- Đúng thế, Diệp Huyền, có chuyện ta cần khuyên ngươi một chút.
Thần sắc Đông Phương Ngôn Ngữ lúc này vô cùng ngưng trọng.
- Lần này trong liên minh mười ba nước chúng ta xuất hiện rất nhiều hắc mã, nhưng theo ta quan sát lai lịch đám người Vô Thương quốc Loan Hồng rất có vấn đề, ngươi gây náo động trên đại hội như thế cũng phải cẩn thận.
Khô Trần cũng nhắc nhở:
- Hội trưởng nói đúng, ngươi không chỉ cẩn thận Loan Hồng, trong phù quang bí cảnh gặp được luyện hồn sư của Hỏa Ô quốc và Đông Thăng quốc cũng phải cẩn thận một ít, ta sợ đám người Tả Nhất Minh ra ra tay với ngươi.
Diệp Huyền gật gật đầu, ánh mắt bình tĩnh.
Trao đổi qua đi, ba người cũng đi ra khỏi mật thất.
Chưa đi ra ngoài rất xa, một đám trưởng lão và luyện hồn đại sư hồn sư tháp Lưu Vân quốc lập tức vây quanh bọn họ.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, lúc này bốn mươi danh ngạch Lưu Vân quốc của chúng ta nhiều hơn lúc trước hơn hai mươi người, danh ngạch trong đó quyết định như thế nào?
- Đúng vậy a, còn ba ngày phù quang bí cảnh mới mở ra, có lẽ nên sớm quyết định danh ngạch thôi.
Không ít luyện hồn đại sư thần sắc kích động và hỏi thăm.
Đại đa số bọn họ là luyện hồn sư tam phẩm sơ kỳ, dựa theo thực lực có bài danh mười mấy trong vương quốc.
Phù quang đại hội lúc trước, bởi vì chỉ có được chừng hai mươi danh ngạch, bọn họ không ôm hi vọng tiến vào trong phù quang bí cảnh.
Nhưng lần này đám người Diệp Huyền đột nhiên bộc phát làm danh ngạch của Lưu Vân quốc bạo tăng, lúc này nội tâm của bọn họ rục rịch.
- Các vị, ta hiểu tâm tình của các vị, tuy danh ngạch Lưu Vân quốc chúng ta trong phù quang đại hội lần này tăng nhiều, hoàn toàn là vì Diệp Huyền, bởi vậy Diệp Huyền có được mười bảy danh ngạch, ta sẽ lưu cho chính hắn, nói cách khác, chỉ cần Diệp Huyền đề danh ngạch sẽ được thông qua, không có bất kỳ hạn chế gì. Đọc 𝑡𝘳𝐮𝔂ệ𝙣 ha𝔂, 𝑡𝘳𝐮𝔂 cập 𝙣ga𝔂 { 𝒯𝘳ù 𝓶𝒯𝘳𝐮𝔂ệ𝙣.𝒱𝙣 }
Xoạt!
Đông Phương Ngôn Ngữ vừa nói ra lời này, các luyện hồn sư trong nơi đóng quân Lưu Vân quốc lập tức hưng phấn.
- Diệp Huyền đại sư, ta chính là hồn sư tháp Mai Da của La Hành tỉnh, luyện hồn sư tam phẩm sơ kỳ, ngươi xem ta có tư cách đi vào phù quang bí cảnh hay không?
- Diệp Huyền đại sư, ta là đệ tử Tiết gia trong vương quốc, có thể mượn nơi nói chuyện?
- Diệp Huyền đại sư...
- Ai nha, đừng lách vào ah.
- Tên khốn nào cầm gậy chọc vào mông ta thế, lại chọc có tin ta phế nó hay không?
- Khốn kiếp, biến thái!
Trong đại sảnh loạn thành một bầy, tất cả luyện hồn sư đều lao về phía Diệp Huyền, người lách vào người, người dán người, cảnh tượng rối loạn tới cực điểm.
- Diệp Huyền, chuyện danh ngạch giao cho ngươi, những luyện hồn sư các nơi trong vương quốc đều có bảo vật, ngươi ngàn vạn đừng khách khí.
Đông Phương Ngôn Ngữ nói bên tai Diệp Huyền, chợt hắn cười ha ha rời khỏi đại sảnh.
Nhìn đám luyện hồn sư không ngừng chen lấn tới trước mặt hắn, Diệp Huyền cũng bị bọn họ nhao nhao nhức đầu.
- Đều yên tĩnh cho ta.
Toàn trường lập tức tịch yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
- Được rồi, ai muốn đạt được danh ngạch thì phải liệt danh sách cho ta, căn cứ danh sách ta sẽ phân phối danh ngạch.
