Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng

Diệp Huyền lộ ra hai quả lệnh bài không tính là đặc biệt cao nhưng kết hợp với tuổi làm hai tên hộ vệ cảm thấy áp bách.

Thiếu niên này tuyệt đối là người của thế lực lớn hoặc đại gia tộc.

Hai gã hộ vệ âm thầm nghiêm túc.

Dựa theo quy định của Luyện Khí Phường không phải hào phú không được tiến vào, thiếu niên này cũng không có lệnh bài hào phú, cũng không có lộ ra lệnh bài thân phận thế lực lớn, dựa theo quy củ hiển nhiên không thể tiến vào.

Nhưng mà khí thế của Diệp Huyền lộ ra làm hai tên hộ vệ do dự.

Dựa theo quy định, tự nhiên cũng không có biện pháp tiến vào.

Xèo...xèo!

Thấy hai người không nói chuyện, Tiểu Tử Điêu trên đầu vai diệp Huyền lập tức khó chịu kêu xèo...xèo.

Nó tức giận trừng mắt, đôi móng vuốt nhỏ không ngừng khoa tay múa chân, rồi sau đó chống nạnh, bộ dạng các ngươi mắt chó nhìn người thấp, còn không tránh đường cho ta.

- Tiểu gia hỏa thật đáng yêu.

Tiểu Tử Điêu của Diệp Huyền biểu hiện hấp dẫn không ít nữ tử chú ý, làm cho các nàng hưng phấn kêu lên.

Tiểu Tử Điêu là linh sủng có linh tính nhất mà các nàng từng nhìn thấy, móng vuốt nhỏ không ngừng khoa tay múa chân, tuy chỉ có thể kêu xèo...xèo nhưng kết hợp với thần thái làm mọi người đều hiểu rõ ý của nó.


Hai gã thủ vệ liếc nhau, do dự một lúc sau đó mới tránh đường.

- Mời!

Luyện Khí Phường quy định thập phần nghiêm khắc nhưng không phải chết, nó cực kỳ linh hoạt.

Tầm mắt của hai thủ vệ rất cao, nhìn bộ dạng Diệp Huyền cũng biết hắn không tầm thường, hơn nữa Tiểu Tử Điêu trên vai Diệp Huyền biểu hiện, lại có hai tấm lệnh bài cho nên bọn họ tránh qua.

Nói không chừng thiếu niên này chính là đệ tử hạch tâm thế lực lớn, chỉ không muốn bạo lộ thân phận a.

- Ồ, tiểu tử này này thật tiến vào.

Đám người Chu Thành Bình lúc này cũng ngạc nhiên.

Tuy hắn nhìn thấy Diệp Huyền lộ ra lệnh bài nhưng không biết là lệnh bài gì, trong lúc nhất thời kinh nghi bất định.

Chẳng lẽ gia hỏa này là đệ tử hào phú? Hay là đệ tử thế lực lớn

Diệp Huyền tiến vào Luyện Khí Phường, mặt không biểu tình dò xét bốn phía.

Trong Luyện Khí Phường có hơn mười người đang tụ tập.

Nhìn chung quanh, đại đa số đều là một ít đệ tử trẻ tuổi, đều là hai ba mươi tuổi, tuổi già cũng có một ít nhưng cũng không nhiều, hơn nữa mạnh nhất ở đây chỉ là Vũ Tôn lục giai, hoàn toàn không có Vũ Vương thất giai.

Lúc này diệp Huyền cảm thấy nghi hoặc.

Tác phẩm của luyện khí sư Vương cấp thất giai, đừng nói là Vũ Vương, ngay cả một ít cường giả Vũ Hoàng cũng bị hấp dẫn, tại sao chỉ có những người như vậy? Hay vẫn là nói những cường giả này đi nơi khác?

Tuy trong nội tâm nghi hoặc nhưng Diệp Huyền cũng không quá quan tâm, hắn dò xét đại sảnh.

Tiến vào Luyện Khí Phường, nơi này là đại sảnh triển lãm, trong đại sảnh có bày các tác phẩm luyện khí.

Các loại vũ khí, hộ giáp, đồ trang sức, huyền binh, hồn binh, thậm chí huyền bảo cũng có bày ra.

Những tác phẩm luyện khí này có Lục Ly đại sư tự mình luyện chế, càng có đệ tử luyện chế, chế tác không có chỗ nào mà không phải thượng thừa, làm cho người ta nhìn mà biết đủ.

Diệp Huyền tùy tiện xem vài món, cho dù là tác phẩm của đệ tử Lục Ly đại sư luyện chế đều không kém gì Long Văn kiếm của mình, hiển nhiên đạt tới trình độ đỉnh cấp của liên minh mười ba nước.

