Loại cấp bậc mỹ nữ này, tuyệt đối là thiên chi kiêu tử trong học viện. Người theo đuổi các nàng, sẽ nhiều đếm không xuể.
Bọn họ chẳng qua là học viên cũ mới nhập học một năm. Bọn họ có lẽ ở trước mặt học viên mới, còn có thể phách lối một chút. Nhưng ở trước mặt các học viên cũ khóa cao hơn, vẫn giống như tôn tử vậy.
Vân Ngạo Tuyết bọn họ là học viên mới, điều này không sai. Nhưng lấy diện mạo của các nàng, bình thường hẳn là không được bao lâu, sẽ có thể thăng chức rất nhanh.
Huống gì, Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch ở trong tất cả học viên nhập học lần này, cũng được xem là cao cấp nhất.
Nếu như bọn họ ở thời điểm nhập học, dám dạy huấn các nàng. Vậy cứ chờ tới mấy tháng, đám người bọn họ chỉ sợ cũng sẽ gặp phải xui xẻo.
Loại chuyện này, ở trong lịch sử học viện Lam Quang trước kia cũng không phải là chưa từng phát sinh qua.
Ngoại trừ mỹ nữ học viên cao cấp nhất ra, còn có một loại người, là đối tượng rất nhiều học viên cũ không muốn giáo huấn.
Đó chính là loại thiên tài xếp hạng hàng đầu nhất trong sát hạch nhập học giống như là Diệp Huyền.
Loại người này, tiềm lực vô cùng lớn. Rất có thể hiện tại hắn không bằng được ngươi. Nhưng một năm sau, thực lực của hắn lại có thể vượt qua ngươi.
Ngươi bây giờ dạy dỗ hắn. Chờ tới khi đó, người có kết cục bi thảm lại chính là ngươi.
Học viên cũ có thể đi vào học viện Lam Quang, không có một người nào là người ngu. Người nào có thể dạy huấn, người nào không thể giáo huấn, bọn họ đều hiểu rất rõ ràng.
Nếu không học viên cũ ở chỗ viện Diệp Huyền ở, sau khi biết tên và thân phận của Diệp Huyền cùng Mộ Dung Vân Tiêu, sẽ không biến thành bộ dáng như vậy.
- Đúng rồi, Vân lão sư, các nàng làm sao lại có thể đi tới học viện Lam Quang?
Diệp Huyền nghi ngờ hỏi.
Nghe được tiếng xưng hô Vân lão sư này, Vân Ngạo Tuyết không khỏi cười khổ một cái:
- Sau này ngươi vẫn gọi ta là Ngạo Tuyết đi. Ngươi gọi ta là Vân lão sư, chung quy khiến ta có cảm giác mình rất già.
Nàng tuy rằng nói như vậy, trong đầu lại không tự kìm chế được hồi tưởng đến lúc đó, khi còn ở Lam Nguyệt Thành. Khi đó, nàng vẫn là một lão sư của học viện. Diệp Huyền chỉ là một người học viên.
Không nghĩ tới mấy năm trôi qua, hôm nay Diệp Huyền đã trưởng thành lên, giống như nàng, là một Vũ Tông ngũ giai nhị trọng. Ở trên phương diện thực lực, hắn thậm chí vượt xa nàng, khiến cho nàng không có cách nào so sánh được.
Vân Ngạo Tuyết chân thành nói:
- Trước đây ngươi đánh chết Cuồng Phong, vì sợ mang tới nguy hiểm cho liên minh mười ba nước, cho nên một thân một mình rời khỏi đó. Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư và chúng ta đều rất lo lắng cho ngươi, cho nên cũng âm thầm điều tra một ít tin tức ở bình nguyên Mộng Cảnh.
- Lúc đó chúng ta ở dưới sự trợ giúp của đan dược và công pháp ngươi cho, thực lực tất cả đều có sự đột phá. Ta vừa trở lại Lưu Vân Quốc, cũng đột phá đến ngũ giai. Sau lại chúng ta nghe được tin tức học viện Lam Quang là học viện đứng đầu bình nguyên Mộng Cảnh, đồng thời không hạn chế về lai lịch của học viên. Chúng ta nghĩ, nếu như có thể gia nhập học viện Lam Quang, có lẽ có thể khiến cho liên minh mười ba nước an toàn hơn một chút. Hơn nữa, đồng thời cũng có thể hỏi thăm một chút tin tức của ngươi. Cho nên ta lại xuất phát.
