Tông Chủ Ác Ma Của Ta


Khiêm Tử Lăng bị đánh bay văng xa khỏi Thành trấn Long Sơn,rơi xuống một khu đất hoang vắng ,lưng y đập thẳng xuống nền đất ,gây ra vụ nổ vang trời,bụi cuốn lên mịt mù ,qua một lúc sau thì để lại xung quanh chỗ y nằm một khoảng đất sụp hẳn xuống như cái ao cạn nước.

_Ặc! ặc! ụa!.

Khiêm Tử Lăng ói cả máu miệng,toàn thân tê cứng,thanh Huyết Kiếm cũng nằm cạnh bất động,cứ như nó đã bị phong ấn.

_Khốn kiếp!.

hoá ra đạo bùa nằm trong tay Đông Kỳ Vân ,hèn chi ta tìm nát núi Tường Vi cũng không gặp!.

ặc! ặc!.

Mẹ à!.

Mẹ thật là thương ! Lăng Bình! ặc!.

Hoá ra đạo bùa khắc chế ma tính của Khiêm Tử Lăng là do Tạ Kỳ Nhi chế tạo ra ,năm xưa Tạ Kỳ Nhi nghiên cứu chú thuật đã tìm ra cách hoá giải Ma Ấn của Tiểu Lăng ,ý của bà muốn để cho con trẻ có thể sống hoà đồng với con người,tránh sự truy sát của bọn tu tiên,bằng cách dùng Ma Khí mạnh hơn yểm vào bùa chú ,và bùa chú này chỉ có hữu dụng với một mình Khiêm Tử Lăng,nhưng khi bà định thi triển thì xảy ra sơ suất ,đạo bùa có thể giết chết luôn cả Tiểu Lăng nên bà đã để lại không dùng đến nữa,chờ nghiên cứu thêm cải tạo nó ,chuyện này bà cũng đã nói với ca ca của mình là Tạ Quang Hành lúc gặp mặt.

Khi Tạ Kỳ Nhi chết đi ,Tạ Quanh Hành đã cất giữ đạo bùa này như một món di vật mà Muội mình để lại.

Khi còn nhỏ Tiểu Lăng rất hiếu kỳ vì Mẹ cứ hay chích lấy máu của cậu để vẽ bùa chú,đến một hôm thì dùng đạo bùa đó thi triển phép thuật lên người cậu,khiến cho cậu đau đớn,chuyện này đã làm cho Cha cậu tức giận một thời gian dài.

Bây giờ trưởng thành ma tính chiếm hữu ,chuyện xa xưa lại tìm vào trong những giấc mơ ,khiến cho Khiêm Tử Lăng nhớ lại và vội đi Vi Sơn tìm tung tích của đạo bùa đó.

Huyền Kiếm do Khiêm Tử Lăng luyện ra ,nên ẩn trong kiếm có chút ma tính,khi cắm nó vào Huyết Thạch ,y đã dùng máu của mình làm chất dẫn,khiến ma khí của kiếm tăng vọt,hoàn toàn Ma Hoá.

Đạo bùa mà Đông Kỳ Vân đánh đến vốn lấy máu của Khiêm Tử Lăng làm nhận diện nên cả Huyết Kiếm cũng bị ảnh hưởng,cả người và kiếm đều là mục tiêu thanh trừng của đạo bùa.

Khiêm Tử Lăng nằm bất động suốt hai ngày thì một đám sương mù phủ đến ,làm cảnh vật xung quanh u ám,mùi xú uế bốc lên ngạt cả mũi.

Khiêm Tử Lăng nhếch mép cười khẩy.

_Hừ!.

Hoa Y ngươi đừng nấp nữa,mùi vải mốc meo trên người ngươi bốc lên nặng như vậy ,có trốn kỹ thế nào cũng không qua mặt được ai cả.

_Ha ha ha !.