Về phần tác phẩm của Lục Ly đại sư gần như hoàn mỹ, tinh điêu tế trác, có thể nói tác phẩm nghệ thuật.

Diệp Huyền phát hiện tuy trong đại sảnh bày nhiều linh bảo, huyền bảo nhưng không có giá bán ra.


Hỏi qua La Thành, Diệp Huyền mới biết được thì ra đại sảnh chỉ triển lãm đồ vật, đều là hàng không bán, bày ở nơi này chỉ để triển lãm, cho dù có yết giá cũng vượt qua giá cả của bản thân đồ vật.

Trừ phi ngươi địa vị thập phần cao, hoặc có đủ bối cảnh thân phận, có thể trực tiếp nói chuyện với Luyện Khí Phường, nếu không căn bản đừng mong mua được đồ vật ở đại sảnh triển lãm.

Lời nói không dễ nghe, đồ vật trong đại sảnh triển lãm chỉ dùng để hiển lộ trình độ luyện khí của Luyện Khí Phường.

Trong đại sảnh này có không ít đệ tử hào phú nhìn chằm chằm vào.

Trong đó hấp dẫn Diệp Huyền chú ý nhất có năm người.

Năm người này khí chất đều giống như Mộ Dung Vân, cho dù đi đến nơi nào đều như sao quanh trăng sáng, giống như tiêu điểm của mọi người.

Trong năm người, bốn nam một nữ.

Nữ tử tuổi không lớn, giống Mộ Dung Vân Tiêu, nàng cực kỳ xinh đẹp, có gương mặt trái xoan.

Hơn nữa đường cong bộ mặt mượt mà và thon dài, nhìn nàng không có chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào.

Da thịt nàng trắng nõn, váy chi nửa đùi ngọc, chân dài tuyết trắng như ngó sen, óng ánh sáng long lanh.

Tuy mặc váy dáng người uyển chuyển, đường cong lung, lại còn mặc váy để lộ nửa đùi càng hấp dẫn không ít người chú ý.

Đáng tiếc duy nhất là, thần thái của nàng thập phần chi lạnh, lông mày nhếch lên, hiển nhiên là nữ nhân có tính tự chủ rất mạnh, lại rất tự tin.

- Ngươi nhìn trường kiếm này, nghe nói là Lục Ly đại sư mấy chục năm trước khi còn là luyện khí đại sư ngũ giai chế tạo, lợi dụng thiên vực huyền tinh hỗn hợp tiến huyền tâm thiết, lãnh tinh thiết, ngươi xem đường cong của nó rất mềm mại, mỗi một đạo đường cong đều cần tôi qua nước lạnh vài lần...

Thiếu nữ này và Mộ Dung Vân Tiêu đi tới nơi nào cũng có hộ hoa sứ giả đi theo, bọn họ không ngừng khoe khoang tri thức luyện khí của mình.

Càng có một ít thanh niên ra vẻ đi ngang qua hai người rồi sao đó chào hỏi.


Nữ tử chỉ lạnh lùng gật đầu, cũng không nhiều lời.

- Diệp thiếu, thiếu nữ này là đệ tử Chu gia Chu Khinh Vi tiểu thư, nghe nói nàng giống như Vân Tiêu tiểu thư, năm nay đều gia nhập Lam Quang học viện.

La Thành ở bên cạnh giải thích.

Diệp Huyền gật gật đầu, không nói gì.

Hắn tới nơi này cũng không phải làm quen mỹ nữ, mà là tìm Lục Ly đại sư, đương nhiên, lòng thích cái đẹp mọi người đều có, có mỹ nữ đẹp mắt cũng không tồi.

Vào lúc này Chu Khinh Vi vậy mà chủ động đi tới gần Diệp Huyền.

- Con chồn của ngươi rất đáng yêu, có thể bán cho ta hay không?

Chu Khinh Vi nhìn chằm chằm vào Tiểu Tử Điêu, nhàn nhạt nói ra.

Ánh mắt người chung quanh đều chú ý tới nơi đây, nhìn Diệp Huyền với ánh mắt hâm mộ.

Cũng không biết gia hỏa giẫm vận khí cứt chó gì, Chu Khinh Vi tiểu thư lại chủ động nói chuyện với hắn, sớm biết như vậy bọn họ cũng mang sủng vật đáng yêu tới.

Trong lúc nhất thời không ít thanh niên nhìn Diệp Huyền với ánh mắt đố kỵ.

Gia hỏa này lạ mắt như vậy, cũng không biết là gia tộc của ai, cũng bởi vì mang sủng vật đáng yêu, bằng không hắn hà đức hà năng gì nói chuyện với Chu Khinh Vi tiểu thư.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận