Tất cả học viên đều chấn động nhìn thứ hạng của Diệp Huyền. Biểu tình mỗi người đều dại ra, ánh mắt chấn động.
Ra khỏi phòng sát hạch, Diệp Huyền nhìn thấy được rất nhiều học viên cũ này lộ ra biểu tình kính nể và hoảng sợ, hắn lại có chút bất đắc dĩ.
Nếu để cho bọn họ biết, mình ở trong quá trình sát hạch, căn bản không có thi triển ra toàn lực, vậy bọn họ sẽ là bộ dạng như thế nào?
Rất nhanh, tin tức Diệp Huyền ở trong phòng huyễn cảnh xông đến tầng thứ năm, giống như trận gió vậy, truyền ra ngoài, lại là dẫn phát một hồi chấn động.
Mà lúc này, Diệp Huyền đã trở lại ký túc xá của mình.
- Diệp thiếu, ngươi quả nhiên đột phá đến ngũ giai tam trọng. Hơn nữa còn ở phòng huyễn cảnh, xông qua cửa thứ năm!
La Thành và Trương Liệt có chút đờ đẫn nhìn Diệp Huyền.
Nói một tháng đột phá đến ngũ giai tam trọng, liền một tháng đột phá. Loại hành vi này của Diệp Huyền, khiến cho hai người đều cảm thấy mình kém quá xa.
Quả thật, võ giả có thể đoán biết thời cơ mình đột phá. Nhưng thời cơ này, cũng không phải nói lại một khi hình thành thì không thay đổi. Loại đột phá hoàn toàn chính xác giống như Diệp Huyền này, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Diệp Huyền không giải thích, mà mở miệng hỏi:
- Trương Liệt, ngươi có biết, nội dung sát hạch nội viện, bình thường là cái gì hay không?
- Sát hạch nội viện, bình thường được phân ra hai phương diện để tiến hành. Thứ nhất là thi viết, thứ hai là thí luyện. Chỉ có người thống qua cả hai cửa ải này, mới có thể đi vào nội viện.
- Thi viết?
Diệp Huyền có chút ngạc nhiên nói.
- Đúng, là thi viết.
Trương Liệt gật đầu nói:
- Nội dung sát hạch thi viết này bình thường sẽ thay đổi. Hơn nữa học viện cũng sẽ không ban bố đại cương. Đôi khi sát hạch học viên lĩnh ngộ ở trên phương diện cảnh giới. Đôi khi sát hạch học nhận thức của viên đối với yêu thú và huyền thú. Cũng có đôi khi sát hạch học viên đối với nhận biết linh dược. Không phải là trường hợp cá biệt.
- Chỉ có điều về thi viết, Diệp thiếu ngươi không cần lo lắng quá mức. Thông thường đều rất đơn giản. Bình thường không có tác dụng sàng lọc học viên. Phần nhiều, chỉ dùng để để phân rõ phương diện tương đối ưu tú của người sát hạch.
- Diệp thiếu ngươi phải chú ý, là đợt thí luyện thứ hai.
- Thí luyện này lại là chỗ thật sự mấu chốt của sát hạch nội viện, hoàn toàn thử thách năng lực sinh tồn của học viên. Bình thường không phải là thiên tài và cao thủ chân chính, căn bản không thông qua được sát hạch. Hơn nữa nghe nói trong quá trình thí luyện trước kia, đều sẽ có chuyện học viên ngã xuống phát sinh.
- Đương nhiên, cái xác suất này thật ra rất nhỏ.
Nghe Trương Liệt nói xong, Diệp Huyền gật đầu.
Nói như vậy, sát hạch nội viện thật ra cũng không phải đặc biệt khó khăn. Đầu tiên thi viết cũng không sàng lọc người. Thí luyện thứ hai, Diệp Huyền đối với thực lực của mình, chính là tràn ngập sự tự tin.
Ngày hôm sau, sau khi báo tên xong, Diệp Huyền an tâm chờ sát hạch nội viện bắt đầu.
Hai ngày sau, sát hạch nội viện đúng hạn đã đến.
Sát hạch nội viện, mỗi năm học viện Lam Quang lại tổ chức một lần. Đây là một ngày long trọng nhất. Lực ảnh hưởng của nó to lớn, thậm chí còn muốn chấn động hơn so với sát hạch nhập học của học viên mới.
Bởi vì gia nhập học viện Lam Quang, chỉ đại biểu ngươi là một thiên tài.