Sau tràn cười đó thì Hoa Y hiện ra nửa nằm nửa ngồi trên một tảng đá gần đó ,gương mặt diễm lệ được trang điểm cầu kỳ ,một bên bờ vai gầy lộ ra do cổ áo trễ nãi ,đôi chân dài thẳng tăm tắp trắng nõn của ả lấp ló ,lộ ra ở những làn xẻ tà của chiếc áo đỏ Giá Y ,khiêu gợi vô cùng.

_Đại Vương sao ngài lại thảm hại đến như vậy?bị một tên tiểu tốt vô danh đánh một chưởng đã bay xa cả ngàn dặm đến đây! ma khí tan hết đến cả Huyết Kiếm cũng trở thành thanh sắt cùn! ha ha ha ! tức cười quá đi!.

còn không gượng dậy nổi nữa kìa! ha ha ha! vậy mà ta tưởng ngươi tài giỏi lắm có thể hạ sát được Bá Dực Lãng Thiên!.

hừ! chẳng qua cũng là ăn may!.

Ả ngông nghênh bay lướt đến bên Khiêm Tử Lăng ,nhẹ tênh như một tấm lụa đỏ rơi vào gió.

_Ôi nhìn kỹ xem !.

dung mạo cực kỳ tuấn lãng ! để ta sờ một cái nào!.

_Hừ!.

_Bốp!.

_Á!.

Bất chợt Ma Ấn trên trán của Tử Lăng phát sáng ,đánh thẳng một lực vô hình đến người của Hoa Y khiến ả trúng đòn bật ra khỏi hố.

Chẳng bao lâu sau ánh sáng đỏ ấy lan ra khắp người Khiêm Tử Lăng,ma khí trở lại khiến Hoa Y kinh hãi.

_Ta khinh suất rồi!.

hắn là con cháu dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc có khả năng tự chữa lành vết thương ! hừ!.

tấn công hắn cho ta!
Từ trong màn sương u ám ,những Rối Nhân hơn ba trăm con lũ lượt tấn công Khiêm Tử Lăng.

Bọn chúng là các nhân sĩ tu tiên được hồi sinh ở Hoàng Phụng Môn.

_Khiêm Lăng Bình trả mạng cho bọn ta! yaaa!.

Rối Nhân mang linh lực trọn vẹn mười phần của chính thể khi còn sống,tâm trí chỉ lưu giữ thù hằn,mọi suy nghĩ đều thuộc về người luyện rối Sai khiến, nó lợi hại hơn con rối hình nhân gỗ chính là phạm vi điều khiển của người luyện rối không còn giới hạng nữa.

Khiêm Tử Lăng bay lên lơ lửng ở trên hố ,tay cầm chuôi kiếm Huyết Thạch Ma Tôn ,mặt không biến sắc.

_Một lũ hôi hám!.

yaaa!.

_Ầm! ầm!.

Khiêm Tử Lăng tung chưởng khắp nơi ,mỗi chưởng giáng xuống giết hơn chục tên Rối Nhân tan thành bùn đen.

Bọn Rối cũng không dễ xơi,bọn chúng lũ lượt bay lên dùng vuốt trảo tấn công,liên tục vào Khiêm Tử Lăng,có nhiều con rối còn mang linh lực Hoàng Kim ,sức tấn công dữ tợn tăng lên gấp bội.

Khiêm Tử Lăng vẫn chưa hồi phục hẳn, ma lực chỉ dùng được nửa phần,y phải cùng lúc đối phó nhiều tên rối nhân mang linh lực cấp Hoàng Kim ,nên cũng dần đuối sức.

_Hừ!.

đừng tưởng ta dễ xơi như thế!.

Huyết Vũ Hoá Thi ! yaaaa!.

_Bùm!.

Khiêm Tử Lăng giơ cao mũi kiếm hướng lên
Từ Huyết Kiếm bắn ra hàng ngàn tia máu nhỏ ,sắc nhọn như kim châm ,giống một chùm pháo hoa nổ bung trên bầu trời,những tia máu bắn vào tên Rối Nhân nào lập tức khiến tên đó bốc khói tan
xương thối thịt hoá thành đống bùn đen rơi xuống nhanh như thổi tắt một ngọn nến.

