nói đúng, loại biện pháp này tuy chúng ta chưa từng thấy qua nhưng cũng chẳng phải đại biểu hắn nhất định sai lầm, không nghiệm chứng mà tùy ý đánh giá thành tích của tuyển thủ thì chẳng phải như trò đùa hay sao?
Mặc dù không biết đáp án của Diệp Huyền nhưng trong nội tâm Khô Trần đã có tin tưởng mù quán với Diệp Huyền,, hắn tin tưởng Diệp Huyền nói như vậy thì nhất định có đạo lý của hắn.