- Không nghĩ tới về sau, ở trên đường đi, ta gặp được Hạ Thất Tịch. Hai chúng ta lại một đường kết bạn đi đến đây.
Hạ Thất Tịch gật đầu:
- Ta cũng giống như vậy. Gia gia ta nói cho ta biết, muốn bảo vệ được liên minh mười ba nước, chỉ dựa vào chính mình là không được. Nếu như gia nhập học viện Lam Quang, có lẽ có thể khiến cho Huyền Cơ Tông kiêng kỵ. Cho nên sau khi ta đột phá, cũng lập tức rời khỏi Thiên Kim Quốc.
Diệp Huyền gật đầu. Hóa ra mọi chuyện là như vậy.
- Đúng rồi. Diệp Huyền, vì sao chúng ta một đường đi qua, thấy được rất nhiều lệnh truy nã của Huyền Cơ Tông. Ở cửa học viện, Cuồng Chiến thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông lại có thể ngang nhiên ra tay với ngươi? Lẽ nào hắn đã biết, trưởng lão Cuồng Phong là ngã xuống ở liên minh mười ba nước chúng ta sao?
Vân Ngạo Tuyết khẩn trương hỏi.
Diệp Huyền lắc đầu:
- Lúc đó ta rời đi, là bởi vì trên người Huyền Cơ Tông có một loại bí thuật truy tìm tung tích. Ta bất đắc dĩ mới phải rời đi. Vừa tới bình nguyên Mộng Cảnh này một thời gian, Cuồng Chiến vẫn luôn thông qua bí thuật truy tìm tung tích của ta. Chỉ có điều hắn cũng chưa từng tìm được tung tích của ta. Sau đó, có thể là bởi vì một ít manh mối, hắn đã xác định hung thủ chính là ta.
- Chỉ có điều trước mắt, hắn chỉ mới hoài nghi ta là người đã giết chết Cuồng Phong, nhưng cũng không biết Cuồng Phong lại ngã ở liên minh mười ba nước. Hắn càng không biết xuất thân của ta là từ liên minh mười ba nước. Cho nên ngày hôm nay gặp mặt các nàng, vẫn có mạo hiểm nhất định.
- Còn nữa, ở bình nguyên Mộng Cảnh, tên của ta là Huyền Diệp. Sau này các nàng cũng gọi ta như vậy đi.
Lúc này Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời gật đầu.
Tiếp theo, Diệp Huyền cũng hỏi một ít chuyện của Lưu Vân Quốc.
Ở dưới sự trợ giúp từ đan dược và công pháp của hắn, thực lực của Đông Phương Ngôn Ngữ bọn họ, đều có sự nâng cao rất lớn. Trước khi Vân Ngạo Tuyết rời đi, bọn họ đã đột phá đến Vũ Tôn lục giai.
Mà gia tộc của Diệp Huyền, hiện tại cũng đang phát triển rất nhanh.
Sau kh ibiết được tất cả người nhà đều an toàn, Diệp Huyền cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tiếp theo, hai bên lại hàn huyên một lát, thống nhất một chút về cách giải quyết vấn đề.
Mặc dù không nỡ rời xa, nhưng vì phòng ngừa bị người khác nghi ngờ, Diệp Huyền rất nhanh liền rời khỏi phòng ngủ của các nàng.
- Chúng ta đi thôi.
Đi tới phòng khách, La Thành và Trương Liệt đang lấm la lấm lét trò chuyện cái gì đó.
- Diệp thiếu, lúc này mới có thời gian một khắc đồng hồ, nhanh như vậy đã kết thúc rồi sao?
Nhìn thấy Diệp Huyền lại đi ra nhanh như vậy, La Thành và Trương Liệt đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
- Nếu không các ngươi tiếp tục ở tại chỗ này uống trà đi!
Diệp Huyền thản nhiên liếc mắt nhìn hai người.
- Khụ khụ, thôi quên đi.
Hai người không dám nói thêm cái gì, trái lại đi theo Diệp Huyền rời khỏi ký túc xá này.
Trước khi rời đi, Diệp Huyền cảm giác được rõ ràng, huyền thức của mấy học viên cũ ở trong viện vẫn luôn luôn chú ý tới mình.
- Dù sao Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch đến từ liên minh mười ba nước. Tùy tiện cùng các nàng gặp mặt, rất dễ dàng bị lộ.
Diệp Huyền âm thầm đau đầu.