_Á!.

.

aaaa!.

Hoa Y trợn mắt hoảng vía
_Huyết,huyết vũ hoá Thi!.

.

hic hic!.

.

Ả vội biến thành Giá Y ,lướt nhẹ theo gió bỏ chạy.

Toàn bộ Rối Nhân biến thành đống bùn đen hôi thối,chảy lênh lán trên đất.

Khiêm Tử Lăng cũng ngự kiếm bay đi.

_Bọn rối nhân này là do ai hồi sinh chứ!.

lẽ nào Tạ Kiều Lam ả ta đã luyện ra bọn chúng?Hừm!.

!.

.

Chuyện Huyết Kiếm Ma Tôn xuất hiện đánh vào Bách Kiếm Môn bị Đông Kỳ Vân đánh hạ,bỏ chạy mất tích ,đã truyền đi khắp nơi sau đó.

Các môn phái ở Trung Nguyên căng thẳng, lo sợ ,không biết chừng tên Quỷ Vương đó sẽ ghé thăm môn phái nào nữa.

Còn bọn Quỷ Tộc đã chiếm vùng U Minh Nhai,lâu lâu lại xuất chiến hạ sát thêm vài môn phái nhỏ,cũng khiến cho quần hùng nổi máu.

Chuyện của Hoàng Phụng Môn tạm lắng xuống,không còn ai tìm đến Lãnh Mộ Tuyết gây khó dễ ,nhưng Hàn Tiếu vẫn âm thầm liên kết các môn phái ,gây Ly gián ,hiểu lầm cho Bách Kiếm Môn với các môn phái đã vào liên minh ,đồn thổi chuyện Lãnh Mộ Tuyết là Cỗ Thi ,khiến nhiều môn phái nghi ngờ tính minh bạch ,rời khỏi liên minh ,những môn phái còn lại vẫn tin tưởng vào Lãnh Mộ Tuyết,vẫn tôn y làm Minh Quân dẫn dắt cuộc chiến chống Ma Tộc.

Trung Nguyên chưa bao giờ bình yên ,cuộc chiến với Ma Tộc lớn nhỏ vẫn xảy ra liên tục.

Lúc là Quỷ Nhân,lúc là Rối Nhân,Lãnh Mộ Tuyết cùng liên minh của mình đánh suốt ba tháng ròng ,đã dồn Quỷ Nhân đến U Minh Nhai.

!.

.

U Minh Nhai là vùng đất có nhiều núi sông hồ ,rừng rậm hiểm trở,tiếp giáp với Ma Vực nơi đây được xem như là Giới Tuyến giữa Quỷ và Nhân.

Năm xưa vùng đất này trù phú là nơi lập phái của Vô Ưu Tự và Thành Sơn Phái,nhưng hai đại môn phái này đã bị diệt dưới tay của Bá Dực ,sau cuộc chiến dai dẳng nhiều năm thì Ma Tộc cũng bị đẩy lùi về Ma Vực,dân thường lại sinh sống ở đây,nhiều môn phái nhỏ cũng được lập ra.

Dù năm xưa Xích Ma đến quấy phá và bị Khiêm Tử Lăng giết chết, nhưng U Minh Nhai vẫn hồi sinh xanh tốt trở lại,dân chúng vẫn định cư ,phát triển.

Đến nay lại chính tay Khiêm Tử Lăng đã biến nó thành nơi u ám ,chết chóc,Quỷ Tộc chiếm lĩnh vùng đất khiến nó càng lúc càng đáng sợ.

Cuộc chiến này phía Trung Nguyên lại chia ra hai toán ,một theo Lãnh Mộ Tuyết,một theo Hàn Tiếu Trường Bạch Tiên.

