- Về phần khảo hạch nội viện, Lam Quang học viện chúng ta sẽ không tiến hành lần nữa, nếu khảo hạch tiến hành một nửa, như vậy tổng kết môt nửa kết quả đi.
Cát Phác Tử phó viện trưởng nói ra lời này làm nhiều người sững sốt, ngay sau đó có không ít đệ tử kích động.
- Cát phó viện trưởng, như vậy có quá bất công hay không?
- Đúng thế, lúc trước rõ ràng đã nói thời gian khảo hahcj sinh tồn là nửa tháng, bởi vậy chúng ta không ít người nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ thời gian cuối cùng sẽ tìm tòi, hiện tại đột nhiên chấm dứt có ngoài ý muốn?
- Chúng ta còn không tìm được một khối tinh thạch nào đấy.
Không ít đệ tử kích động nói ra, sắc mặt đỏ lên.
Chuyện này quan hê tới việc bọn họ có vào nội viện hay không, bọn họ không thể không tranh thủ.
Cát Phác Tử nhàn nhạt nhìn bọn họ.
- Đúng thế, chúng ta trước kia thấy thời gian khảo hạch là nửa tháng nhưng các ngươi cũng thấy rồi, hiện tại khảo hạch xảy ra ngoài ý muốn, kết thúc giữa đường là bất đắc dĩ.
- Nhưng có thể tổ chức lần nữa a.
Một học viên không cam lòng.
Cát Phác Tử lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Võ giả tu hành nghịch thiên, gặp được ngoài ý muốn là chuyện bình thường, chẳng lẽ trên đời này bất cứ chuyện gì cũng phải tới nơi tới chốn hay sao? Huống chi khảo hạch này dừng lại ưửa đường nhưng cũng đã tiến hành, thời gian dài như vậy, các ngươi không tìm được khối tinh thạch nào còn có thể trách người khác? Hẳn các ngươi cho rằng ta không biết các ngươi muốn làm gì?
Ánh mắt Cát Phác Tử như xuyên thấu nội tâm mọi người, làm cho học viên kia cúi đầu xuống.
Đúng như Cát Phác Tử nói, sở dĩ bọn họ không có được viên tinh thạch nào, rất nhiều người ý định chờ tới vài ngày cuối cùng sẽ đi ra tiến hành cướp đoạt.
Ai biết khảo hạch tiến hành đến một nửa lại đột nhiên chấm dứt, từ đó kế hoạch của bọn họ ngâm nước nóng.
- Hiện tại tất cả đệ tử có tinh thạch đứng ra.
Cát Phác Tử nhàn nhạt nói ra.
- Hừ, khảo hạch mới tiến hành một nửa, ta cũng không tin các ngươi không có tinh thạch, nếu như một người cũng không có, Cát Phác Tử phó viện trưởng sẽ mất mật.
Tên đệ tử cố gắng nói lý lúc trước, hiện tại trong nội tâm của hắn có suy nghĩ hả hê, không chỉ có hắn, những đệ tử không có tinh thạch cũng nghĩ như vậy.
Làm cho hắn không nghĩ tới, Cát Phác Tử viện trưởng vừa dứt lời thì trong đội ngũ ba mươi hai người có mười bốn người đứng ra.
Làm bọn họ không nghĩ tới là, có tới chín đệ tử ngoại viện đứng ra.
- Tại sao có nhiều người đạt được tinh thạch như thế?
Những người kia đều há hốc mồm.
Bọn họ cũng không biết, thực bởi vì khảo hạch mới tiến hành một nửa cho nên số lượng đệ tử có được tinh thạch tương đối khá, nếu như chờ tới khảo hạch tiến tới giai đoạn cuối cùng, đệ tử sẽ điên cuồng tranh đoạt lẫn nhau, đại đa số tinh thạch đều chảy vào trong tay đệ tử thực lực mạnh, lúc này nhân số mới ít như thế.
Trong chín đệ tử ngoại viện không thể nghi ngờ dùng Diệp Huyền và Đông Phương Tử Ti hấp dẫn người ta nhất.
- Huyền Diệp và Đông Phương Tử Ti mới ngũ giai tam trọng đã có thể gia nhập nội viện?
Nội tâm không ít người thì thào tự nói
Sau đó mỗi người bắt đầu nộp tinh thạch lên, bởi vì tinh thạch trừ có tác dụng làm tin ra, càng có thể đổi bảo vật trong nội viện nên bọn họ không thể không chú ý.
