Bất kể là Hoàng Binh bát giai, hay là bảo vật nắm giữ dấu ấn hoàng giả đều đại diện cho việc ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên đã từng xuất hiện không ít cường giả Võ hoàng.
- Cát Phác Tử, rốt cục ngươi cũng đã xuất hiện.
Đoạn Thiên Lang nhìn chằm chằm vào Cát viện phó, cười lạnh nói:
- Lời nói của ngươi, Đoàn mỗ ta không đồng ý. Đoạn Thiên Lang ta hôm nay đến Lam Quang học viện, chỉ là vì bắt tội phạm mà Huyền Cơ Tông ta truy nã. Cũng chính là học viện của Lam Quang học viện các ngươi. Các ng ươi vẽ đường cho hươu chạy, bao che kẻ ác, đường đường là đệ nhất học viện trên Mộng Cảnh Bình Nguyên, che giấu chuyện xấu. Ha ha, nếu như chuyện này truyền đi sẽ khiến cho người trong thiên hạ cười nhạo a.
- Như vậy đi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Đoạn Thiên Lang thản nhiên nở nụ cười:
- Chỉ cần ngươi đem phạm nhân mà Huyền Cơ Tông ta cần, ngoan ngoãn giao ra. Đồng thời còn xin lỗi ở trước mặt mọi người, như vậy Đoạn Thiên Lang ta bảo đảm sẽ lập tức dẫn người rời đi, không biết Cát viện phó cảm thấy thế nào?
- Ta không cảm thấy như thế nào.
Ánh mắt của Cát Phác Tử lãnh đạm vô cùng:
- Đoạn Thiên Lang, lời nói của ngươi vừa nãy cũng là lời mà ta muốn nói. Chỉ ta muốn mấy người các ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, ta có thể cân nhắc giữ cho các ngươi một cái mạng.
Khóe miệng Đoạn Thiên Lang cười gằn, híp mắt lại:
- Cát Phác Tử, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, vì một người học viên mà là địch với Huyền Cơ Tông ta, có đáng giá không?
- Có đáng giá hay không ta không biết, ta chỉ biết, bất luận người nào dám to gan ngang ngược ở trong Lam Quang học viện ta đều sẽ không có kết quả tốt.
Cát viện phó lạnh giọng quát lên, đồng thời cả người đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang nhằm về phía Đoạn Thiên Lang:
- Ít nói nhảm đi, nhìn vào thực lực của mình xem thế nào.
Ầm ầm!
Tiếng nói của hắn vừa dứt thì trường thương trong tay đột nhiên hóa thành một đầu Giao Long màu tím. Giao Long bay lên, nuốt mây nhả khói, giống như hóa thành một mảnh hải dương màu tím đậm, mãnh liệt đánh về phía Đoạn Thiên Lang.
- Hừ, ta há phải sợ ngươi.
Đoạn Thiên Lang cười gằn, thúc dục Địa Hoàng Ấn, cả người ngạo nghễ đứng ở phía chân trời. Người mặc áo xanh tóc dài, thanh kiếm màu tím vung vẩy, như một vị thần ma.
Ầm ầm!
Toàn bộ vòm trời giống như bị đánh vỡ vào thời khắc này, khí tức hỗn độn đầy trời ở chung quanh bị kích động. Trong lúc nhất thời, không còn sót lại bất cứ thứ gì, chỉ có lưu quang vô tận đang không ngừng bao phủ.
Rất nhiều học viên ở phía dưới chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, vang lên ong ong, nếu như không phải bọn họ ở cách đá rất xa. Như vậy thậm chí thất khiếu cũng sẽ phải chảy máu.
Thời khắc này, bọn họ mới biết rõ, bọn họ ở trong Lam Quang học viện được xưng tụng là thiên tài. Thế nhưng so với cường giả chân chính lại vẫn còn cách biệt quá xa a.
Đúng vậy, ở bên ngoài, bọn họ thực sự là thiên tài nghịch thiên, mỗi một người đều nắm giữ sức chiến đấu Vũ Tôn lục giai. Thế nhưng ở trước mặt cường giả nghịch thiên bực này như Đoạn Thiên Lang và Cát Phó viện trưởng, bọn họ ngay cả giun dế cũng không sánh nổi. Chỉ cần giơ tay là đủ để biến bọn họ thành tro bụi rồi.