Tuy đánh riêng lẻ nhưng mục tiêu vẫn là Quỷ Tộc,quần hùng chỉ muốn đuổi bọn quỷ tộc về lại Quỷ Vực nên tạm gác lại sự nghi ngờ với Lãnh Mộ Tuyết hay bất đồng với Bách Kiếm Môn mà phối hợp chiến đấu.

Lãnh Mộ Tuyết sau khi khống chế được Ma Tính đi ra khỏi phòng thì mọi chuyện đã bình ổn.

Nghe Đông Kỳ Vân nói lại Huyết Kiếm Ma Tôn chính là Khiêm Tử Lăng thì y càng lo lắng,bởi y biết Quỷ Tộc mang thù rất sâu ,nhất định sẽ quay lại báo thù lần nữa.

Y dành thời gian luyện công điều thương ,dồn hết một lần chiến đấu trước khi linh hồn thoát khỏi xác.

Đông Kỳ Vân sửng sốt khi nghe Lãnh Mộ Tuyết nói sẽ tử chiến một lần với Khiêm Tử Lăng vì thời gian chiếm xác của linh hồn y không còn nhiều nữa.

_Lãnh Sư Huynh!.

huynh nói thật chứ! thời gian chưa đến nửa năm hả?
_Ừm! vì thế ta sẽ dồn hết sức lực để đánh đuổi Ma Tộc ra khỏi Trung Nguyên,giết Khiêm Lăng Bình.

_Hức!.

nhưng nhưng còn Bách Kiếm Môn thì sao?Phong Đường chủ còn chưa tỉnh! Tô Đường chủ và Cát Danh Kỳ vừa khỏi thương chưa bao lâu!.

ta ta ! thì vô dụng lắm à đừng trông cậy vào ta nha!.

_Ta không còn cách nào cả!.

nếu không giết Khiêm Tử Lăng hắn sẽ diệt Trung Nguyên,Bách Kiếm Môn không tránh khỏi hoạ sát thân!
_Nhưng ,nhưng ngoài Tử Lăng vẫn còn!.

Tạ Kiều Lam nữa đó!.

huynh huynh ! không thể trụ thêm lâu hơn sao hả,sử dụng chú nhập xác thêm lần nữa nha?
_Đông Kỳ Vân !.

ta thật ra đã chết từ hơn bốn năm trước rồi!.

không hiểu vì lý do gì mà lại hồi hồn trở lại xác!.

điều này là trái thiên ý luân hồi!.

sợ không đến được địa phủ!
_Vậy!.

hơ!.

tùy ý trời vậy!.

Lãnh Mộ Tuyết liền mở ra một buổi họp mặt quần hùng ,đề xuất ý định chủ động tấn công Quỷ Tộc đang chiếm cứ các môn phái mà chúng đã diệt.

Quần hùng liền đồng ý bởi họ cũng biết cục diện đang chuyển xấu,nếu không hợp lực,môn phái của họ sớm muộn cũng sẽ bị Quỷ Tộc tìm đến.

Các trận chiến nổ ra liên tục,quân tu tiên đánh đến đâu thắng lợi đến đó dần thu lại những nơi Quỷ Tộc chiếm cứ.

Hàn Tiếu cũng mang nhiều tham vọng,từ đất Tô Hà cũng liên minh tự xưng Tiên Chủ dẫn dắt quần hùng tham chiến.

Cứ thế đánh đến U Minh Nhai.

!.

Khiêm Tử Lăng sau khi quay về U Minh Nhai đã ở lại trong biệt viện của một Môn phái tịnh dưỡng.

Mỗi ngày liên tục nghe tin tức bại trận đưa về,lòng y cũng nóng rực lên như lửa,nhất là nghe đến tên Lãnh Mộ Tuyết lại càng phát tiết.

Lại nghĩ đến Đông Kỳ Vân cũng tham chiến,y càng cân nhắc việc tự mình xuất trận.

Liền triệu hồi Bạch Diễn Tình từ Quỷ Vực đến U Minh Nhai.