Đám người Đông Phương Tử Ti đại đa số chỉ có một viên tinh thạch, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện hai ba khối, mà lão sinh có không ít có hai viên trở lên, người nhiều nhất có tới năm viên. Xin ủng hộ chúng tôi tại -- T𝘙ÙMT𝘙U𝗬 ỆN.𝚅n --
Nhưng lúc Diệp Huyền xuất ra mười một viên tinh thạch đã triệt để làm mọi người kinh ngạc.
Ngay cả Cát Phác Tử viện trưởng cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trong cả khảo hạch tổng cộng mới chỉ có năm mươi viên tinh thạch, Diệp Huyền một người có mười một khối, việc này cũng quá khoa trương.
Cuối cùng trải qua tính toán, năm mươi viên tinh thạch tìm ra bốn mười hai viên, con số này làm mọi người giật mình không nhỏ.
- Hừ, bây giờ còn có người cảm thấy không công bình sao? Tổng cộng năm mươi viên tinh thạch, bị tìm được bốn mười hai viên, Huyền Diệp nhiều nhất, thậm chí một người có tới mười một viên, vi cái gì các ngươi không tìm được tinh thạch, các ngươi tìm không thấy?
Cát Phác Tử lạnh lùng nói ra.
Đám người có vẻ mặ không cam lòng lúc này vô cùng xấu hổ, cũng cúi đầu xuống không nói gì.
Kế tiếp, Diệp Huyền và chín tên đệ tử ngoại viện được đưa vào một gian phòng.
Chín người biết rõ xảy ra chuyện gì, trên mặt ẩn ẩn mang theo vui mừng.
Ánh mắt Cát Phác Tử phó viện trưởng nhìn sang mọi người.
- Các vị.
Hắn nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, lại giống như mang theo lực lượng nhìn thấu tất cả.
- Trải qua khảo hạch lần này, chín người các ngươi trổ hết tài năng từ ngoại viện trở thành đệ tử có tư cách gia nhập nội viện, ta cảm thấy khiêu ngạo vì chín người các ngươi.
- Nhưng trước khi các ngươi gia nhập nội viện, ta có vài chuyện cần nói rõ một chút.
- Tuy lý lịch các ngươi từ khi nhập học cũng đã có đăng ký, nhưng ta rất rõ ràng tư liệu vài người trong các ngươi có sửa đổi.
Cát Phác Tử dùng ánh mắt lăng lệ nhìn đám người.
Hắn biết rõ trong đệ tử gia nhập Lam Quang học viện có rất nhiều người kỳ thật đến từ thế lực đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên.
Không ít người trong chín người bị ánh mắt Cát Phác Tử phó viện trưởng nhìn và nội tâm chấn động.
= Nhưng...
Cát Phác Tử phó viện trưởng thản nhiên nói:
- Không quản các ngươi tới từ thế lực nào, Cát Phác Tử ta sẽ không miệt mài theo đuổi, tôn chỉ Lam Quang học viện chính là bồi dưỡng cường giả đỉnh cấp cho Mộng Cảnh bình nguyên, thậm chí là cường giả đỉnh cấp trên đại lục.
- NHưng có một việc ta phải nói rõ, không quản các ngươi tới tự thế lực nào, gia nhập Lam Quang học viện mục là cái gì, chúng ta không quản, sau khi trở thành đệ tử nội viện, kiếp này các ngươi không được tổn thương lợi ích
Lam Quang học viện, không quản các ngươi tới từ thế lực nào, có bối cảnh gì, Lam Quang học viện sẽ không bỏ qua, cho dù các ngươi trốn tới nơi nào cũng sẽ đuổi giết...
Cát Phác Tử phó viện trưởng vô cùng nghiêm túc:
- Đương nhiên, nếu như các ngươi làm không được thì không cần gia nhập nội viện, Lam Quang học viện chúng ta không miễn cưỡng, hiện tại các ngươi nguyện ý trở thành đệ tử nội viện Lam Quang học viện hay không?
Cát Phác Tử viện trưởng và rất nhiều đạo sư dùng ánh mắt sắc bén nhìn mọi người.
- Ta nguyện ý!
Chín người nơi này hét lên, không có ai cự tuyệt.
Trong trường hợp này chỉ có ngu ngốc mới nói không muốn.
&