Thái độ của Diệp Huyền với Khô Trần là bởi vì đối phương đáng giá thâm giao, đối với luyện hồn sư và trưởng lão khác trong hồn sư tháp sẽ không khách khí như vậy, muốn danh ngạch có thể, trực tiếp cầm tài liệu ra đây.
Không ít luyện hồn sư nghe xong liền cầm giấy bút ra, bọn họ đều ghi lại các loại tài liệu, tất cả đều ghi vào phía trên, có luyện hồn sư hận không thể viết quần lót mình vào, sợ Diệp Huyền không chọn trúng mình.
Căn cứ nhiều lần tổ chức đại hội, luyện hồn sư tiến vào phù quang bí cảnh không chỉ đạt được đại lượng tài liệu vô cùng trân quý, hơn nữa khí tức trong phù quang bí cảnh nghe nói thích hợp với luyện hồn sư tu hành, rất nhiều luyện hồn sư đi vào phù quang bí cảnh đều đạt được đột phá trong thời gian ngắn, nó có lực hấp dẫn không thể kháng cự với các luyện hồn sư đang đứng nơi đây.
Trải qua lựa chọn liên tục, Diệp Huyền mới từ hơn trăm người chọn ra mười bảy người, mười bảy người nơi này đều trả cái giá lớn, cũng nhét đầy trữ vật giới chỉ của Diệp Huyền.
Nhưng những luyện hồn sư này không ai tức giận, ngược lại vui sướng hài lòng.
- Diệp Huyền đại sư, lão phu có một đứa con gái như hoa như ngọc, nếu như ngươi muốn, sau khi trở lại vương quốc, lão phu lập tức đưa tới cửa gặp ngươi.
Một ít luyện hồn sư càng muốn tặng nữ nhân cho Diệp Huyền, cái gì con gái thất đại cô bát đại di, cái gì cô em vợ ah, cái gì chị dâu ah, tất cả đều đi ra.
Diệp Huyền nghe xong cũng phải đổ mồ hôi lạnh.
Dùng thực lực và thiên phú của Diệp Huyền, tương lai chắc chắn phong sinh khởi thủy trong liên minh mười ba nước, nếu nữ nhi của bọn họ có thể trèo lên người Diệp Huyền đại sư, đến lúc đó còn buồn hay sao.
Trong vài ngày kế tiếp có vài luyện hồn sư tiến hành đại hội giao dịch, Diệp Huyền cũng không có tham gia, hắn im lặng trong gian phòng của mình và yên lặng tu luyện, hơn nữa hắn còn tiến hành chuẩn bị.
Từ ngày trọng sinh tới nơi, thực lực của Diệp Huyền tăng lên rất nhanh nhưng hắn biết rõ trong một ít bí cảnh thường thường có nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, muốn đứng ở thế bất bại phải chuẩn bị đầy đủ mới được.
Hắn kiếp trước gặp không ít nguy hiểm các loại, tự nhiên biết rõ đạo lý đề phòng khi chưa xảy ra.
So với Lưu Vân quốc bên này vô cùng sinh động, các vương quốc khác không có tốt như vậy.
Nơi đóng quân của Đông Thăng quốc.
Tất cả cường giả có tư cách tham gia vào phù quang bí cảnh đang tụ tập trong mật thất của Tả Nhất Minh.
- Các vị, lần này đi vào phù quang bí cảnh lần này chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó chính là phải nhìn chằm chăm vào Lưu Vân quốc Diệp Huyền, bất cứ kẻ nào có được tin tức của hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất truyền tin tức cho trưởng lão của vương quốc, đều minh bạch chưa?
- Hiểu.
- Rất tốt, tất cả mọi người chuẩn bị một chút, Dạ Phồn Tinh, ngươi đến chỗ của ta một chút.
Tả Nhất Minh nhìn Dạ Phồn Tinh và lãnh đạm nói ra.
- Vâng, hội trưởng.
Dạ Phồn Tinh cười nhạt một tiếng, hắn cũng không chối từ, đi theo Tả Nhất Minh đi vào gian mật thất.
- Dạ Phồn Tinh, lúc này Đông Thăng quốc chúng ta có thể đạt được nhiều danh ngạch như thế, công lao của ngươi không thể bỏ qua.
Tả Nhất Minh nhìn chằm chằm vào Dạ Phồn Tinh, trong mắt toát ra thâm ý.
- Hội trưởng đại nhân khen nhầm, Đông Thăng quốc có thể đạt được thế tự hôm nay, hoàn toàn là vì hội trưởng đại nhân ngươi chỉ đạo có phương pháp, ta chỉ làm việc mình nên làm.