Đông Kỳ Vân sau một ngày ròng ruổi trên ngựa cũng có lúc được nghỉ ngơi ,y thả hồn ,trầm mình xuống còn suối nhỏ ven rừng nơi nghĩa quân đang dừng chân tạm nghỉ.

_Aaa!.

mát cả người! nếu không vì bảo toàn linh lực để chiến đấu! ta thà ngự kiếm suốt mười ngày còn hơn ngồi trên lưng ngựa ê cả mông!.

Đang giữa lúc thư giãn thoải mái nhất thì y nghe tiếng nước động gần đấy,ngạc nhiên y bật dậy ngó quanh,thấy những làn sóng gợn từ phía gần đó vỗ đến ,y nhẹ nhàng đi chuyển xem thử.

_Woa!.

.

mỹ!.

mỹ nhân!.

Một nữ nhân thán hình trắng nõn ,không một mãnh vải che thân ,gương mặt tú lệ hút hồn đang nhẹ nhàng dùng mũi chân của mình khua nước ,rồi nàng nhè nhẹ đi xuống suối ngâm mình,khiến cho Đông Kỳ Vân như bị hớp hồn ,nhìn nàng không chớp mắt.

_Theo như kiểu búi tóc cài hoa liên trâm đích thị là tiểu muội của Ngọc Liên Sơn rồi!.

ấy không phải là vị tiểu muội hay đi cùng với con heo tinh Tuệ Quỳnh đó sao ?hí hí!.

trời đãi ngộ ta chăng?
Nhưng Đông Kỳ Vân ngắm chưa lâu thì đã bị cô nương ấy phát giác.

_Á.

!
Nàng hoảng vía kêu lên một tiếng,khiến cho một nữ đồng môn khác đứng trên bờ ngạc nhiên.

_Gì vậy Tiểu Tình!
Đông Kỳ Vân nhăn nhó mặt mài ,lúng túng ,vội giơ tay làm dấu bịt miệng như cầu xin cô nương ấy đừng hét lên.

_Sụyt! cô nương đừng hét lên!.

quần hùng các phái mà kéo đến cả ta và cô nương khó mà phân giải.

Cô nương ấy như hiểu ra mức nghiêm trọng của việc này nên đành ấm ức nói.

_Không có gì,ta ta thấy nước hơi lạnh!.

em cảnh chừng tiếp đi! ta tắm nhanh lắm!
_Dạ!
Nhưng cô nương ấy đã khóc thúc thích,khiến cho Đông Kỳ Vân thêm sót ruột.

_Đừng khóc ,đừng khóc!.

nàng đừng khóc!.

ta tuy không phải anh hùng cái thế gì nhưng vẫn biết lễ nghĩa liêm sĩ ta ta ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng mà!
_Ngươi! hức! hức ai không biết Đông Kỳ Vân ngươi nổi tiếng trăng hoa,liêu lỏng! hức hức!.

_Đó chỉ là lời đồn thôi! tuổi trẻ ai mà không nghịch ngợm! ta ta! đã tu thân dưỡng tính rồi nàng đừng lo sợ!.

Ánh mắt của Tiểu Tình càng long lanh diễm lệ hơn,cúi nhẹ đầu e ấp khiến tim của Đông Kỳ Vân muốn cháy đen,đầu như bốc hoả,không ai đẩy y cũng tự rút ngắn khoảng cách ,áp kề thân thể sát gần cô nương người ta.

Tiểu Tình trông ngây thơ,thẹn thùng nhưng không ngại ngùng chuyện này,lại còn chủ động dựa đầu vào ngực của Đông Kỳ Vân.

"_Trời đúng là đang đãi ngộ ta mà!.

hức hức! tới luôn nha!.

"
Mỡ dâng miệng mèo mỡ nào từ chối,Đông Kỳ Vân liền mơn trớn vuốt ve cơ thể của Tiểu Tình ,hôn khắp mặt nàng,mút lấy môi nàng,từ tốn nhẹ nhàng.