Mà một khi trở thành đệ tử nội viện của học viện Lam Quang, lại đại biểu tương lai ngươi rất có thể là nhân vật thống lĩnh đội quân ở toàn bộ bình nguyên Mộng Cảnh, trở thành cường giả đứng đầu thật sự.
Sáng sớm, khắp nơi trong toàn bộ học viện đều là người đến người đi. Trên mặt mỗi người, đều hưng phấn khác thường.
Trước đại điện sát hạch thi viết, rất nhiều học viên đều tập trung lại. Phóng tầm mắt nhìn lại, khắp nơi đều là từng thiếu nam thiếu nữ tản ra khí tức cường hãn.
Trong đó thậm chí có không ít tồn tại là Vũ Tôn lục giai.
- Lâm sư huynh.
- Lâm sư huynh.
Một người thanh niên ước chừng hơn hai mươi tuổi đi qua. Không ít học viên cũ đều chào hỏi.
Người kia ánh mắt lạnh lùng, chỉ gật đầu, sau đó ở trước đại điện, tùy tiện tìm một nơi ngồi xếp bằng.
- Đây cũng là lần thứ ba Lâm sư huynh tham gia sát hạch nội viện. Nếu như năm nay hắn lại không thi nổi, chắc hẳn cũng không có cơ hội tiến vào nội viện nữa.
- Lâm Nguyên sư huynh từ thời điểm năm kia đã đột phá đến lục giai nhất trọng. Chỉ tiếc vận khí không tốt, không có thể nào thông qua sát hạch. Năm ngoái, thời điểm sư huynh tham gia, lại bị người hãm hại. Đây cũng là năm thứ ba.
- Lần này xác suất Lâm sư huynh trở thành đệ tử nội viện, chắc hẳn là rất lớn. Nghe nói nửa năm trước, hắn đã đột phá đến lục giai nhị trọng. Thiên phú như vậy, quả thực kinh người.
- Đáng tiếc, lấy thiên phú của Lâm Nguyên sư huynh, nếu như năm thứ nhất hắn lại gia nhập nội viện, bây giờ nói không ngừng cũng đã là Vũ Tôn lục giai tam trọng.
Không ít học viên cũ nhìn người thanh niên mặc áo bào màu xanh này, âm thầm bàn luận ầm ĩ.
Diệp Huyền theo đưa mắt nhìn lại. Quả nhiên khí tức trên thân của người thanh niên này nội liễm hàm súc, nhưng ẩn chứa có loại lực lượng giống như muốn nổ mạnh vậy. Không thể nghi ngờ, đây là Vũ Tôn lục giai nhị trọng.
Điều này làm cho Diệp Huyền âm thầm kinh hãi. Người này liên tục hai lần còn không thể thi qua được sát hạch nội viện của học viện Lam Quang. Sát hạch này đến tột cùng là có bao nhiêu khó khăn?
Đồng thời hắn dõi mắt nhìn lại, toàn bộ phía trước đại điện, lại có không ít Vũ Tôn lục giai. Phần lớn ở lục giai nhất trọng. Hiển nhiên, bọn họ đều tới tham gia sát hạch nội viện.
Diệp Huyền gia nhập học viện Lam Quang cũng đã có thời gian một tháng. Hắn nhìn thấy nhiều nhất cũng chỉ là Vũ Tông ngũ giai tam trọng. Nhiều Vũ Tôn lục giai như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Hình như biết được ý nghĩ của Diệp Huyền, Trương Liệt ở một bên giải thích:
- Diệp thiếu, ở trong học viện, khu cư trú của học viên Vũ Tông và Vũ Tôn đều cách xa nhau. Trừ điều đó ra, sau khi học viên đạt được tu vi Vũ Tôn, là có thể nhận nhiệm vụ do học viện Lam Quang ban bố, đi ra ngoài rèn luyện, kiếm lấy điểm tích phân. Cho nên chính như vậy, ở trong học viện rất khó nhìn thấy được học viên cấp Vũ Tôn khác. Chỉ có thời điểm học viện xảy ra chuyện lớn, bọn họ mới phải xuất hiện.
- Trừ những điều đó ra, chỗ ở của đệ tử nội viện và đệ tử ngoại viện cũng hoàn toàn cô lập. Chẳng những là nơi ở, ngay cả địa phương tu luyện, nghe giảng bài, cũng không giống nhau.&