Đây chỉ vẻn vẹn là cường giả cấp bậc Võ Vương thất giai mà thôi. Nếu như là Võ Hoàng bát giai, thậm chí là Võ Đế cửu giai thì sao?
Mọi người đã không dám tưởng tượng tới một màn như vậy nữa.
- Xảy ra chuyện gì?
Vào giờ phút này, đại chiến của Lam Quang học viện đã kinh động tới rất nhiều cường giả trong toàn bộ Lam Quang Thành từ lâu.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao trên bầu trời của Lam Quang học viện lại có chiến đấu kinh thiên xảy ra như vậy chứ?
Vô số cường giả nghe tiếng mà đến, ngơ ngác nhìn lên trên cao, mỗi một người đều khiếp sợ nghi hoặc không thôi.
- Là phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông và tứ đại Thái Thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông đến Lam Quang học viện đòi người. Kết quả song phương bạo phát xung đột, đã giao chiến được một lát rồi.
- Đại ấn màu vàng đất ở trong tay Đoạn Thiên Lang kia, có người nói là Hoàng Binh bát giai, nếu như không phải Cát viện phó vào thời khắc mấu chốt chạy tới. Chỉ sợ các đạo sư của Lam Quang học viện đã gặp nguy hiểm rồi.
Có võ giả ở ngay phụ cận Lam Quang học viện biết ngọn nguồn mọi chuyện cho nên mới run giọng giải thích.
- Cái gì, còn có chuyện này sao?
- Phó tông chủ Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang và Thái Thượng trưởng lão đến Lam Quang học viện đòi người?
- Trời ơi, Mộng cảnh bình nguyên sắp thay người lãnh đạo rồi sao?
Sau khi mọi người biết được chân tướng, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Lam Quang học viện, Huyền Cơ Tông, bất luận bên nào đều là một trong mười thế lực hàng đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên. Giữa bọn họ xảy ra xung đột, tuyệt đối không phải là xung đột giữa một ít thế lực nhỏ có thể so sánh được. Bất kỳ biến hóa nhỏ bé nào cũng sẽ khiến cho toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên chấn động.
Đặc biệt sau khi nhìn thấy chiến đấu ở hiện trường, đây căn bản không phải là tiểu đả tiểu nháo, luận bàn với nhau, mà càng giống như là một trận sinh tử đại chiến a.
Mọi người không hiểu Đoạn phó tông chủ của Huyền Cơ Tông lấy dũng khí từ đâu tới mà dám ở bên trong Lam Quang học viện ra tay đánh nhau.
Đặc biệt là một ít các cường giả Võ Vương thất giai của thế lực lớn đóng quân ở Lam Quang Thành, càng kinh hãi nhìn tình cảnh trước mắt.
Quang mang đầy trời ập xuống, như thiên đạo khí, khiến cho lòng người run sợ.
Dưới công kích kinh người là một tảng lớn kiến trúc sụp đổ và sân bị đánh nát.
Một ít cường giả, dõi mắt nhìn từ xa, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cuộc chiến đấu này, trong lòng không ngừng nổi lên gợn sóng.
- Ta còn quá yếu.
Trên bầu trời của Lam Quang học viện, Diệp Huyền nắm chặt hai quyền, sát khí trong lòng sôi trào.
Ngay cả ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, hắn cũng không có thực lực nắm giữ được tính mạng của bản thân. Như vậy còn nói gì trở lại đỉnh cao được cơ chứ?
Thời khắc này, Diệp Huyền có ham muốn tăng lên thực lực của mình trước nay chưa từng có.
Ầm ầm ầm!
Bên trong Lam Quang học viện, Cát viện phó và Đoạn Thiên Lang điên cuồng chiến đấu, ở phía dưới vũ đấu trường, khắp nơi nứt toác, hóa thành tro tàn đầy trời.
- Ha ha, hôm nay Đoạn Thiên Lang ta sẽ hủy đi Lam Quang học viện các ngươi.
Đoạn Thiên Lang cười to một tiếng, uy phong lẫm lẫm.
Song phương chỉ vẻn vẹn giao thủ trong chốc lát, thế nhưng đã có một tảng lớn kiến trúc triệt để bị phá huỷ.
&