Đêm sương gió nhẹ,nước suối mát rượi hai thân hình trắng nõn quấn quýt lấy nhau ,phát ra tiếng thở hỗn hễnh,nóng bỏng ,trầm ấm.

Đông Kỳ Vân ôm chật lấy Tiểu Tình ngồi lên tảng đá bên bờ suối ,y hôn nhẹ lên tóc nàng.

Tiểu Tình nói.

_Ta nghe danh của chàng đã lâu từ khi chàng đánh đuổi tên Quỷ Vương Khiêm Lăng Bình ra khỏi Bách Kiếm Sơn Trang ,ta rất muốn gặp mặt chàng ,muốn biết bằng cách nào mà chàng điều khiển thần võ đánh hạ được tên Quỷ Vương đó,hẳn chàng đã tu luyện đến linh đan Tuyệt Hoàng Kim như Minh Quân rồi chăng?
_Ừm! không phải như vậy.

ta vẫn là linh đan cấp Bạch Kim! ta đánh bại Khiêm Lăng Bình là nhờ vào chú thuật.

_Chú thuật?Ngọc Liên Sơn của ta cũng thiên về luyện chú thuật,vậy mà chẳng đánh nổi tên Quỷ cấp đại Thiết Hạo đấy,chàng nói dối ta!.

_Không có không có!.

bùa chú này là do Tiền Tông Chủ của ta để lại,dùng để đánh hạ Khiêm Tử Lăng thôi.

_Nói đôi ta không tin!.

ta giận chàng luôn!.

_Nàng đừng giận ,đừng giận,này nàng xem!
Đông Kỳ Vân niệm chú lấy ra từ lòng bàn tay một đạo bùa.

_Này! là đạo bùa này!
_Ôi lạ quá ! cho ta xem thử nha!
_Ừm! nàng xem đi!
Đông Kỳ Vân đưa đạo bùa cho Tiểu Tình xem ,tức thì Tiểu Tình nuốt nó vào bụng,khiến Đông Kỳ Vân phát hoảng
_Nàng làm gì vậy?
_Ha ha.

.

ha!.

Tiểu Tình liền biến thân thành Bạch Diễn Tình mang gương mặt của chính y.

Đông Kỳ Vân há hốc mồm
_Bạch Diễn Tình!
Bạch Diễn Tình thoáng chút ngạc nhiên
_Ngươi biết gương mặt thật của ta?
Lúc này có người đi đến bờ suối nhìn thấy đệ tử của Ngọc Liên Sơn bị đánh ngất nằm trong bụi cây liền hét toáng lên.

Hoá ra Bạch Diễn Tình đã dùng dung mạo của nữ đệ tử Ngọc Liên Sơn để mê hoặc Đông Kỳ Vân,còn tiếng đáp lời trên bờ chỉ là một ma thuật tự biến ra của Bạch Diễn Tình.

Nghe truy hô bọn người các phái chạy đến,Bạch Diễn Tình cũng biến đi,còn Đông Kỳ Vân vẫn chôn chân chết cứng,miệng run lên bần bật.

_Bạch! Bạch! Bạch!.

Hôm sau Đông Kỳ Vân vẫn như người mất hồn,mặt trắng bệch ra,ngồi trên ngựa mà chẳng nhúc nhích ,tâm y đã chết lạnh.

_Ầm! ầm!.

Một loạt chưởng lực bay đến đánh vào đoàn người của quân tu tiên ,khiến mọi người tản ra né tránh.

_Quỷ Tộc xuất chiến rồi!
Từ trên trời Khiêm Tử Lăng ngự kiếm bay lơ lửng hiện ra cùng cả ngàn Quỷ Tướng.

_Ha ha ha ha!.

.

Lãnh Mộ Tuyết !.

hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!Yaaaa!.

Lãnh Mộ Tuyết cũng rời ngựa ngự kiếm bay lên.

_Khiêm Lăng Bình!.

U Minh Nhai này sẽ là mồ chôn của ngươi.

Yaaaaaa.

.

_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui