Vèo!
Chỉ là lúc này, đã không phải là thời điểm để hắn có thể suy nghĩ nhiều. Một cái bóng màu vàng, hăng hái bắn nhanh ra.
Ầm!
Hai tay giao kích, Tần Phong chỉ cảm thấy một lực lượng khủng khiếp tiến vào trong thân thể mình. Thân thể không khỏi bay ngược ra sau hơn trăm thước.
Lực lượng thật kinh khủng. Trong lòng của hắn vừa sợ vừa giận.
- Hắc hắc, thật sự có bản lĩnh. Không tệ, ta thích. Hi vọng ngươi có thể chịu đựng để ta đánh một hồi.
Đầu lưỡi huyết sắc của Kim Lân liếm liếm ở trên môi, cười một tiếng đầy hung dữ. Hắn hóa thành một đạo lưu quang màu vàng, lại một lần nữa hung bạo lao đến.
Ầm ầm ầm...
Hai đạo lưu quang một vàng một đỏ ở trong núi rừng nhanh chóng va chạm vào nhau. Hai người từ dưới đất đánh lên tới bầu trời, lại từ bầu trời đánh tới xuống trên mặt đất. Lực lượng cuốn theo tất cả, ở trong thiên địa hình thành vụ nổ cực lớn. Khắp nơi đều là tràn ngập bụi bặm. Ánh sáng rực rỡ chiếu khắp bầu trời.
- Ha ha ha, vui vẻ, vui vẻ. Bị giam ở trong bí cảnh nhiều năm như vậy. Bản Yêu Vương vẫn là lần đầu tiên chiến đấu vui sướng như vậy.”
Kim Lân hưng phấn cười lớn. Áo bào trên người hắn đã sớm nát bấy, lộ ra làn da cứng rắn. Làn da kia, giống như sắt thép, tản ra ánh sáng màu vàng rực rỡ mơ hồ.
Trái lại, gương mặt Tần Phong đặc biệt tái nhợt, khóe miệng tràn ra máu tươi. Chẳng biết từ lúc nào, trên người tăng thêm rất nhiều vết thương, máu tươi giàn giụa.
- Đây là... yêu nguyên. Ngươi không phải là Vũ Vương nhân loại. Ngươi là Yêu Vương huyền thú!
Sau khi giao thủ một hồi, Tần Phong cuối cùng cũng phát hiện ra chỗ quỷ dị trên người Kim Lân. Người thanh niên tóc vàng này, lực lượng lớn vô cùng. Đồng thời cường độ thân thể to lớn, vượt xa so với võ giả nhân loại. Hắn thi triển ra lực lượng cũng vô cùng quỷ dị, hoàn toàn không giống với huyền nguyên của Vũ Vương nhân loại, ngược lại so với huyền thú Yêu Vương, lại giống nhau như đúc.
- Hiện tại mới nhìn ra được sao? gia hỏa ngươi khó tránh khỏi cũng quá ngu ngốc đi?
Kim Lân liếm liếm đầu lưỡi, trên mặt lộ ra vẻ yêu dị.
- Vậy ngươi...
Nghe được câu trả lời của Kim Lân, trong lòng Tần Phong vừa sợ lại vừa giận. Hắn hoảng sợ nhìn về phía Diệp Huyền đáng đứng ở cách đó không xa.
Nếu như người thanh niên tóc vàng này là huyền thú Yêu Vương. Như vậy Diệp Huyền được hắn xem trở thành điện hạ, lại là người thế nào? Lẽ nào cũng là huyền thú hay sao?
Nhưng bất kể là xét về phương diện khí tức, huyền lực, vẫn cái gì, Diệp Huyền đều giống như là nhân loại, không thể nghi ngờ.
Trên mặt Diệp Huyền biểu hiện ra sự lãnh đạm, thản nhiên nói:
- Kim Lân, đừng đùa nữa. Còn không tốc chiến tốc thắng. Ngươi đừng nói cho ta, ngươi ngay cả một nhân loại Vũ Vương nhất trọng, cũng không giải quyết được đấy?
- Vâng, điện hạ.
Vẻ hưng phấn trên mặt Kim Lân nhanh chóng giảm đi xuống. Hắn nhìn chằm chằm vào Tần Phong:
- Đã lâu không chơi đùa vui vẻ. Ta vốn còn muốn cùng ngươi chơi đùa một chút. Chỉ có điều điện hạ đã nói như vậy, ngươi lại đi tìm chết cho ta.
...
Kim Lân vừa dứt lời, lực lượng Yêu Vương màu vàng, nhanh chóng tràn ngập khắp toàn thân của hắn.
Ầm!
Hai chân hắn đạp mạnh xuống đất. Toàn thân thể của hắn, giống như một viên đạn pháo vậy, bắn mạnh ra ngoài.
- Không tốt!
Mí mắt Tần Phong đột nhiên giật mạnh vài cái. Hắn chỉ cảm thấy trước mặt có một đạo lưu quang màu vàng, nhanh chóng trở nên lớn hơn.
Hai bàn tay có ánh sáng màu vàng lóe lên, chợt xuất hiện ở trước mặt hắn.
- Viêm Thuẫn!
Tần Phong vội vàng hét lớn một tiếng. Một tấm lá chắn hỏa diễm do hỏa diễm màu đỏ tạo thành, trong nháy mắt hình thành ở trước người của hắn. Đồng thời, hai tay hắn đan xen. huyền nguyên dồi dào hóa thành sóng đào vô biên, nghênh đón về phía hai tay của Kim Lân.
- Hắc hắc, chỉ là tấm lá chắn hỏa diễm, cũng muốn ngăn cản được ta sao?
Kim Lân lạnh lùng cười. Không ngờ trong nháy mắt hai tay của hắn hóa thành lợi trảo, hung hăng xé một cái.
Xoạt!
Tấm lá chắn do hỏa diễm huyền nguyên tạo thành lại giống như xé lụa bị vỡ ra. Ngay sau đó hai móng của Kim Lân, cùng mặt quyền của Tần Phong, hung hăng va chạm vào nhau.
Ầm ầm!
Hai lực lượng khủng khiếp va chạm, hóa thành một đợt sóng xung kích vô hình tràn ngập ra xung quanh. Tần Phong phun ra một búng máu, toàn thân nặng nề đập vào trong nham thạch phía lưng, tạo ra bụi bặm ngập trời.
Hắn hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Kim Lân, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Một đòn vừa rồi, lực lượng của người thanh niên tóc vàng này so với trước đây, đâu chỉ là mạnh mẽ hơn một bậc. Lúc này hắn mới hiểu được, thời điểm trước đó, khi Kim Lân chiến đấu với hắn, Kim Lân vẫn che giấu thực lực thật sự.
Đi!
Giờ phút này, một loại cảm giác sợ hãi không hiểu từ đâu lại dâng lên ở trong lòng Tần Phong. Hắn lập tức không chút do dự, hóa thành một đạo lưu quang màu đỏ, phóng lên cao.
Trước khi đi, ánh mắt hắn chợt xác định phong tỏa ở chỗ của Diệp Huyền.
Trên đỉnh đầu Tâm Dương Hỏa Vũ Hồn tản ra khí tức Vũ Hồn khủng khiếp. Toàn thân trên người, cũng bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực.
- Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết... Viêm Long Phần Thiên!
Ầm ầm ầm.
Dưới tiếng gầm thét phẫn nộ, một con cự long hỏa diễm, hung ác độc địa mang theo tất cả cuốn về phía Diệp Huyền.
Ở trong lúc rời đi, Tần Phong lại vẫn không quên muốn lấy mạng của Diệp Huyền.
- Ở trước mặt ta, ngươi cũng dám động thủ đối với điện hạ sao? Tự đâm đầu vào chỗ chết.
Kim Lân thấy thế, chợt nổi giận gầm lên một tiếng. Trên đỉnh đầu hắn, một đạo khí tức hồn niệm tràn ngập. Đồng thời một con mãnh thú màu vàng hiện lên, chắn ở trước mặt công kích của Tần Phong.
Đây là hồn niệm của Kim Lân, ngưng tụ ra ảo ảnh hồn niệm.
Huyền thú một khi đột phá tới thất giai, sau khi trở thành Yêu Vương, hồn niệm sẽ có sự nâng cao cực lớn. Hơn nữa có thể làm được hành động rời khỏi thân thể.
Đây là năng lực riêng của huyền thú tộc.
Ầm!
Dưới một đòn, ảo ảnh hồn niệm của Kim Lân chợt rung động, nhưng lại cứng rắn ngăn chặn lại tất cả công kích của Tần Phong.
- Chết đi cho ta!
Trong nháy mắt, ảo ảnh hồn niệm màu vàng đập vào trên người Tần Phong, ở ngực hắn đánh ra một vết máu thật dài. Từ trong đó bắn mạnh ra từng vệt máu tươi.
Đồng thời một lực lượng hồn niệm cường đại, nhanh chóng tiến vào trong thân thể Tần Phong.
Sắc mặt Tần Phong tái nhợt, lại không kịp ra tay với Diệp Huyền nữa. Tâm Dương Hỏa Vũ Hồn lục tinh chấn động mạnh một cái, ngăn cản hồn niệm của Kim Lân trùng kích, bất chợt hóa thành một đạo tia sáng màu đỏ. Hắn cũng không quay đầu lại, xoay người rời đi.