Nói xong xin lỗi, đám người Cố thống lĩnh đang chờ Diệp Huyền mở miệng, hắn muốn nhìn Diệp Huyền sẽ giải quyết như thế nào, hắn nghĩ rằng Diệp Huyền nhất định sẽ đưa ra một ít yêu cầu, hắn cũng đã quyết định, mặc kệ Diệp Huyền đưa ra yêu cầu gì, chỉ cần Thiên Long vệ có thể làm được sẽ không cự tuyệt.
Mà đám người Thiệu Quân đội trường cúi người thật sâu, dường như đầu có thể chạm đất.
Chuyện bọn họ không ngờ tới đã xảy ra, đã thấy Diệp Huyền mắt nhìn đám người Thiệu Quân, hắn bước nhanh lên phía trước nâng bọn họ lên, cười nói:
- Thiệu Quân đội trường nói quá lời, Thiệu đội trưởng ngày hôm qua chấp hành công vụ, mặc dù có chỗ sai lầm nhưng chỉ là cử chỉ vô tâm, làm gì xin lỗi, còn Cố thống lĩnh quá mức nghiêm trọng.
Diệp Huyền hành động như thế làm đám người Cố thống lĩnh sững sốt.
...
Bọn họ đã chuẩn bị chờ Diệp Huyền xảo trá một phen.
Nhưng mà Diệp Huyền hành động và thái độ làm bọn họ không kip phản ứng.
Thậm chí trong nội tâm đám người Cố thống lĩnh có một ý niệm trong đầu, Huyền Diệp đại sư còn chưa nguôi giận hay sao?
Cũng phải, nhìn đám đội viên Thành Kiến Ti bị trói như bánh chưng kia, trên người bọn chúng toàn thân máu tươi đầm đìa, bộ dáng muốn bao nhiêu thê thảm có bao nhiêu thê thảm, muốn chém giết muốn róc thịt mặc người xử trí.
Lại nhìn chính mình, tuy đám người Thiệu Quân thành khẩn xin lỗi nhưng lông tóc ít bị tổn thương, đối phương nhìn thấy làm sao không tức giận?
Hắn cuống quít nói:
- Huyền Diệp đại sư, ngươi đừng như vậy, ta thẹn trong lòng ah, sau khi nghe nói chuyện hôm qua lão phu không thể ngủ yên, Thiên Long vệ chúng ta có tôn chỉ phục vụ người dân, dùng giữ gìn trật tự đế đô làm nhiệm vụ của mình, nhưng ngày hôm qua có tiểu nhân dám diễu võ giương oai trước mặt đại sư, Thiên Long vệ ta chẳng những không nghiêm trị ác đồ, ngược lại còn làm phiền đại sư quan tâm tới.
- Hành vi này là sỉ nhục của Thiên Long vệ, sau khi trở về ta cảm giác thẹn thật sâu, nội tâm có bất an, hôm nay tới xin lỗi mang theo vạn phần thành ý, hôm nay mặc kệ đại sư ngài xử phạt thành viên Thiên Long vệ như thế nào, tại hạ không ngăn cản.
Cố thống lĩnh nói lời lẽ đầy chính nghĩa, ngữ khí to lớn làm đám người Thiệu Quân chấn động.
- Các ngươi còn không quỳ xuống nhận sai.
- Huyền Diệp đại sư, chúng ta biết sai rồi, mong đại sư trách phạt.
Mấy người Thiệu Quân mở miệng, nội tâm như nhỏ máu, bọn họ muốn quỳ xuống.
- Cố thống lĩnh, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, hắn làm sao có thể để đám người Thiệu Quân quỳ xuống, hắn ngăn cản Thiệu Quân.
Hắn cũng không cần đám người Thiên Long vệ nhận sai.
Thiên Long vệ chính là thân vệ hoàng thất Hạo Thiên đế quốc, luận địa vị cũng giống thân vệ quân của Lưu Vân quốc, chính là bá chủ một phương..
Hôm nay bọn họ quỳ ở nơi này không phải quỳ Diệp Huyền, mà là vì mặt mũi của Lục Ly đại sư.
Diệp Huyền hắn tiêu sái thì tiêu sái nhưng với La gia tương lai sinh hoạt tại đế đô mà nói chính là quả bom tàng hình đấy.
Bọn họ có thể trở ngại mặt mũi Luyện Khí Phường không dám động thủ với La gia, nhưng cơn tức này bọn họ sẽ không quên đi.
Cho nên Diệp Huyền cũng không định để Thiên Long vệ nhận sai, cũng không có ý định giáo huấn Thiên Long vệ.
Đương nhiên đó cũng không phải nguyên nhân chủ yếu, mấu chốt nhất là chuyện ngày hôm qua Thiên Long vệ không có làm ra chuyện khác người gì, cũng phản đối hạ thủ với La gia và chính mình, tối đa chỉ chuẩn bị mang mình về Thiên Long vệ mà thôi, cuối cùng còn không thành công.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất, nếu không với tính cách Diệp Huyền, đừng nói Thiên Long vệ, cho dù hoàng thất đắc tội hắn cũng không xong như vậy đâu.
Trong phòng khách, Thiệu Quân đang chuẩn bị quỳ xống chỉ cảm thấy có lực lượng lớn ngăn cản không cho hắn quỳ.
Cảm giác xấu hổ và sỉ nhục trong lòng hắn bị quét sạch, hắn kinh hãi nhìn Diệp Huyền.
Có thể làm đội trưởng Thiên Long vệ thì hắn cũng phải có thực lực Vũ Tôn lục giai, tuy tại đế đô không tính là nhân vật đứng đầu nhưng cũng tuyệt không phải a miêu a cẩu có thể so sánh, hắn chính là Vũ Tôn lục giai nhưng bị Diệp Huyền ngăn cản không cách nào quỳ xuống, thực lực như vậy làm cho hắn kinh hãi.
- Cố thống lĩnh, Thiệu đội trưởng, chỉ sợ ngươi không biết cách làm người của ta, Huyền Diệp ta một khi nghiêm túc, Thiên Vương lão tử cũng không nể tình, chuyện ngày hôm qua thật sự không quan he lớn với Thiệu Quân đội trường, nhiều nhất chỉ có thể xem Thiệu Quân hơi mạo phạm mà thôi, ngươi xem Huyền Diệp ta có phải người tính toán chi li hay sao?
Diệp Huyền vừa cười vừa nói.
Cố thống lĩnh cũng nhìn ra Diệp Huyền thật không có ý định truy cứu Thiên Long vệ bọn họ.
Lúc này trong lòng của hắn vừa mừng vừa sợ.
- Huyền Diệp đại sư, ai, ta thật không biết nên nói như thế nào mới tốt, lòng dạ đại sư quả thật to lớn như biển, Cổ Phương ta rát ít bội phục người khác, ta lại tâm phục khẩu phục Huyền Diệp đại sư ngươi.
Cố thống lĩnh vô cùng cảm khái nói một câu.
- Ha ha, Cố thống lĩnh, ngươi cũng đừng nói nhiều như vậy, có thể kết bạn anh hùng hảo hán như Cố thống lĩnh mới là việc Huyền Diệp ta vô cùng cao hứng.
Diệp Huyền cười ha ha, hắn lại nhìn sang Thiệu Quân và nói:
- Thiệu đội trưởng, ngày hôm qua ngươi không hỏi xanh đỏ đen trắng, nhìn thấy đối diện là Tần gia và Thành Kiến Ti liền chuẩn bị bắt ta và La gia mang về, cử chỉ này thập phần không ổn, ngươi đại biểu là Thiên Long vệ, là uy nghiêm của Hạo Thiên đế quốc, làm sao có thể khuất phục cường quyền, hành vi của ngươi rất không ổn.
- Đúng, đúng, Huyền Diệp đại sư, ngài nói rất đúng, nghe ngài nói chuyện mà hơn đọc sách ba năm, từ nay về sau Thiệu Quân ta sẽ lấy Huyền Diệp đại sư làm tấm gương, không sợ cường quyền, không cầu học được tinh túy của ngài, chỉ cần học được da lông cũng tốt lắm rồi.
Thiệu Quân liên tục gật đầu, cung kính nói ra.
- Huyền Diệp đại sư, chuyện ngày hôm qua Thiên Long vệ cảm giác hổ thẹn sâu sắc, không biết đại sư có yêu cầu gì cứ nói ra, Cổ mỗ sẽ toàn lực hoàn thành cho ngươi.
Thái độ của Diệp Huyền cũng làm Cố thống lĩnh tâm tình thật tốt, đối phương tha thứ chính mình thì tha thứ chính mình, nên đưa ra bồi thường thì Cố thống lĩnh cực kỳ nghiêm túc.
- Chuyện bồi thường thì thôi đi, ta chỉ hi vọng Thiên Long vệ sau này có thể bảo vệ tốt dân chúng bình thường là đủ rồi.
- Đương nhiên, đây là thiên chức của Thiên Long vệ chúng ta, nhưng trừ chuyện này ra, đại sư có yêu cầu gì...
Không đề cập tới bồi thường làm nội tâm Cố thống lĩnh không an lòng.